Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3531: Truy Lùng

Không bao lâu sau.

Quỷ cẩu ở bên trong đầu hắn đột nhiên gào to, giống như có sức mạnh linh dị nào đó đã tấn công ý thức của hắn, nhưng thật đáng tiếc, hiện tại Dương Gian đã không có bất cứ sở đoản nào, nếu linh dị không biết tên kia muốn tấn công ý thức của hắn thì nhất định phải vượt qua cửa ải của quỷ cẩu mới được. Nhưng ở phương diện ý thức, quỷ mộng chính là linh dị cao cấp nhất, hắn vẫn chưa phát hiện ra được có thứ gì có thể đánh lui quỷ cẩu, bởi vậy, ngay khi tiếng gào rống của quỷ cẩu vang lên trong đầu, cũng có nghĩa là đã có một con lệ quỷ đã bị xé thành mảnh nhỏ.

“Đùng!"

Một cơ thể lạnh lẽo bị Dương Gian đâm bay ra ngoài.

Giờ phút này Dương Gian phát hiện trước mặt hắn đã trống không, không còn có lệ quỷ cầm ô che mưa màu đen, điều này cũng có nghĩa là hắn đã thoát khỏi vòng vây của lệ quỷ.

Nhưng một vòng vây mới lại đang được hình thành.

Chỉ cần hắn còn đang mắc mưa, vậy thì xung quanh sẽ có lệ quỷ liên tục xuất hiện, không bao giờ dừng lại.

Dương Gian quay đầu nhìn thoáng qua, những nơi hắn đi qua để lại một đống ô che mưa màu đen. Có lẽ ô che mưa màu đen chân chính đang xen lẫn ở bên trong đó.

Nhưng Dương Gian lười không muốn đi tìm kiếm từng cái một, hắn lại khẽ nói ra một điều ước, để linh dị của quỷ ước nguyện chỉ đường cho hắn, điều ước giống hệt như lúc trước xuất hiện. Dương Gian lại nâng trường thương trong tay lên, nhưng lần này trường thương màu đỏ cũng không chỉ về phía trước nữa mà lại chỉ ra hướng ở phía sau. Đó lại là một hướng hoàn toàn mới, không phải đoạn đường mà hắn vừa mới đi qua.

Tình huống này xuất hiện cũng có nghĩa là lệ quỷ đang cầm ô che mưa chân chính vẫn luôn trong trạng thái di chuyển chứ không hề đứng yên một chỗ chờ Dương Gian đến gần.

“Nó đang chơi trốn tìm với mình sao?"

Ánh mắt Dương Gian hơi trầm xuống, thanh trường thương mà hắn đang nâng lên lại tiếp tục chếch đi một ít.

Nhưng lệ quỷ ở khu vực đó đều đang di động, hơn nữa tất cả chúng nó đều giống như nhau, không có cách nào phân biệt ra được rốt cuộc ô che mưa trong tay lệ quỷ nào mới là cái ô mà hắn đang muốn tìm. Dương Gian cũng không vội vã hành động, hắn đang tự hỏi.

Nếu Dương Gian lại có hành động giống như lúc trước thì rõ ràng là đang lãng phí sức lực, bởi vì lệ quỷ chắc chắn lại sẽ đổi một hướng khác.

“Nếu mình lại nhanh hơn một chút nữa thì có thể bắt được nó trước khi nó lại thay đổi vị trí không nhỉ? Nhưng sau khi suy ngẫm một chút, Dương Gian cũng không nghĩ ra được cách nào tốt hơn, chỉ có duy nhất một phương pháp không tính là quá hay ho, cũng đành thử xem sao. Dương Gian quyết định lại thử nghiệm một chút.

Cho nên hắn tiếp tục hành động.

Nhưng lần này hắn cũng không sử dụng linh dị của dao bổ củi, mà chỉ dựa vào bản thân bạo lực tông bay những lệ quỷ đang cản trước mặt hắn, bởi vì như thế sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Dương Gian chạy vội trong màn mưa, tốc độ của hắn hơn xa người bình thường, những lệ quỷ cản ở trước mặt hắn vẫn không thể nào phản kháng được, chỉ cần tiếp xúc với hắn là sẽ lập tức bị đâm bay ra ngoài, không giữ chân hắn lại được dù chỉ là một giây.

Theo lệ quỷ bị đâm bay, ô che mưa màu đen cũng văng ra ngoài theo.

Giờ phút này Dương Gian cũng không cần đi phân biệt thật giả, hắn chỉ cần đi theo thẳng phương hướng mà trường thương đang chỉ dẫn là được. “Phương hướng lại thay đổi rồi?"

Ngay lúc hắn sắp sửa lao ra khỏi vòng vây của lệ quỷ, trường thương trong tay hắn lại chỉ về một hướng mới khác hoàn toàn, nó không còn chỉ về phía trước nữa, ngược lại đã rẽ sang bên trái. Không còn cách nào khác, Dương Gian chỉ có lập tức dừng chân thay đổi hướng, xông thẳng về phía phương hướng mới. Hắn vẫn hành động rất nhanh, hoành hành ngang ngược bên trong vô số ô che mưa màu đen. Không ít bóng người quỷ dị lại bị đâm bay, ô che mưa màu đen trong tay chúng nó cũng rơi xuống đất. Lần này Dương Gian có cảm giác hắn đã sắp sửa tiếp cận được đến cái ô che mưa màu đen chân chính rồi. Ở phía trước, một đám đông đang tụ tập lại, làm người ta cảm thấy cực kỳ áp lực đến mức nghẹt thở, những người này giống như đang xếp thành một vách tường cực dày, nếu đi xuyên qua đó sẽ có cảm giác như sắp sửa bị nuốt chửng, xung quanh không còn nhìn thấy được bất cứ thứ gì, toàn bộ tầm nhìn đều đã bị cản trở. Dương Gian đã dầm mưa quá lâu rồi.

Cho nên số lượng lệ quỷ tụ tập đến nơi đây đã đạt đến số lượng cực kỳ khủng khiếp. Số lượng đông đúc thế kia làm cho Vương Thiện đang ở trong nhà nhìn đến phát hoảng.

“Biển người nghìn nghịt, Dương Gian đã bị đám lệ quỷ kia chôn sống rồi sao?"

Vương Thiện thử nhìn ra xa, tìm kiếm dấu vết của Dương Gian.

Nhưng đống lệ quỷ cầm ô che mưa màu đen cứ liên tục di chuyển, giống như tạo thành từng cơn sóng lớn, không có cách nào tìm được dấu vết của Dương Gian, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy thỉnh thoảng có một ít ô che mưa sẽ bị quăng lên không trung, sau đó từ từ rơi xuống đất.

Nhưng như thế thì vẫn không làm nên trò trống gì.

Bởi vì lệ quỷ từ đằng xa đi đến sẽ nhanh chóng lấp đầy những chỗ trống còn sót lại.

1143 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận