Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3612: Bình Tĩnh

“Một tồn tại nằm giữa ngự quỷ nhân và lệ quỷ chân chính sao?"

Dương Gian bình tĩnh nói: “Không sai, cũng giống như số tự nhiên vậy, người bình thường cảm thấy giữa một và ba chỉ có một số hai, nhưng trên thực tế lại tồn tại vô số con số, chẳng hạn như 2.5, 2.6"

“Không thể nào làm cho lệ quỷ chân chính có được ý thức của người sống, nhưng nếu làm cho tồn tại ở giữa ngự quỷ nhân và lệ quỷ có được ý thức của người sống thì thế nào? Có phải sẽ giảm bớt độ khó đi rất nhiều không?”

“Phỏng đoán và giả thiết rất đáng sợ"

Ông cụ mắt mù trầm ngâm một lúc, cuối cùng phát ra tiếng cảm thán đầy kinh ngạc.

Giờ phút này, ông có cảm giác như đã vén được mây đen nhìn thấy ánh trăng sáng.

Thì ra, hi vọng chân chính không phải được cất giấu ở trong ngự quỷ nhân, mà lại được giấu ở giữa ngự quỷ nhân và lệ quỷ.

Con đường của người sống đã đi đến điểm cuối, không còn hi vọng gì nữa, ông cụ mắt mù vô cùng rõ ràng điều này.

Nhưng mà ông vẫn chưa từ bỏ ý định, khát vọng nhìn thấy biến số kia xuất hiện.

Nhưng mà những gì Dương Gian vừa nói ra lại làm ông cụ mắt mù ý thức được, có lẽ một con đường từ trước đến nay chưa từng có sắp sửa xuất hiện.

“Sư phụ, vừa không phải là ngự quỷ nhân, cũng không phải là lệ quỷ, vậy đó là thứ gì chứ? Trong giới linh dị có thứ này sao?"

Tiểu Như hỏi.

Hiện tại ông cụ mắt mù đã có chút kích động:

“Là sản phẩm của linh dị, vừa không phải người, không phải quỷ, cũng không phải ngự quỷ nhân, thứ này vừa có được sức mạnh linh dị, lại không cần sợ sẽ bị lệ quỷ khôi phục, càng không phải lo đến vấn đề hết tuổi thọ, khuyết điểm duy nhất chính là có thể bị giết chết, nếu như lại làm cho sản phẩm linh dị này có được ý thức của người sống, vậy có nghĩa sẽ có được khả năng vô hạn"

“Biến số, nằm ở trong đó.

Giờ phút này, dường như ông đã nhìn thấy hi vọng.

Giờ phút này ông cụ mắt mù có chút kích động, ý tưởng mới của Dương Gian đã cho ông ta một gợi ý mới, làm ông ta cảm giác được hi vọng sắp xuất hiện rồi.

Nhưng mà ngay sau đó, những lời Dương Gian nói lại giống như đổ một gáo nước lạnh lên đầu của ông ta.

“Loại tồn tại thứ tư có thể kết thúc thời đại linh dị này hay không thì còn cần phải kiểm chứng, bởi vì chưa từng có ai đi qua con đường này, cho nên tôi chỉ muốn kiểm chứng thử với ông, đồng thời dự định cố gắng hết sức để bước đi trên con đường mới này, lúc nãy ông nói rất đúng, con đường của tôi đã đến điểm cuối, tăng mạnh sức mạnh linh dị đã không có bất cứ ý nghĩa gì nữa, trên con đường theo đuổi sự mạnh mẽ của bản thân này, có lẽ các nhân vật đứng đầu thời kỳ dân quốc bọn ông còn đi xa hơn cả tôi"

Dương Gian nói.

“Biến số đã là hi vọng, cậu không cần do dự, cứ tiếp tục dựa theo những suy nghĩ của bản thân mà làm, thời đại này thuộc về cậu, nếu đến cả cậu cũng không thể nào khơi thông con đường này, vậy thì những người khác sẽ lại càng không có khả năng, bởi vì hiện tại trong giới linh dị này đã không còn ai xuất sắc hơn cậu cả.

Ông cụ bị mù bình tĩnh lại nói.

Dương Gian nói:

“Ông đừng tâng bốc tôi thái quá như thế, tôi có thể đứng ở vị trí cao nhất trong thời đại này đơn giản chỉ là vì hiện tại đã quá tuyệt vọng, ngự quỷ nhân đứng đầu thế hệ trước đã chết sạch, thế hệ mới cũng đã thiệt hại nghiêm trọng, tôi chẳng qua chỉ là một con cá lọt lưới hơi lớn một chút mà thôi, lần này có thể sống sót coi như là bởi vì may mån."

“Cậu đừng tự xem nhẹ bản thân, có ngự quỷ nhân đứng đầu giới linh dị nào mà không trải qua nguy hiểm cửu tử nhất sinh trong quá trình trưởng thành chứ, nhớ lại lúc trước khi tôi còn trẻ, thời kỳ đó có không biết bao nhiêu người còn mạnh hơn ông già này, cho dù là trong thời kỳ tôi mạnh nhất cũng cảm thấy xấu hổ không thể sánh bằng, nhưng mà đến cuối cùng bọn họ đều đã chết, mà lão già tôi đây lại vẫn còn sống"

“Cao thủ đã chết thì vĩnh viễn không thể coi như là cao thủ, người sống đến cuối cùng mới là người mạnh nhất.

Giờ phút này, ông cụ bị mù bắt đầu nhớ lại quá khứ.

Dương Gian vô cùng đồng ý, thật ra việc quá điên cuồng theo đuổi làm sức mạnh linh dị của bản thân trở nên mạnh mẽ là một hành vi sai lầm, bởi vì sức mạnh linh dị vô cùng nguy hiểm, hắn có thể trưởng thành đến mức độ này cũng đã phải trải qua rất nhiều lần sống chế, chỉ cần đi nhầm một bước là đã chết từ tám đời, cho nên còn sống mới là quan trọng nhất. Cái này cũng giống như những người giàu có trong thế giới người thường vậy, có tiền cũng phải có mạng để tận hưởng, cho dù người đó có bao nhiêu tiền, chết rồi cũng không có tác dụng gì. “Hiện tại tôi còn phải làm chuyện khác, thời đại này quá yếu ớt, không thể chịu đựng nổi sự tàn phá của linh dị, tôi cần phải đi ổn định cục diện, ít nhất cũng phải làm được giống như các ông, ổn định cuộc sống hòa bình vài chục năm, chỉ như thế, tôi mới có thể tập trung toàn bộ tinh thần để đi thử con đường kia.

Ngay sau đó, Dương Gian còn nói thêm.

995 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận