Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3437: Gọi Người

“May mà tôi còn có không ít đồng đội, nếu không đã bị mấy anh ăn hiếp rồi"

Hồng tỷ lộ ra nụ cười hết sức quyến rũ.

“Đây không phải là người sống, là linh dị vô cùng đáng sợ"

Người Đào Mộ đột nhiên thay đổi sắc mặt, hắn cảm nhận được khí tức linh dị làm người ta nghẹt thở từ trên cơ thể của bốn người này.

Trong giới linh dị hiện tại, hắn chưa từng gặp qua người sống nào có sức mạnh linh dị đáng sợ thế.

“Bây giờ đánh nhau với đám người này không phải là ý kiến hay Lúc này Chủ Nhân Trang Viên cũng không dám ra tay, hắn lo lắng một khi đánh nhau thậm chí có khả năng sẽ làm đội trưởng chú ý đến chạy lại, đến lúc đó coi như tiêu đời.

Họa Sĩ ở bên cạnh cũng vô cùng nghiêm túc, không nói lời nào, chỉ cầm chặt một bức tranh sơn dầu đã vẽ xong, có thể sử dụng bất cứ lúc nào.

Lúc này Hồng tỷ lại chớp mắt tiếp tục nói:

“Tuy rằng tôi có người giúp đỡ, nhưng hình như bên các anh vẫn đông hơn, năm chọi sáu, đánh nhau thì tôi vẫn chịu thiệt, tôi không muốn bị các anh ăn hiếp, cho nên lấy chín chọi sáu đi Vừa dứt lời, lại có bóng người xuất hiện ở phía sau lưng bốn người đứng bên cạnh Hồng tỷ.

Lại có bốn người bước ra.

Gương mặt vẻ ngoài của bốn người này giống y như đúc bốn người lúc nãy, hoàn toàn giống như được khắc ra từ một cái khuôn, nhưng mà đây cũng không phải chỗ cần phải chú ý đến nhất, thứ khiến người ta chú ý chính là khí tức linh dị đáng sợ tỏa ra từ bốn người mới này cũng giống hệt nhau.

Bốn người cộng thêm bốn người, lại tính luôn Hồng tỷ, vừa lúc là chín người.

“Chết tiệt"

Chủ Nhân Trang Viên nhịn không được mắng, đồng thời cơ thể cũng nhịn không được lui ra sau vài bước.

Lúc trước hắn còn có chút suy nghĩ muốn ra tay, nhưng mà khi số người của đối phương lại gia tăng lần nữa, hắn hoàn toàn không còn ý định muốn đánh nhau nữa, ngược lại hiện tại muốn chạy thoát khỏi nơi này.

“Chín người, hình như cũng chưa đủ nhiều, lỡ như các anh lại gọi người khác đến giúp đỡ thì làm sao đây?” Hồng tỷ nhéo cằm tự hỏi nói:

“Thêm vài người nữa cho chắc ăn đi Sau đó, lại có bóng người xuất hiện ở phía sau tám người kia.

Theo bóng người bước ra ngoài, tám người lập tức biến thành mười sáu người, cộng thêm Hồng tỷ nữa là mười bảy người.

Một đống người thế này đủ làm cho mấy vị quốc vương còn sót lại cảm thấy tuyệt vọng.

“Rút lui"

Chủ Nhân Trang Viên vừa sợ vừa giận, giờ phút này cho dù có là một con heo thì cũng có thể ý thức được, hình như loại linh dị gia tăng nhân số này không có giới hạn cao nhất, nếu tiếp tục đánh nhau thì bên hắn chắc chắn sẽ bị giết sạch sẽ, hơn nữa cho dù có thắng cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, bởi vì tổng bộ của đội trưởng vẫn chưa hề ra tay.

Hắn không hề chần chừ, lập tức xoay người bỏ chạy.

Người Đào Mộ cũng không nói hai lời, rơi xuống cái hố sâu không thấy đáy dưới chân.

Các quốc vương còn lại cũng sử dụng đủ các loại thủ đoạn linh dị để nhanh chóng rút lui.

“Bây giờ mới định chạy cũng đã chậm rồi.

Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt Hồng tỷ đã biến mất, trở nên cực kỳ lạnh nhạt.

Tuy rằng cô đến chậm, nhưng cô lại là ngự quỷ nhân đứng đầu thời đại dân quốc, sao lại có thể cam lòng không làm gì để mặc cho thời đại mới này từ từ đào thải mất chứ.

Mười sáu con rối gỗ lập tức ra tay.

Linh dị khủng bố nhất thời đại dân quốc xuất hiện.

Các quốc vương còn lại có nằm mơ cũng đều không ngờ rằng họ còn chưa bị đội trưởng tấn công đã bị một tiểu đội ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc đánh trước.

Trốn, mau trốn.

Giờ phút này, trong đầu các quốc vương còn lại chỉ có một suy nghĩ như thế, đời này họ cũng không nghĩ đến, họ là ngự quỷ nhân đứng đầu thời đại này, hơn nữa còn là sáu người tập hợp lại cùng nhau, vậy mà sẽ bị một người phụ nữ mặc sườn xám làm cho chạy trối chết.

Nhưng mà hiện thực lại buồn cười như thế, vì những quốc vương này lại gặp được sức mạnh linh dị đứng đầu được để lại từ thời dân quốc.

Giờ phút này mười sáu con rối đang ra tay, nói chính xác hơn là mấy con rối này được hình thành từ linh dị, lấy bốn người làm khuôn mẫu, những người đó lần lượt là bưu cục quỷ La Văn Tùng, khách sạn Caesar Lý Khánh Chi, bãi tha ma linh dị La Thiên và phòng 301 của thành phố Đại Xuyên Mạnh Tiểu Đổng.

Nhưng dù chỉ là con rối, nhưng mà mười sáu con rối này lại có được sáu mươi phần trăm sức mạnh linh dị của bốn người họ.

Các quốc vương không biết thời dân quốc, càng không biết được thân phận của bốn người này, cho nên không có cách nào biết được sức mạnh thật sự của bốn người này, nhưng trực giác lại đang mách bảo với họ, nhất định không được đánh nhau với mấy con rối gỗ kia, nếu không sẽ chết rất thảm.

Cho nên họ đã đưa ra quyết định chính xác trong thời gian ngắn nhất, đó chính là bỏ trốn.

Nhưng mà trốn được sao?

Giờ phút này Người Đào Mộ đang muốn thông qua cái hố sâu không thấy đáy đen thùi kia để thoát khỏi nơi này, cái hố sâu này lấy linh dị làm vật môi giới, vượt qua hiện thực và hư vô, có thể đi thông đến bất cứ nơi nào mà hắn muốn đến, chỉ cần cho hắn khoảng vài giây là hắn có thể biến mất khỏi thành phố Đại Hải, chờ đến khi hắn lại xuất hiện lần nữa, có lẽ đã cách nơi này hai ba nghìn kilomet.

1095 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận