Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3224: Tôi Nói

Chủ nhân trang viên khủng bố bày ra sức mạnh linh dị cực kỳ đáng sợ, linh dị va chạm trong thời gian ngắn, Dương Gian không chỉ không thắng lợi, ngược lại còn có phần rơi xuống hạ phong.

Đòn tấn công linh dị rơi ở trên vai Dương Gian, gần như chỉ mới chạm vào, cơ thể lập tức nhanh chóng biến mất giống như bị phong hóa.

Sắc mặt Dương Gian lạnh nhạt, không dao động, quỷ nhãn của hắn hơi chuyển động, thấy được một cảnh quỷ dị trên miệng vết thương.

Nơi bị cây gậy chống màu đen đập trúng không ngờ lại hiện ra vô số cái miệng nhỏ bé, bên trong những cái miệng kia đều mọc ra hàm răng màu đen, giống như con kiến, đang điên cuồng nhai nuốt máu thịt trên miệng vết thương của hắn, vì tốc độ nhai nuốt này quá nhanh, hơn nữa linh dị không thể nào nhìn thấy được, cho nên mới tạo ra loại hiệu quả giống như phong hóa như thế này.

“Nếu cậu chỉ có chút năng lực này thì thật là xin lỗi, hôm nay tổng bộ của các cậu lại phải thiếu đi một vị đội trưởng nữa, nhưng tôi nghĩ chắc cậu vẫn còn át chủ bài chưa sử dụng, trong tình huống này thì cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa, không phải sao? Nếu chờ đến các quốc vương khác chạy đến giúp đỡ, như vậy kế hoạch săn giết của cậu sẽ hoàn toàn thất bại"

Giọng nói khàn khàn của chủ nhân trang viên vang lên, gương mặt mang theo nếp nhăn lạnh nhạt và nghiêm túc, cơ thể giống như cột đá đứng cứng đờ tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Hắn rất cẩn thận, không đến giây phút cuối cùng cũng sẽ không thả lỏng cảnh giác, thậm chí hắn cũng không hề tham lam đi cướp thanh trường trương màu đỏ ở phía sau.

Trừ khi tận mắt nhìn thấy Dương Gian chết ở trước mặt, nếu không trận chiến đấu này vĩnh viễn không được coi là kết thúc.

Lúc này Dương Gian lại cười, nụ cười thật lạnh lẽo:

“Ông cảnh giác rất cao, dưới loại tình huống chắc thắng như thế này mà vẫn không hề lộ ra sơ hở, không thể không nói những người thuộc tổ chức quốc vương của các ông đúng là không hề đơn giản, muốn giết chết cũng rất phiền phức và khó khăn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với những người làm vườn kia. Trong lúc nói chuyện, quỷ nhãn của hắn cũng chuyển động, cơ thể bao phủ bởi ánh sáng hồng, gần như chỉ trong nháu mắt, phần lớn bộ phận bị phong hóa trên cơ thể hắn lập tức bị nghịch chuyển, những tổn thương do linh dị tạo thành đều biến mất, hắn lại lành lặn không một vết thương gì.

Đối với kết quả này, sắc mặt của chủ nhân trang viên vẫn bình tĩnh, hắn cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Đòn phản công trước khi chết của vị đội trưởng trước kia suýt chút nữa đã kéo theo một vị quốc vương, nếu vị đội trưởng đội chấp pháp Dương Gian này có thể dễ dàng bị giết chết như thế, như vậy thì kế hoạch thuyền cứu nạn cũng không cần phải kéo dài như thế, đã có thể vui vẻ ăn mừng từ lâu rồi.

“Thật đáng tiếc, xem ra tôi cũng rất khó có thể xử lý cậu, nhưng cầm chân cậu một khoảng thời gian thì có lẽ sẽ không thành vấn đề"

Chủ nhân trang viên nhìn thấy đòn tấn công của mình không có hiệu quả, trong lòng cũng từ bỏ ý định xử lý Dương Gian ở chỗ này, quyết định làm đâu chắc đấy một tí, kéo dài thời gian đợi viện binh đến.

Tuy rằng khởi động lại có thể xóa bỏ tổn thương do linh dị, nhưng bức tường chắn vô hình ở xung quanh vẫn còn tồn tại, những vách tường này ngăn cản hành động của Dương Gian, làm hắn không thể nào làm được cái gì.

“Nhưng ông có thể ngăn cản được hành động của tôi sao?"

Trong mắt Dương Gian vẫn nồng nặc sát ý.

Hắn biết không có thời gian, nếu tiếp tục kéo dài nữa nói không chừng sẽ xuất hiện biến số gì đó, nhất định phải hành động nhanh hơn nữa mới được.

Đột nhiên...

Cơ thể của Dương Gian vốn đang bị nhốt ở nơi đó không thể nào nhúc nhích, hiện tại lại đột nhiên thả lỏng, toàn bộ cơ thể rơi vào bên trong vũng nước đọng dưới chân.

Vũng nước cực cạn kia trực tiếp nuốt lấy cơ thể hắn, mang hắn rời khỏi nơi đó.

"Ồ?"

Lúc này, chủ nhân trang viên mới hơi thay đổi sắc mặt, đã nhận ra được nguy hiểm đang đến gần.

Hắn theo bản năng xoay người nhìn về phía sau.

bóng dáng của Dương Gian đang dần hiện liện bên trong vũng nước ở dưới mặt đất phía sau, không ngờ vừa vươn tay đã túm được thanh trường thương màu đỏ đang bị kẹt ở giữa không trung.

“Tôi nói, tất cả linh dị cản trước mặt tôi đều biến mất.

“Tôi nói, tôi chém ra một đao này, chắc chắn sẽ chém trúng người trước mặt.

Dương Gian trầm giọng nói, lúc này không hề giống như ma quỷ đang rên rĩ, mà là giống như lời chân ngôn của thượng đế, lời nói ra chắc chắn sẽ thực hiện được.

Vừa nói dứt lời.

Chủ nhân trang viên lập tức cảm nhận được quỷ tường được hội tụ từ vô số linh dị mà thành xuất hiện một khe hở, sau đó khe hở kia lớn dần, dường như có một con lệ quỷ hung ác vô hình nào đó đang xé mở bức tường này ra.

“Khoảng cách này, quá gần, sẽ bị đột phá mất.

Lúc này, con ngươi của chủ nhân trang viên khẽ nhúc nhích, lúc này mới hiểu được vì sao lúc trước rõ ràng trường thương đã không thể nào tấn công hắn được nhưng vẫn cứ liên tục muốn đến gần hắn, thì ra là vì muốn kéo gần khoảng cách, chuẩn bị sẵn sàng cho lần tấn công thứ hai.

Lúc nãy Dương Gian bị tấn công cũng chỉ là kéo dài thời gian, dời đi lực chú ý mà thôi.

1107 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận