Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3380: Sụp Đổ

Nhưng mà sắc mặt của Liễu Tam đứng bên cạnh lại trở nên âm u:

“Không đúng, đến bây giờ Dương Gian vẫn còn chưa đi ra ngoài, nguyên chiếc xe buýt sắp sửa bị nghiền nát rồi, nếu hắn còn không chạy ra thì rất có khả năng sẽ bị chết bên trong xe.

“Xe buýt linh dị chỉ mới bị hư hao một chút, nếu mức độ hư hao đạt đến giới hạn cao nhất, như vậy sức mạnh linh dị bên trong xe buýt sẽ lập tức biến mất, đến lúc đó toa xe cũ kỹ kia sẽ không có cách nào nhốt Dương Gian được nữa, không cần căng thẳng, mọi chuyện vẫn còn chưa tệ như trong tưởng tượng đâu"

Lục Chí Văn giải thích.

“Nhưng dù là như thế thì cũng rất nguy hiểm, không ai có thể đoán được dưới sự va chạm linh dị này sẽ phát sinh ra chuyện gì, hiện tại hắn không thể chết được, nếu không mọi chuyện sẽ trở nên rất phiền phức.

Liễu Tam nói.

Vương Sát Linh nói:

“Đối với mấy chuyện không xác định được như thế này, không đánh cược thì sẽ không thua, Hà Ngân Nhi, cô chuẩn bị chiêu hồn, chỉ cần có chút không thích hợp thì lập tức chiêu hồn cứu Dương Gian ra ngoài, trong lúc này bất cứ đội trưởng nào cũng không được mạo hiểm đi đến gần thuyền U Linh và xe buýt linh dị, cách tốt nhất là thông qua gọi vong hồn đến để nghĩ cách cứu viện hắn, nếu tổn thất một món di vật mà có thể bảo đảm Dương Gian có thể thuận lợi thoát khỏi vòng vây thì cũng rất xứng đáng"

“Được"

Hà Ngân Nhi rất quyết đoán, lập tức gật đầu đồng ý.

“Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!"

Lúc này va chạm vẫn còn đang tiếp tục, tiếng sắt thép vặn vẹo âm thầm mang theo các tiếng động quái dị quanh quẩn ở xung quanh, xe buýt linh dị đang dần dần bị nghiền nát, nhưng mà lúc này thuyền U Linh cũng xuất hiện dị thường, thân tàu cực lớn kia giống như mất đi cân bằng, không ngờ lại dần dần nghiêng đi, hơn nữa vị trí phủ đầy rỉ sét ở đầu thuyền lúc trước hiện tại bắt đầu lún xuống, lỗ thủng càng lúc càng lớn hơn. Thuyền U Linh cũng bắt đầu bị hư hao.

Hiện tại Dương Gian đang trốn ở vị trí cuối cùng của xe buýt, lúc này linh dị của bản thân hắn đã bị phong tỏa hòa toàn, không có cách nào sử dụng được, hai vật phẩm linh dị vượt qua tầm hiểu biết đang va chạm với nhau, phát sinh ra quấy nhiễu linh dị vô cùng đáng sợ, hắn ở gần cho nên cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất. Hiện tại dù là quỷ nhãn cũng không có cách nào mở ra được, linh dị quỷ hồ giống như cũng yên lặng, không có cách nào để lại bất cứ dấu vết nào.

Dương Gian bị nhốt trong xe giống như một người bình thường.

Nhưng may mà loại ảnh hưởng này không phải chỉ nhằm vào một mình hắn, còn nhằm vào mấy con lệ quỷ đang đi tới đi lui trong xe nữa.

Giờ phút này những con lệ quỷ kia cũng dừng hoạt động, biến thành từng cái thi thể lạnh như băng, một là đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hai là bởi vì thùng xe chấn động rung lên mà trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất.

Đồng thời, màn hình điện tử trong xe buýt cũng đang liên tục nhảy số. 10...22...35...Con số càng thay đổi càng lớn, đến cuối cùng không ngờ lại biểu hiện đến số 99, số lượng như thế này hoàn toàn đã vượt qua năng lực chịu tải của xe buýt linh dị.

Phải biết rằng con số trên màn hình điện tử kia vốn chính là để biểu hiện số lượng quỷ trong xe buýt, nhưng mà hiện tại đầu xe buýt linh dị đa va chạm vào đầu thuyền U Linh, hai loại linh dị đang ảnh hưởng lẫn nhau, ăn mòn lẫn nhau, tình hình như thế này thì số lượng lệ quỷ mà màn hình điện tử đang biểu hiện cũng không còn là số lượng lệ quỷ bên trong xe nữa.

Rất có khả năng cái màn hình điện tử này cũng đã thống kê luôn số lượng lệ quỷ bên trong thuyền U Linh.

“Đùng!"

Màn hình điện tử đang biểu hiện con số 99 chớp tắt, con số vẫn đang liên tục nhảy lên 112...113...

Đến cuối cùng, màn hình điện tử cũng không có cách nào chịu được quấy nhiễu linh dị của thuyền U Linh, cuối cùng trực tiếp vỡ tung.

Theo màn hình điện tử vỡ tung, một luồng khí tức lạnh lẽo nhanh chóng từ trên xe buýt linh dị tràn ra ngoài. Giờ phút này, dù là Lâm Bắc đang ở nơi xa cũng đã nhận ra điều dị thường đáng sợ này.

Bởi vì lúc này thế giới trong gương của hắn đang vỡ ra, lại không còn cách nào duy trì được nữa, mà tro giấy màu xám trắng liên tục bay xuống trên bầu trời cách đó không xa cũng đang nhanh chóng biến mất, dù là quỷ vực của quỷ họa cũng bị ép lui lại.

“Tại sao lại như thế này?"

Lâm Bắc vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn về phía thuyền U Linh.

Một lần va chạm linh dị vậy mà còn có thể ảnh hưởng đến nơi này sao?

Không chỉ là khu vực của hắn, tòa cao ốc của tổ chức Quốc Vương ở nơi xa cũng bắt đầu vặn vẹo, sụp đổ, hiển nhiên sức mạnh linh dị đang duy trì tòa cao ốc kia cũng nhanh chóng biến mất. “Không xong, thuyền U Linh xảy ra vấn đề lớn, chúng ta cũng chịu ảnh hưởng rồi, mau rời khỏi nơi này” Theo thế giới trong gương của Lâm Bắc biến mất, người của tổ chức Quốc Vương mới có thể quan sát được tình hình ở nơi xa, bọn họ thấy thuyền U Linh giống như muốn nghiêng, cứ như sắp lật nghiêng đi vậy, cũng thấy một chiếc xe buýt quỷ dị đang va chạm vào đầu thuyền U Linh, càng cảm nhận được một loại linh dị đáng sợ không nói nên lời đang ảnh hưởng cả thành phố này. Mấy người đứng ngoài cuộc hóng chuyện như bọn họ cũng bị lan đến.

“Chết tiệt, chậm, tòa cao ốc này sắp sụp rồi, chúng ta đã bị quấy nhiễu, không còn cách nào rút lui ra ngoài, phải vào thành phố Đại Hải rồi.

Có người kinh ngạc hô to.

Cao ốc nhanh chóng sụp đổ, hơn hai mươi bóng người đứng ở tầng cao nhất cũng theo cao ốc sụp xuống rơi xuống đất.

“Hy vọng bên đó có thể ngã chết vài người.

Lâm Bắc thấy cảnh này thì trong lòng âm thầm nguyền rủa.

1098 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận