Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3547: Ăn Cướp, Ăn Cướp

“Ăn cướp? Ai nói tôi là ăn cướp hả, bây giờ không phải tôi đến để thanh toán tiền mua quan tài sao? Nhưng mà ông còn chưa giao đủ hàng, còn thiếu bốn cái quan tài nữa, chờ ông giao đủ hàng hóa cho tôi rồi, tôi bảo đảm sẽ thanh toán tiền đầy đủ, thế nào?"

Dương Gian nói.

“Tôi không tin cậu, từ nay về sau nơi này đều sẽ không hoan nghênh cậu.

Giọng nói tràn ngập u oán lại vang lên lần nữa.

Dương Gian nói:

“Nếu ông không tin tôi thì tôi cũng không có cách nào, nhưng mà nếu ông không giao bốn cái quan tài cuối cùng cho tôi thì ông mới là người thất hứa. Hiện tại tôi không chỉ sẽ không thanh toán tiền của tám cái quan tài trước, mà còn muốn đòi hai trăm đồng tiền bồi thường, đây là tiền đền bù tổn thất thiệt hại tinh thần của tôi.

“Cho nên bây giờ ông thiếu tôi hai trăm đồng, tôi tạm thời dùng bốn cái quan tài này để gán nợ trước, một cái quan tài của ông trị giá mười đồng, chờ tôi lấy xong bốn cái quan tài này rồi, ông còn thiếu tôi một trăm sáu mươi đồng"

“Hiện tại tôi là chủ nợ của ông, thiếu nợ phải trả tiền, đây là chuyện đương nhiên, ông không được phép quỵt nợ"

Giọng nói bên trong cửa hàng bán quan tài lập tức im bặt.

Đến cả Lâm Uẩn Huy ở bên cạnh cũng trợn to mắt nhìn Dương Gian. Còn có thể tính nợ theo kiểu này sao?

Thật sự là còn gian thương hơn cả gian thương nữa.

Giờ phút này Dương Gian chỉ cười lạnh không nói, không phải muốn chơi chiêu trò lừa gạt sao? Hắn cũng biết. Chơi tới chơi lui, đến cuối cùng còn không phải so xem nắm đấm thằng nào lớn hơn sao.

Cửa hàng bán quan tài có thể đặt ra quy tắc, vậy thì chính hắn cũng có thể tự thiết lập quy tắc khác, mắc gì hắn phải chơi theo quy tắc mà người khác quy định ra chứ?

Trong lúc nói chuyện, Dương Gian đã xông thẳng vào tiệm bán quan tài.

Giờ phút này cửa hàng bán quan tài đã giống như lúc ban đầu, trông không có bất cứ nguy hiểm gì. Mặc dù tiệm bán quan tài này là một cửa hàng buôn bán ăn lời cắt cổ, là gian thương, nhưng vẫn phải hoạt động theo quy luật vận hành nào đó, hiện tại Dương Gian lại bước vào cửa hàng bán quan tài này với tư cách là một vị khách hàng mới, mà hình như cửa tiệm này lại không thể tùy ý tấn công khách hàng.

Cho nên lúc trước Dương Gian gặp phải nguy hiểm là vì hắn đã ra tay cướp cái quan tài màu đỏ son kia đi.

Dương Gian cũng phát hiện, chỉ cần sau khi hắn bước vào cửa hàng bán quan tài này rồi không làm bậy thì hình như cái tiệm này cũng không thể làm gì hắn, nhiều nhất cũng chỉ dùng một ít thủ đoạn để hù dọa hắn mà thôi.

Hắn không thèm để ý đến một ít hiện tượng quỷ dị trong cửa hàng bán quan tài, chỉ tập trung ánh mắt nhìn chăm chú vào một cái quan tài màu đỏ.

“Lần này cửa hàng bán quan tài này đã có cảnh giác, không cần quá tham lam, một lần cướp một cái quan tài là được rồi, tuy rằng có chút phiền phức, nhưng mà đi tới đi lui thêm vài lần cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Dương Gian nghĩ thầm trong lòng.

Sau đó hắn lập tức nâng một cái quan tài lên.

Trong nháy mắt này, ánh sáng bên trong cửa hàng quan tài đột nhiên tối sầm xuống, sau đó một khung cảnh linh dị vô cùng khủng bố xuất hiện, chỉ trong tích tắc này, Dương Gian cũng đã bị kéo vào khu linh dị. Nhưng mà hiện tại Dương Gian đã chuẩn bị sẵn sàng ngay từ đầu, hắn lập tức phá vỡ giới hạn giữa linh dị và hiện thực, trực tiếp chạy thoát ra khỏi khu linh dị này, đồng thời cũng thuận lợi mang cái quan tài kia đi. Quả nhiên cửa hàng bán quan tài này không có bất cứ biện pháp nào để đối phó với Dương Gian.

Vì năng lực phá vỡ giới hạn giữa linh dị và hiện thực cực kỳ khó giải quyết.

“Thành công vô cùng dễ dàng” Dương Gian lại quay trở về cổ trấn Thái Bình lần nữa, nhìn cái quan tài ở bên cạnh, hắn không hề do dự, lập tức nhấn chìm nó vào bên trong quỷ hồ.

Sau đó hắn lại vòng ngược trở về phố quỷ, chẳng mấy chốc đã đi đến trước cửa hàng bán quan tài.

“Ăn cướp...ăn cướp.

Giờ phút này, bên trong cửa hàng bán quan tài quanh quẩn giọng nói oán độc kia.

“Xem ra cậu lại thành công rồi.

Lâm Uẩn Huy vẫn luôn đứng bên ngoài cửa hàng bán quan tài thấy thế nói.

Dương Gian trả lời:

“Chỉ cần đừng quá tham lam thì lần nào cũng đều có thể thành công, cái cửa hàng bán quan tài này bị quy tắc nào đó ước thúc, không thể trực tiếp ra tay với tôi ngay, bây giờ không phải lúc nói chuyện, bên trong còn có ba cái quan tài, chờ tôi dọn sạch mấy cái quan tài kia xong lại nói chuyện tiếp"

Nói xong, hắn lại bước vào cửa hàng bán quan tài, lặp lại chiêu cũ.

Dương Gian vừa cầm lấy quan tài là lập tức sử dụng linh dị của xe buýt, phá vỡ giới hạn giữa hiện thực và khu linh dị, trực tiếp quay trở về cổ trấn Thái Bình ở hiện thực.

Hành động cực kỳ nhanh chóng, cửa hàng bán quan tài không có cách nào cản trở được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dương Gian cướp mất một cái quan tài.

Tuy rằng Dương Gian biết rõ tiệm bán quan tài này rất nguy hiểm, nhưng chỉ cần không đối kháng chính diện với nó thì sẽ không có việc gì.

Khoảng vài phút sau.

Đây là lần thứ tư Dương Gian đứng trước cửa của tiệm bán quan tài này.

1127 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận