Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3636: Mục Đích

“Ông xem, ngoại trừ Vệ Cảnh ra, hiện tại tổng bộ còn có thể điều động được đội trưởng nào khác không?"

“Dù tôi vô điều kiện đứng về phía tổng bộ thì trong giới linh dị vẫn sẽ có người không nể mặt tôi, vẫn là câu nói đó, thời đại của đội trưởng đã kết thúc, thời đại của tổng bộ cũng kết thúc rồi, cách chơi cũ đã không còn tác dụng ở thời điểm hiện tại, bây giờ nếu muốn cục diện ổn định thì chỉ có một cách duy nhất.

Dương Gian vươn một ngón tay, sau đó nhìn chằm chằm vào Vương Quốc Cường. “Phương pháp gì?"

Vương Quốc Cường nghiêm túc hỏi.

“Làm lệ quỷ không xuất hiện nữa Dương Gian chậm rãi nói. “Việc này...hình như không thể làm được.

Tuy rằng Vương Quốc Cường cũng rất muốn thực hiện mục tiêu này, nhưng hiện thực đang rành rành ra đó, ông cảm giác đây là chuyện không thể nào thực hiện được.

Dương Gian nói:

“Tôi sẽ đi làm chuyện này, không cần các ông phiền lòng, hiện tại điều duy nhất tổng bộ có thể làm chính là suy nghĩ xem sau khi không còn sự kiện linh dị nào nữa thì nên làm gì, dù sao thì ngoại trừ chuyện này ra, các ông cũng không giúp được chuyện gì khác.

“Dương Gian, cậu có bao nhiêu phần trăm bảo đảm sẽ làm được"

Vương Quốc Cường hỏi thử.

“Không biết, cũng không cần phải biết, chỉ cần có cơ hội thì phải đi thử, tôi đã có một vài ý tưởng, các ông chỉ cần chờ tin tức của tôi là được rồi.

Dương Gian nói.

Vương Quốc Cường lập tức không nói gì nữa. Nhưng nhân viên công tác khác lại không nhịn được hỏi:

“Đội trưởng Dương, vậy chúng tôi không cần làm gì hết sao?"

Dương Gian nhìn thoáng qua, lắc đầu nói:

“Bây giờ đã là thời đại linh dị rồi, mấy người thường các anh có thể làm được cái gì chứ? Những người sẵn lòng bán mạng cho tổng bộ, đi xử lý sự kiện linh dị thì có ai rảnh không? Chỉ cần hiện tại tổng bộ có thể điều động được một người cho tôi thì tôi sẽ lập tức xin lỗi vì những lời đã nói ra lúc nãy ngay.

Những người khác lại im lặng. Dương Gian nói không sai, hiện tại toàn bộ tổng bộ đều là người thường, không có lấy một ngự quỷ nhân nào, lúc trước Vệ Cảnh vừa mới quay về đã phải lại chạy ngược chạy xuôi khắp nơi để xử lý sự kiện linh dị.

Một cái tổng bộ ngự quỷ nhân lại suy bại đến mức như thế này, đúng là không cần thiết phải tồn tại nữa: “Nhưng mà tôi biết các anh rất muốn làm gì đó, tôi chỉ có thể đưa cho cách anh một ý kiến duy nhất.

Giờ phút này Dương Gian đứng dậy khỏi ghế. Những người khác lại nhìn về phía hắn, Dương Gian bình tĩnh nói: “Đặt cược hết tất cả mọi thứ lên người tôi, tôi sẽ gánh vác tất cả, tự tay kết thúc thời đại linh dị này. Mọi người lập tức hoảng sợ nhìn hắn, dường như bị khí phách của hắn dọa sợ. Dương Gian tiếp tục nói: “Trước lúc đó, các anh chỉ cần nhìn tôi là được, vì sẽ không bao lâu nữa, dù sao người của thế giới này sẽ không chờ được quá lâu.

“Mà mục đích khi tôi đến nơi này cũng chỉ là vì muốn nói cho mọi người biết, tương lai vẫn còn có hi vọng Sau khi Dương Gian rời khỏi tổng bộ, hắn không tiếp tục đi du lịch các thành phố nữa, hắn cảm thấy bản thân đã quan sát đủ rồi, trong lòng cũng dần dần hiện lên một kế hoạch sơ bộ.

“Mọi thứ đều bắt đầu từ thành phố Đại Xương, vậy mọi thứ cũng nên kết thúc từ thành phố Đại Xương"

Dương Gian mang theo suy nghĩ này, quay trở về thành phố Đại Xương.

Nhưng mà giờ phút này.

Một người đang đứng bên ngoài khu chung cư Quan Giang của thành phố Đại Xương, hình như người này đã đứng ở đây được vài ngày, nhưng mà rất nhiều người ra vào khu chung cư này lại không để ý đến, giống như người này chưa từng tồn tại, hoặc là người này có tồn tại, chỉ là phần lớn người thường đều sẽ không thấy. Mãi đến khi Dương Gian xuất hiện, hiện tượng kỳ lạ này mới bị phá vỡ. Dương Gian cũng đã nhận ra sự tồn tại của người kia, hắn dừng lại trước cửa khu chung cư. “Từ lần trước sau khi thả anh ra khỏi thế giới quỷ mộng đến giờ, chúng ta đã không còn gặp lại nữa, còn tưởng rằng anh sợ tôi kéo anh vào trong thế giới quỷ mộng cho nên mới không dám xuất hiện, không ngờ lần này anh vẫn đến...Trương Tiện Quang"

Hắn nhìn chằm chằm vào người ở cách đó không xa.

Người kia khoảng chừng ba mươi tuổi, hào hoa phong nhã, trông giống như một người giáo viên, rất khó có thể liên tưởng hắn ta với ngự quỷ nhân, cho dù là các cư dân đi ngang qua cũng không cảm thấy người này đáng sợ.

Nhưng mà những người ở trong giới linh dị lâu năm đều hiểu biết rất rõ về sự đáng sợ của Trương Tiện Quang. Trương Tiện Quang hơi mỉm cười: “Kế hoạch của tôi đã được thực hiện thành công, chốn đào nguyên giống như một viên hạt giống, khi thế giới này biến thành vùng đất tuyệt vọng đầy màu mở thì hạt giống này sẽ nảy mầm kết quả, mà việc tôi cần làm chính là quan sát và bảo vệ không để hạt giống bị phá hư.

“Dương Gian, sau khi cậu sống lại đã đi du lịch cả nước, chắc là cũng biết rất rõ thế giới hiện tại đã biến thành như thế nào, đây không phải chỉ là lệ quỷ khôi phục đơn giản như thế, mà là khu linh dị đã giao hội với hiện thức, đối mặt với cơn sóng thủy triều này, sức mạnh của một người là cực kỳ nhỏ bé không đáng kể.

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận