Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3553: Phân Vân

Trong khoảng thời gian ngắn.

Dương Gian im lặng.

Nếu trước đó hắn không biết được lời tiên đoán, có lẽ hắn còn sẽ dám đi đánh cược thử, nhưng mà sau khi nhìn thấy hình ảnh bên trong tiên đoán rồi, hắn không có bất cứ tin tưởng nào nữa.

Chỉ có điều nói đi cũng phải nói lại.

Bên trong hình ảnh tiên đoán cũng chỉ nhìn thấy thi thể của Dương Gian, không có bất cứ tin tức gì chứng minh hắn nhất định sẽ chết.

Nhưng mà nếu như Dương Gian thật sự nhảy vào bên trong hồ máu, vậy chẳng phải chứng minh vận mệnh của hắn đã bị linh dị tiên đoán được từ trước rồi sao?

"Bỏ qua tất cả những ảnh hưởng do tiên đoán mang đến cho mình, chỉ suy xét từ khía cạnh thực tế, cho dù có chọn kiểu gì thì mình đều sẽ đánh cược thử một lần, lựa chọn khống chế quỷ huyết.

Dương Gian suy nghĩ rất lâu, hắn cảm thấy bản thân không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục đi theo con đường khống chế lệ quỷ, không phải hắn muốn dừng là dừng được, bởi vì khi dừng lại, kết quả sẽ là chết.

Nhưng mà khống chế quỷ huyết sẽ có xác suất thất bại rất cao, dù sao trong hình ảnh tiên đoán hình như Dương Gian đã thất bại.

“Hiện tại mình còn thời gian một ngày rưỡi, chút thời gian này không đủ để mình tìm được một phương pháp sống sót nào khác.

Trong lòng Dương Gian rất muốn thử tìm kiếm cách khác, nhưng mà hắn lại phát hiện đã không còn kịp nữa rồi.

Đến cả chính hắn cũng không có lòng tin có thể tìm được cách xử lý linh dị cửa xe buýt khôi phục trong vòng một ngày rưỡi.

“Uống thuốc Đông Y có thể lại kéo dài thêm hai mươi ngày, nếu dùng hai mươi ngày kia để tìm kiếm cách mới thì sao nhỉ?” Dương Gian không khỏi bắt đầu tự hỏi. Dường như làm như thế thì sẽ càng thêm chắc ăn hơn.

Nhưng mà dựa vào phương pháp mà giấy da người đưa ra, rõ ràng là uống thuốc Đông Y sẽ có tác dụng phụ, chờ đến khi tác dụng của thuốc mất hết, có khả năng cao là sẽ phải thừa nhận linh dị phản phệ càng lớn hơn nữa.

“Có lẽ phải đi đến tiệm thuốc kia hỏi thăm, xác định tình hình trước đã, dù sao thì tất cả đều chỉ là phỏng đoán của mình mà thôi"

Mang theo suy nghĩ này, Dương Gian lấy lại tinh thần từ trong suy tư.

Hắn cất giấy da người đi, từ từ đừng lên, sau đó mở quỷ nhãn ra nhìn về nơi xa.

Theo quỷ vực khuếch tán.

Ngay sau đó, Dương Gian biến mất ngay tại chỗ, yên lặng rời khỏi thành phố Đại Xương.

Không bao lâu sau.

Hắn đi theo dấu chân trước đó, đi đến giữa một thành phố không có gì quá đặc sắc. Ngay khu vực trung tâm của thành phố này còn giữ lại một khu phố cũ, nơi đây đang trong quá trình phá bỏ và di dời, hơn nữa tốc độ công trình rất nhanh, lần trước khi hắn đến khu vực nội thành này còn rất rộng lớn, nhưng lần này tới thì nội thành đã biến mất rồi, tất cả đều là một đống đổ nát, chỉ còn sót lại một con phố cũ là đang kiên cường chống đỡ.

Nhưng rất nhiều cửa hàng trên khu phố này đều đã đóng cửa, chỉ còn lại một số rất ít cửa tiệm còn buôn bán, nhưng mà xem ra trong vòng năm nay thôi, con phố cũ này cũng sẽ hoàn toàn biến mất, đến lúc đó có khả năng cao là tiệm thuốc Đông Y trên con đường cũ xưa này cũng sẽ biến mất theo. Một khi tiệm thuốc Đông Y này đóng của, cũng có nghĩa thời đại dân quốc sẽ hoàn toàn chấm dứt. Nhưng mà đến thời điểm hiện tại thì cửa chính của cửa hàng thuốc Đông Y này vẫn còn đang mở rộng, trước cửa còn có một bảng hiệu tỏ vẻ còn đang tiếp tục kinh doanh.

Lúc này, Dương Gian đang đứng trước cửa tiệm thuốc Đông Y, hắn dõi mắt nhìn vào bên trong, lại nhìn thấy có một người phụ nữ đang ngồi bên trong quầy.

Người phụ nữ kia chừng khoảng ba mươi tuổi, ăn mặc quần áo theo phong cách thập niên tám chín mươi, khác biệt hoàn toàn với quần áo của thời hiện đại, nhưng cô ngồi trong tiệm thuốc Đông Y cũ kỹ này lại không có bất cứ vẻ không hợp nào cả, giống như đã hoàn toàn hòa làm một với nơi đây.

Hiển nhiên, người phụ nữ này đã sinh hoạt và lớn lên trong tiệm thuốc Đông Y này từ khi còn nhỏ, hơn nữa còn rất hiếm khi đặt chân ra bên ngoài.

Dương Gian quen biết cô, đây là đệ tử của ông chủ tiệm thuốc, hình như tên là Tiểu Như.

Khi hắn vừa mới bước vào tiệm thuốc, Tiểu Như đang ngồi đằng sau quầy nghe được tiếng động lập tức ngẩng đầu nhìn sang, đợi đến khi nhìn thấy Dương Gian, trong mắt cô lộ ra chút khác thường, dường như không ngờ hắn sẽ đến nơi này.

“Cậu đến quá nhiều lần, nơi này không quá hoan nghênh cậu.

Tiểu Như bình tĩnh nói. Từ sau khi cô nghe được tin Dương Gian đã xử lý Trương Tiện Quang, thái độ của cô khi đối mặt với hắn lập tức thay đổi hoàn toàn.

“Cô chỉ là nhân viên thôi, không phải bà chủ.

Dương Gian cũng bình tĩnh đáp lại.

Ý của hắn là đang nhắc nhở Tiểu Như nhớ kỹ thân phận và địa vị của chính cô, đừng có bao biện làm thay người khác.

Tiểu Như nhíu mày nói:

“Lần này cậu đến đây làm gì, lúc trước sư phụ của tôi đã đưa cho cậu ba gói thuốc Đông Y, đừng nói là cậu lại đến xin thêm nữa đó nha?"

“Lần này tôi đến đây muốn hỏi một vài chuyện, sư phụ của cô đâu? Tôi muốn tìm ông ấy"

Dương Gian nói.

“Sư phụ tôi đã không tiếp khách nữa rồi"

Tiểu Như nói.

“Đây là ý của cô hay là ý của sư phụ cô?"

Dương Gian tiếp tục hỏi.

1096 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận