Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3591: Chung Cư Quan Giang Vẫn An Toàn

“Nhưng mà hiện tại đội trưởng đã về là được rồi, mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn, chỉ tiếc là hiện tại chúng tôi đã không thể giúp đỡ thêm gì nữa, có thể tiếp tục sống tạm như thế này còn phải nhờ vào mấy cai quan tài mà đội trưởng để lại, nếu không hiện tại mấy người chúng tôi đều đã chết hết rồi.

“Nằm trong quan tài cũng khá tốt, ít nhất khá nhẹ nhõm, không cần vất vả như thế nữa.

Hoàng Tử Nhã ở trong quan tài bên cạnh nói:

“Ở bên ngoài có một đống chuyện phải lo, mỗi ngày đều phải sợ hãi đối mặt với sự kiện linh dị, sợ ngày nào đó sẽ chết trong tay lệ quỷ, hiện tại ở chỗ này tính ra cũng coi như là đang hưởng phúc, khuyết điểm duy nhất chính là nằm trong quan tài có hơi chán, lúc trước Trương Vĩ chạy đến nơi này, nói là sẽ kéo cáp mạng vào trong quan tài, sau đó để chúng ta chơi game với hắn, cũng không biết có thật không nữa. Vương Dũng nói:

“Đừng có tin mấy lời nhảm nhí của hắn, bên trong quan tài có sức mạnh linh dị, có khả năng làm nhiễu tín hiệu, cho dù tín hiệu bình thường thì quăng máy tính vào cũng sẽ bị linh dị ăn mòn trở nên cũ kỹ, không thể nào vận hành được.

“Vậy dùng vàng chế tạo một cái máy tính là được thôi.

Hoàng Tử Nhã nói.

“Được rồi, đừng bàn mấy chuyện râu ria kia nữa, hiện tại đội trưởng đã trở lại, chúng ta nên nghĩ đến chuyện tương lai, tính đến thời điểm hiện tại, tình hình của tất cả các thành phố đều không ổn, sự kiện linh dị xuất hiện liên tục, đến cả thành phố Đại Xương cũng thường xuyên xuất hiện lệ quỷ, nếu không nghĩ ra cách nào hay, có khả năng cao là không bao lâu nữa người ở bên ngoài sẽ chết sạch.

Lý Dương nói.

“Tạm thời khu chung cư Quan Giang vẫn còn an toàn, nhưng mà thôi cảm thấy loại an toàn này sẽ không được duy trì trong thời gian quá dài, người nhà, bạn bè và họ hàng của các anh đều đã ở trong khu chung cư này, nếu tình thế hoàn toàn sụp đổ thì sẽ không có ai may mắn thoát khỏi, đến lúc đó chỉ sợ là đến cả chúng ta muốn bình yên thoải mái nằm bên trong quan tài cũng sẽ là một hi vọng vô cùng xa vời.

Vương Dũng và Hoàng Tử Nhã nghe được những lời này đều im lặng. Lý Dương chắc chắn không phải chỉ đang nói quá để hù dọa bọn họ, bởi vì nửa năm nay hắn vẫn luôn là người phụ trách của thành phố Đại Xương, biết tình thế vỡ trận nhanh đến mức nào, hơn nữa tốc độ vỡ trận này sẽ giống như một quả cầu tuyết, càng lúc càng nhanh hơn.

Bởi vì ngay từ đầu còn sẽ có một số người phụ trách ở đó cố gắng xử lý sự kiện linh dị, gìn giữ hòa bình. Nhưng mà người phụ trách thành phố lần lượt chết đi, hơn nữa tổng bộ cũng suy sụp, không thể điều động được người phụ trách mới, mà sự kiện linh dị lại đang từ từ gia tăng, cứ tiếp tục như thế mãi, không cần mười này là một thành phố an toàn sẽ bị linh dị chiếm cứ ngay.

Đương nhiên thành phố bị linh dị chiếm cứ cũng không có nghĩa là tất cả mọi người trong thành phố đều sẽ gặp chuyện không may, chỉ là lúc đó sẽ không tránh được việc người và lệ quỷ sống cùng nhau.

Khi đó sẽ không còn an toàn gì nữa, mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng, nói không chừng ngày nào đó vừa ra khỏi cửa đã gặp phải lệ quỷ sau đó bị giết chết.

Dương Gian nói:

“Từ những gì Lý Dương nói, không khó để phán đoán, thời kỳ này khó khăn hơn bất cứ giai đoạn nào trong quá khứ"

“Không phải bây giờ đã có đội trưởng rồi sao?"

Hoàng Tử Nhã nói. Lý Dương hừ lạnh:

“Thế cục sụp đổ sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người, sẽ không có ai may mắn trốn thoát được, cô cũng biết tình huống của thành phố Đại Xương rồi đó, sau khi sự kiện linh dị bùng nổ, đã có một lượng lớn dân cư ngoại lai đổ xô đến trong khoảng thời gian cực ngắn, nếu linh dị cứ tiếp tục lan tràn thì sẽ càng có nhiều người ùa đến hơn, mà càng nhiều người thì sẽ mang đến càng nhiều sự kiện linh dị, đồng thời cũng kéo theo đủ loại phiền phức, chẳng hạn như vấn đề trị an, đồ ăn thức uống, bệnh tật vân vân, đến lúc đó sẽ không phải chỉ là đối kháng với linh dị thôi đâu.

“Cô nên biết ngoại trừ vấn đề an toàn ra, vấn đề sinh tồn cũng rất quan trọng, một thành phố bị cô lập không thể nào sống sót trong thời đại này, kết quả cuối cùng cũng chỉ là mọi người cùng ôm nhau chết chùm thôi”

“Nói không sai, trong đoạn thời gian tôi yên lặng này, tôi cũng đã tự hỏi rất nhiều việc, trong đó cũng bao gồm vấn đề sinh tồn trong tương lai, dựa theo những gì tôi đã tính, nếu thời đại lệ quỷ cứ tiếp tục kéo dài như thế, phần lớn người đều sẽ chết rất thảm, còn lại một bộ phận nhỏ người chỉ có thể trốn trog một góc kéo dài hơi tàn, giống như mấy con chuột trong cống ngầm vậy"

Dương Gian nói.

“Đội trưởng, với tình hình hiện tại, chúng tôi thì còn coi như không sao, nằm trong quan tài chết thì chết thôi, nhưng mà cậu phải làm sao đây? Còn có hi vọng không? Dù sao hiện tại đội trưởng cậu mới là người mạnh nhất trong giới linh dị, nếu đến cả đội trưởng cũng không nghĩ ra được cách gì, vậy cũng bó tay thật rồi.

Lý Dương yên lặng một lúc lại hỏi.

Dương Gian cũng tự hỏi một lúc nói:

“Vấn đề cậu hỏi tôi cũng không biết, tôi còn cần phải đi tìm câu trả lời, nếu tôi có thể tìm được, vậy thì mọi chuyện còn có thể cứu vãn được.

“Cũng đã đến giờ rồi, tôi phải đi, các anh tiếp tục nằm ở đây đi, nếu có người hỏi các anh thì cứ việc nói tôi đã tỉnh"

Hắn không tiếp tục nói chuyện nữa, bởi vì còn có rất nhiều việc chờ hắn đi giải quyết, cho nên sau khi nói vài câu ngắn gọn xong, hắn lập tức rời đi ngay.

1079 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận