Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3289: Thuận Lợi

Bọn họ rời khỏi không được bao lâu.

Tô Phàm, người phụ trách sông Hương lái xe xuất hiện ở bến tàu, hắn xuống xe quan sát tình huống ở xung quanh:

“Dương Gian làm việc vẫn vô cùng sạch sẽ gọn gàng, không để lại bất cứ tai họa ngầm nào, nếu không người phụ trách là mình phải xui xẻo rồi, lần này hình như đối phương tổn thất rất nghiêm trọng, nếu không sẽ không rút lui vội vàng như thế này, xem ra lần này chiến đấu với tổ chức quốc vương đã có một khởi đầu rất tốt.

Tô Phàm dạo qua một vòng, châm điếu thuốc, nhíu mày hút thuốc.

Lúc trước hắn vẫn luôn để ý tình hình ở nơi này, sau khi tiên đoán được mọi chuyện sẽ trở nên cực kỳ không xong, lập tức nhắc nhở đám Tào Dương lui lại.

Nếu không phải Dương Gian xuất hiện kịp thời, trận chiến ở bến tàu ngày hôm nay chắc chắn sẽ kết thúc với kếtquả tổng bộ thua thảm hại.

Khi đó cho dù người phụ trách là hắn có được một chút năng lực thì cũng không thể thay đổi được cái gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra.

May mắn, mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

Hút xong điếu thuốc, tâm trạng căng thẳng của Tô Phàm cũng thoải mái hơn rất nhiều, sau đó hắn lái xe rời khỏi bến tàu.

Tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của người phụ trách thôi.

Lúc Dương Gian, Lâm Bắc và Lý Nhạc Bình quay về thành phố Đại Đông, lại phát hiện Vương Sát Linh, Lục Chí Văn và Hà Nguyệt Liên đã quay về Nhưng mà chuyện này cũng nằm trong dự đoán của Dương Gian.

Đối phương đã tập trung lực chú ý vào trận giao dịch này, cho thấy đòn tấn công ở những nơi khác chỉ là một chiêu giả, cho nên các đội trưởng khác hành động đều sẽ rất thuận lợi, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề cực kỳ nghiêm trọng nào.

“Lúc nãy Vương Quốc Cường nói cho chúng tôi biết bên phía các anh gặp được nguy hiểm, đánh nhau với người của tổ chức Quốc Vương, nhưng mà cũng may, kết quả rất tốt, xử lý được hai tên quốc vương, nếu không phải vì muốn đổi Tào Dương lại, đối phương có lẽ sẽ bị tổn thất ba tên quốc vương, trận chiến này xem ra là chúng ta chiến thắng"

Giọng của Lục Chí Văn khàn khàn nói.

“Tạm coi như là hòa nhau một ván, đối phương có mười lăm vị quốc vương, lúc trước bị săn giết một người, cộng thêm hai người ngày hôm nay, cũng chỉ mới giảm nhân số ba người, còn dư lại chừng mười hai tên quốc vương, mà bên phía chúng ta Trương Chuẩn đã chết, Tào Dương không thể không tạm thời rút lui, hơn nữa Vệ Cảnh không có cách nào xuất hiện, chênh lệch về nhân số cũng không quá lớn.

Ánh mắt Dương Gian bình tĩnh nói:

“Cho nên trận đánh tiếp theo vẫn sẽ rất khó khăn, dù sao hôm nay đối phương bị chúng ta áp chế, có lẽ sau này sẽ không may mắn được như thế."

Lục Chí Văn nói:

“Trận chiến này chỉ vừa mới bắt đầu, chúng ta đã thắng trước một trận, tình hình đã tốt hơn lúc trước rất nhiều “Nói tình hình bên phía mọi người trước đi?

Dương Gian lại hỏi.

Vương Sát Linh đỡ mắt kính nói:

“Xử lý mấy đội ngự quỷ nhân gây sự, cứu được hai người phụ trách, hiệu quả không quá tốt, nhưng ít nhất cũng là đối phương tổn thất không nhỏ “Tình hình bên tôi cũng tương tự như thế.

Hà Nguyệt Liên mở miệng nói:

“Chỉ là xử lý được một ít ngự quỷ nhân bình thường, không gặp được tên nào cực kỳ nguy hiểm cả, tôi cũng nhín chút thời gia đi đến thành phố Đại Úc, gặp một người quen, cho nên cũng chậm trễ một ít thời gian.

“Xem ra mọi người hành động đều khá thuận lợi, tuy rằng không bắt được quốc vương, nhưng mà cũng là đối phương thiệt hại không ít ngư quỷ nhân, nếu tin tức ngày hôm này công bố ra bên ngoài, giới linh dị lại sẽ chấn đông"

Dương Gian gật đầu nói.

Lục Chí Văn nói:

“Số lượng ngự quỷ nhân vốn đã có hạn, hôm nay đối phương lại muốn chơi lớn, cho nên điều động rất nhiều thành viên của tổ chức Quốc Vương, lần này đụng phải chúng ta chắc chắn đã tổn thất nặng nề, nhưng mà bên phía Hà Ngân Nhi và Chu Đăng vẫn chưa truyền tin tức về, bên phía Lý Quân, Liễu Tam và A Hồng cũng không có tin tức, không biết tình hình bên phía bọn họ như thế nào rồi.

“Có liên lạc được với bọn họ không?"

Dương Gian liếc nhìn Vương Quốc Cường ngồi cách đó không xa.

Vương Quốc Cường có hơi mệt mỏi, nhưng mà hắn vẫn cố giữ vững tinh thần thức đêm, lúc này thấy Dương Gian nhìn lại đây, lập tức giật mình lên tinh thần, sau đó đứng lên nói:

“Hà Ngân Nhi và Chu Đăng đang trên đường quay về, nhưng mà tin tức bên phía Lý Quân đã bị ngắt đứt, tôi đã cố thử liên lạc lại, nhưng vẫn không kết nối được, hơn nữa định vị điện thoại đã không thay đổi được một lúc lâu rồi"

Nói xong, hắn lại đưa định vị lần cuối cùng cho Dương Gian và những đội trưởng khác nhìn xem.

“Tín hiệu đứng yên tại chỗ không nhúc nhích trong thời gian dài, chuyện này rất không bình thường, Lý Quân và Liễu Tam phải đến thành phố Đại Phúc phòng thủ mới đúng, chỗ này cũng không phải là thành phố Đại Phúc...

Dương Gian trầm ngâm.

“Tôi cảm thấy có gì đó không đúng, có lẽ nên sang đó xem thử.

Hà Nguyệt Liên nói:

“Khoảng cách cũng không xa, đi qua đó cũng rất nhanh.

Dương Gian nói:

“Tôi đi sang đó xem thử, mọi người ở lại nơi này nghỉ ngơi một chút đi, nếu có vấn đề gì thì mọi người chuẩn bị sẵn sàng để chi viện.

Hắn quyết định đích thân đi điều tra, cũng không cho những người khác đi theo, vì chuyện đêm nay vẫn chưa kết thúc, thành phố Đại Đông cũng cần có đội trưởng ở lại phòng thủ.

1119 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận