Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3609: Phá Bỏ Và Di Dời

“Sau khi Dương Gian yên lặng nửa năm, sức mạnh linh dị của hắn lại càng đáng sợ hơn lúc trước rất nhiều.

Tôn Thụy ở bên trong bưu cục quỷ nhìn theo Dương Gian rời đi, khi hắn nhìn thấy Dương Gian ra tay vào lúc nãy cũng cảm thấy vô cùng giật mình sợ hãi, phải biết rằng nếu đổi thành Dương Gian của quá khứ thì hắn tuyệt đối sẽ không dám đối kháng trực diện với lệ quỷ, có khả năng cao là sẽ sử dụng đinh quan tài.

Nhưng hiện tại hắn lại giống như là một cây đinh quan tài hình người, chỉ cần tiện tay túm một cái là có thể làm cho lệ quỷ rơi vào yên lặng.

Năng lực như thế này xuất hiện ở thời đại hiện tại, cũng chính là một sự may mắn.

Sau khi Dương Gian rời khỏi bưu cục quỷ rồi, hắn lại tiếp tục đi đến thành phố tiếp theo. Hắn vừa đi du lịch, vừa khảo sát tình hình thực tế, nhưng phần lớn thời gian đều dùng để suy nghĩ. Nhưng mà giờ phút này Dương Gian đang đi dao trong một thành phố xa lạ, trong lúc vô tình đi ngang qua một tiệm thuốc Đông Y, dường như hắn sực nhớ ra gì đó, lập tức dừng chân lại, sau đó nhanh chóng dời mắt về một hướng.

“Suýt chút nữa đã quên mất, mình còn có một lời hứa, chỉ là đã nửa năm rồi, không biết ông già trong tiệm thuốc kia đã chết chưa nữa"

Giờ phút này, Dương Gian nói thầm trong lòng.

“Xem thử xem, nếu như đã chết thì coi như là đến bái tế cũng được.

Sau đó Dương Gian lại tiếp tục di chuyển, hắn không đi thẳng đến nơi đó mà lại nhanh chóng đi về hướng thành phố kia, trên đường đi cũng tiện tay giải quyết các sự kiện linh dị trong các thành phố gặp được dọc đường.

Tuy rằng sẽ hơi phiền phức một chút, nhưng cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Đến khoảng giữa trưa, Dương Gian đã đi đến thành phố nơi có tiệm thuốc của ông cụ kia.

Đây là một khu phố cũ ở trung tâm thành phố.

Phần lớn khu vực trong khu phố này đều đã bị phá bỏ và di dời, chỉ còn lại một con đường phố cũ xưa còn chưa bị dời đi.Mà tiệm thuốc Đông Y kia đang tọa lạc trong con phố cũ xưa này.

Con đường này vốn là cũng phải bị phá bỏ, nhưng sự kiện linh dị phát sinh làm cho sự phát triển của thành phố này bị đình trệ.

Khu phố cũ trống rỗng gần như đã không còn bóng người nào, cũng không biết ở khu vực xung quanh đã xảy ra chuyện gì, mọi người đều rời đi, nhưng mà xung quanh lại không nhìn thấy dây phong tỏa, chắc là cũng không có xuất hiện sự kiện linh dị gì.

Không bao lâu sau.

Dương Gian đi đến con đường phố cũ xưa này, chỉ trong chốc lát đã nhìn thấy tiệm thuốc Đông Y quen thuộc lại cũ xưa kia.

Tiệm thuốc Đông Y này vẫn giống hệt như nửa năm trước, không có bất cứ thay đổi nào.

Chỉ là biển thông báo dựng trước cổng chính của tiệm thuốc Đông Y đã đổi thành mấy chữ tạm dừng kinh doanh.

Xem ra tiệm thuốc Đông Y đã không tiếp tục buôn bán rất lâu rồi, bởi vì bên dưới bảng thông báo kia đã có một lớp bụi cực dày.

Nhưng Dương Gian dùng quỷ nhãn thăm dò sang bên đó, bên trong tiệm thuốc Đông Y vẫn có linh dị quấy nhiễu, cũng không xuất hiện tình huống người đi nhà trống.

“Có lẽ ông cụ trong tiệm thuốc Đông Y đã chết rồi, tuy rằng nửa năm không quá dài, nhưng đối với loại người gần đất xa trời như ông cụ mà nói, cho dù muốn sống một tháng cũng đã cực kỳ khó khăn.

Dương Gian âm thầm suy đoán trong lòng.

Để chứng thực suy đoán của bản thân, hắn vẫn phải đích thân đi xác nhận mới được.

Dương Gian đi đến trước cổng chính của tiệm thuốc, dừng chân lại.

Hắn không có thói quen gõ cửa, cho nên trực tiếp đá bay một tấm ván gỗ trên cửa chính của tiệm thuốc. Xuyên thấu qua cái ván gỗ kia, hắn có thể thấy được bên trong tiệm thuốc đen nhanh tối tăm, một luồng khí tức âm lãnh ập vào trước mặt, đồng thời bên trong tiệm thuốc còn thoang thoảng một mùi hương quái dị giống như do rất nhiều hương vị hỗn hợp mà tạo ra, Dương Gian ngửi được mùi xác thối, mùi đàn hương và cả mùi thuốc Đông Y nữa.

Mùi không quá nồng nặc, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

Dương Gian trực tiếp nghiêng người lướt qua cổng chính, đi vào bên trong tiệm thuốc Đông Y, hắn nhìn thấy bên trong đại đường của cửa tiệm không có ai, lập tức dựa theo trí nhớ mà đi vào hậu đường của tiệm thuốc. Không bao lâu sau.

Hắn đã đi đến nơi mà lần trước hắn từng hứa hẹn với ông cụ tiệm thuốc Đông Y.

Cái giường tre vẫn còn được đặt ở đó, xung quanh còn có vài cái đèn dây lay lắt.

Nhưng mà trên giường tre đã không còn bóng dáng của ông cụ tiệm thuốc Đông Y nữa, ông ta không còn nằm ở nơi đó như lần trước, cũng không biết đã đi đâu rồi.

Dương Gian im lặng một chút.

Ngay sau đó.

Ánh lửa bên trong ngọn đèn dầu từ màu vàng chuyển dần sang màu xanh, tiếp theo bắt đầu bùng cháy dữ dội, bóng đêm ở xung quanh bị xưa tan, đồng thời quỷ hỏa màu xanh nhạt cũng lan tràn ra khắp nơi.

Nếu như đã không còn ai ở lại nơi này, vậy tiệm thuốc Đông Y này cũng không cần phải tồn tại nữa. Dương Gian đang định dùng quỷ hỏa thiêu đốt phá hủy toàn bộ nơi này.

1018 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận