Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3439: Quá Khủng Bố

“Rốt cuộc thì đây là quái vật gì thế này, thực lực khủng bố quá, mỗi một con rối gỗ đều có được sức mạnh linh dị làm người ta cảm thấy tuyệt vọng, mà người phụ nữ kia lại dẫn theo mười sáu, không, thậm chí là không chỉ có mười sáu con rối gỗ như thế, hình như cô ta có thể khống chế được số lượng của con rối này. Lúc này, trong lòng Chủ Nhân Trang Viên đã bị cơn sợ hãi bao phủ hoàn toàn. Không phải hắn không muốn đánh trả, chỉ là lúc nãy vừa mới va chạm linh dị trong chốc lát xong, hắn phát hiện hắn không phải là đối thủ, đôi bên chênh lệch quá lớn, chỉ cần một con rối gỗ trong đó cũng đã đủ để xử lý hắn. “Linh dị càng mạnh thì càng phải trả cái giá đắt, rối gỗ khủng bố như thế này chắc chắn không thể duy trì trong thời gian quá dài, chỉ cần cố chịu đựng qua được đoạn thời gian nguy hiểm này thì mình sẽ có thể an toàn thoát khỏi nơi đây.

Chủ Nhân Trang Viên nghĩ thầm trong lòng.

Tuy rằng suy nghĩ của hắn không có bất cứ vấn đề gì, nhưng mà hắn lại không nghĩ đến một vấn đề, hắn phải làm cách nào mới có thể chạy thoát khỏi tay mấy con rối gỗ kế thừa linh dị của các ngự quỷ nhân thời dân quốc này đây?

Đáp án đương nhiên là không thể nào.

Vì bên trong rối gỗ của chủ nhân bãi tha ma La Thiên và Mạnh Tiểu Đổng.

Hai ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc này hợp tác với nhau, linh dị có thể phong tỏa quá khứ, chôn cất hiện tại, không có ai có thể chạy trốn khỏi loại linh dị này.

Không bao lâu sau, Chủ Nhân Trang Viên đã bị chặn đường đi, một đống mồ mả nhìn không thấy điểm cuối cản ở trước mặt hắn, bãi tha ma này đã che đậy hiện thực, là một khu vực linh dị không có cách nào vượt qua được. Dưới loại tình huống này, chủ nhân trang viên không thể không dừng chân lại. Nhưng mà ngay khoảnh khắc hắn dừng chân lại, vài con rối gỗ quỷ dị lập tức xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Một con rối gỗ mặt đầy thi đốm, tử khí trầm trầm, một con rối gỗ cầm theo rổ, trông giống như một người phụ nữ trung niên, một con rối khác lại thối rữa âm u, giống như một cái thi thể trong mộ.

“Chết tiệt, chạy đến nhanh như thế sao?"

Chủ Nhân Trang Viên vừa sợ vừa giận.

Lúc này hắn đã không còn có chút dũng khí phản kháng nào, không dám ra tay với những người này nữa, hiện tại hắn chỉ muốn rời xa mấy tên đáng sợ này.

Nhưng mà suy nghĩ này vừa mới xuất hiện.

Ngay sau đó, trước mắt Chủ Nhân Trang Viên chợt tối sầm lại, tất cả ánh sáng đều mất đi, sau đó hắn cảm thấy trời đất xoay chuyển.

Không có bất cứ dấu hiệu gì, đầu của hắn đã không biết bị thứ gì đó chém xuống, rời khỏi cổ rơi xuống mặt đất. Đòn tấn công này hình như có chút gì đó quen thuộc.

Nhưng mà không đợi hắn nghĩ quá nhiều, Chủ Nhân Trang Viên đã lập tức cảm thấy một đống đất mộ vô cùng vô tận nhào về phía hắn.

“Tại sao lại như thế."

Chủ Nhân Trang Viên muốn hò hét, nhưng mà đất mộ đã bao phủ lấy miệng hắn, bao trùm lên đầu và thân thể hắn.

Gần như không đến mười giây, bên trong bãi tha ma nhìn không thấy điểm cuối lại có thêm một ngôi mộ bình thường không có gì đặc sắc mới, mà Chủ Nhân Trang Viên cũng biến mất khỏi thế giới này.

Sau đó lại hết tên quốc vương này đến tên quốc vương khác chết đi.

Trận chiến tranh linh dị này cũng dần dần kết thúc.

Mà lúc này Hồng tỷ lại đang ngâm nga một bài hát cũ, mang giày cao gót, lắc lư eo, một mình đi dạo bên trong thành phố yên tĩnh, cô ăn mặc sườn xám xinh đẹp, cực kỳ không phù hợp với thành phố này.

Cô là người còn sót lại từ thời dân quốc, nhất định phải cô đơn trong thời đại mới này.

“Dương Gian, có một chỗ không được thích hợp lắm, người giấy của tôi dự báo đến nơi bên kia có linh dị nguy hiểm xuất hiện, tuy rằng thời gian xuất hiện rất ngắn ngủi, nhưng mà vẫn điều tra ra được, nơi đó cũng không phát hiện ra người của tổ chức Quốc Vương"

Giờ phút này.

Người giấy Liễu Tam điều tra được một ít động tĩnh ở thành phố Đại Hải, hắn không hề chần chừ lập tức nói ra.

“Là sự kiện linh dị sao?"

Dương Gian hỏi.

“Không giống lắm. Liễu Tam lắc đầu nói:

“Nếu như là sự kiện linh dị thì xung quanh chắc chắn sẽ có lệ quỷ du đãng, tôi kiến nghị nên đi xem thử, tuy rằng làm như thế sẽ lãng phí không ít thời gian, nhưng cũng không thể bỏ qua điểm khả nghi này, dù sao từ nãy đến giờ người của tổ chức Quốc Vương vẫn còn chưa xuất hiện, có lẽ đây cũng là một manh mối.

Dương Gian không nói lời nào, hắn chỉ đi đến một tòa nhà cao nhất ở gần đó, sau đó mở quỷ nhãn ra nhìn về phía mà Liễu Tam vừa mới chỉ.

Quỷ nhãn thăm dò ra phương xa, không hề bị kiến trúc ngăn cản.

Hắn muốn nhìn thấy rõ nơi dị thường mà Liễu Tam vừa mới nhắc đến có cái gì khác thường.

Vốn còn tưởng rằng lần này dùng quỷ nhãn thăm dò sẽ bị linh dị quấy nhiễu, kết quả không ngờ lần này thăm dò sang hướng bên đó, thành phố lại cực kỳ bình tĩnh, mọi thứ đều cực kỳ bình thường, không có bất cứ linh dị quấy nhiễu nào cả, giống như đã có ai đó thanh lý sạch sẽ toàn bộ linh dị của cả khu vực kia.

1117 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận