Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3486: Bãi Rác

“Lệ quỷ của xe buýt linh dị trốn ở đầu xe buýt, ngay vị trí tài xế, nếu mảnh vụn cửa xe đã ở nơi này, như vậy có lẽ vị trí đầu xe sẽ ở phía trước.

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước.

Thật ra hắn vẫn có chút kiêng dè sợ hãi nơi này, không muốn đi vào trong quá sâu.

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước tìm kiếm, lại phát hiện được một ít linh kiện của xe buýt, hắn tìm thấy cửa xe buýt đã hư hao, còn có một số ghế dựa đã bị biến hình, chỉ là hiện tại mấy thứ này đã không còn linh dị ký túc, chỉ là rác rưởi bình thường mà thôi, mà sau khi không còn sức mạnh linh dị duy trì rồi, lúc này mấy thứ đó đã trở nên cực kỳ cũ xưa, nếu không phải Dương Gian còn nhớ rõ chúng nó trông như thế nào thì cũng chưa chắc có thể nhận ra được nhanh như thế.

“Xung quanh còn coi như tương đối an toàn, tạm thời không cảm nhận được nguy hiểm đến gần, nhưng cũng không thể thiếu cảnh giác, dù sao nơi này cũng là nơi sâu trong khoang thuyền U Linh"

Giờ phút này trong lòng Dương Gian đang vô cùng cẩn thận, vì hiện tại trạng thái của hắn không hề đạt đến đỉnh phong, hơn nữa còn mất đi vũ khí linh dị, nếu thật sự đối mặt với lệ quỷ khủng bố thì cũng chỉ có thể tự bảo vệ bản thân.

Hắn tiếp tục đi sâu vào trong.

Dương Gian chuyển động quỷ nhãn, tất cả tình hình xung quanh đều bị hắn nhìn thấy rõ ràng, không để sót bất cứ thứ gì.

Nhưng hắn vẫn chưa tìm được lệ quỷ của xe buýt linh dị.

Chỉ có điều hắn tin chắc lệ quỷ kia chắc chắn vẫn còn đang yên lặng ở bên trong bãi rác quỷ dị này, chỉ là hiện tại hắn cần một chút kiên nhẫn, còn cần thêm một ít vận may.

“Ở đâu, rốt cuộc nó ở đâu chứ?"

Dương Gian liên tục tìm kiếm, trong lòng dần dần có chút sốt ruột, vì càng kéo dài thời gian thì xác suất thất bại trong lần hành động này của hắn sẽ lại càng lớn, mà một khi hắn thất bại, vậy sẽ thua hết cả một bàn cờ, sau này không còn ai có thể ứng đối được thuyền U Linh, đồng thời cũng sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội giam giữ Thuyền Truong.

Đến lúc đó không biết sẽ còn có bao nhiêu người chết đi.

Cho nên lần hành động này của hắn chịu áp lực cực lớn.

“Đó là...một cái quan tài bị hư? Hình như bên trong còn có người.

Một quỷ nhãn của Dương Gian hơi chuyển động, nhìn thấy một cái quan tài đã bị chôn xuống bùn đất được một nửa.

Nhưng cái quan tài kia lại không có nắp đậy, đồng thời xung quanh quan tài cũng có rất nhiều nơi bị mục nát, có lẽ là vì đã mất đi sức mạnh linh dị duy trì.

Nhưng lại có một người đang nằm bên trong cái quan tài không có tác dụng gì này, nói chính xác hơn thì là một bộ thi thể, bộ thi thể kia được giữ gìn rất tốt, hơn nữa còn rất tươi mới, không giống như đã chết đi quá lâu, càng giống như vừa mới được nhập liệm, chỉ có điều trên mặt bộ thi thể kia lại được hóa trang trắng bệch, giống như dùng quá nhiều phấn nền.

“Đó cũng không phải là đồ trang điểm, mà là vôi, thi thể kia đã bị vôi dán lại mặt, hơn nữa thi thể này còn là một người phụ nữ trẻ tuổi"

Dương Gian chuyển động quỷ nhãn, lại quan sát kỹ càng hơn.

Vì phần ngực trước của bộ thi thể mới mẻ này hơi phồng lên, làn da cũng khá mịn màng, cho nên khả năng lớn sẽ là một bộ nữ thi.

“Hơn năm mươi phần trăm là một con lệ quỷ cực kỳ hung dữ, tốt nhất không cần đi đụng vào thứ này, nếu không chỉ sợ sẽ rất nguy hiểm.

Dương Gian không đến gần, ngược lại rời xa nơi này, tuy rằng hắn không cảm nhận được bất cứ điều dị thường nào từ trên bộ thi thể này, nhưng quan tài hư thối kia lại cứ liên tục kích thích thần kinh của hắn, vì trong những sự kiện hắn từng trải qua, chỉ cần là linh dị có dính dáng đến quan tài thì đều là những thứ cực kỳ khủng bố. Quỷ sai, quỷ hồ, ông già trong cổ trạch, trấn Bạch Thủy...

Sở dĩ nói như thế là vì những người thuộc thời đại dân quốc đều sẽ có một thói quen, đó chính là giam giữ một ít đồ vật cực kỳ khủng bố nhưng lại không có cách nào xử lý được vào bên trong quan tài.

Mà thông qua những màu sắc khác nhau trong quan tài, lại có thể đại khái phân chia ra được một ít đồ vật ở bên trong đó.

Quan tài màu đen tương đương với cực kỳ nguy hiểm quan tài màu đỏ lại có nghĩa là nó mai táng người nào đó. Nhưng đã không thể nào phân biệt được cái quan tài mục nát này có màu gì.

Tuy nhiên, ngay lúc Dương Gian chuẩn bị vòng sang hướng khác.

Chợt, hắn nhìn thấy một bên khác của quan tài có một ít thứ thuộc về xe buýt linh dị đang nằm rải rác, trong đó còn có một cái ghế dựa cực kỳ đặc biệt cắm nghiêng nghiêng chui sâu vào trong bùn đất, tuy rằng cái ghế dựa này đã hoàn toàn biến hình, nát đến mức không thể nát hơn, nhưng Dương Gian vẫn có thể phá đoán ra được, cái ghế kia chính là ghế tài xế của xe buýt linh dị.

“Ở đằng kia sao?"

Dương Gian nhìn chằm chằm vào cái ghế dựa đã bị hư hỏng kia, không hề chần chừ nữa, lập tức đi sang bên đó. Tuy rằng cái quan tài kia đang đặt ở ngay bên cạnh, nhưng dưới loại tình huống này, hắn cũng sẽ không sợ hãi nguy hiểm này.

1152 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận