Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3544: Nổi Giận

“Được rồi, nếu bây giờ tôi đã ra tay, vậy cũng đừng khách sáo nữa, hôm nay phải cướp sạch toàn bộ quan tài ở nơi này, sau đó phá hủy cửa hàng, làm cho cái tiệm bán quan tài này hoàn toàn biến mất khỏi phố quỷ"

Một là không làm, nếu đã làm thì phải làm cho tới cùng.

Nói xong, hắn trực tiếp vươn tay nâng một cái quan tài màu đỏ lên, sau đó đi thẳng ra khỏi cửa tiệm bán quan tài. Nhưng mà hiển nhiên, hành vi này của Dương Gian đã phạm vào điều cấm kỵ lớn nhất của cửa hàng bán quan tài. Từ trước đến nay chưa bao giờ nghe có ngự quỷ nhân nào thành công cướp được tiệm bán quan tài, có lẽ lúc trước có một vài người to gan làm bậy, nhưng mà những người đó vẫn chưa từng làm được, ngược lại còn chết ở bên trong cửa hàng bán quan tài này.

Tuy rằng cảnh đời đổi thay, có lẽ cửa tiệm bán quan tài này đã không còn như thời huy hoàng khi xưa, nhưng mà chắc chắn nó cũng sẽ không trơ mắt nhìn Dương Gian không trả tiền đã tự nâng quan tài màu đỏ đi ra ngoài như thế.

Đùng!

Trong nháy mắt, cánh cửa của cửa tiệm bán quan tài cũ kỹ lập tức đóng lại, còn tự động cài then cửa, rõ ràng là không có ý định thả Dương Gian đi ra ngoài.

“Chỉ một cánh cửa mà đã muốn cản tôi lại?"

Dương Gian không nói tiếng nào, nâng một bàn tay khác lên, nắm chặt trường thương không hề do dự chém xuống.

Ngay khoảnh khắc dao bổ củi chạm đến linh dị, nó lập tức trở nên vô cùng sắc bén. Cửa chính của tiệm bán quan tài này không phải là cánh cửa bình thường mà là một cánh cửa linh dị, giống như hai miếng thành quan tài, dường như bên trên còn có lệ quỷ khủng bố không thể nào giải thích được ký túc.

Dao bổ củi chém xuống, cánh cửa vừa mới bị đóng lại lập tức bị chém thành mấy mảnh, đồng thời còn phát ra từng tiếng hét chói tai quái dị.

Dương Gian hơi cúi đầu quan sát.

Lại phát hiện tấm ván cửa vỡ vụn kia lại đang hơi nhúc nhích, đồng thời còn có máu chảy ra, bên trong tấm ván gỗ kia không phải là gỗ, mà là từng miếng thịt tanh hôi bị gắn vào trong. Dương Gian đạp lên tấm ván cửa vỡ vụn này, nhanh chóng bước ra khỏi tiệm bán quan tài. Nhưng mà hắn vừa bước ra ngoài lại phát hiện bên ngoài toàn một màu đen kịt, phố quỷ quen thuộc đã hoàn toàn biến mất, hoặc cũng có thể nơi này không phải ở phố quỷ, vì trong bóng đêm cách đó không xa có một ngọn đen dầu vàng nhạt hơi lắc lư giữa không trung, ngọn đèn dầu kia vô cùng quen mắt, giống y như đúc ngọn đèn dầu của tiệm bán quan tài ở phía sau lưng, đồng thời bên dưới ngọn đèn dầu kia còn có một cánh cửa gỗ. Cánh cửa gỗ kia rất cũ kỹ, then cửa đã bị cài, chính là cánh cửa vừa mới bị Dương Gian chém vỡ kia.

“Đi ra khỏi cửa là lại quay về cửa tiệm bán quan tài sao?"

Dương Gian hơi chuyển động quỷ nhãn, hắn thăm dò khung cảnh ở nơi xa, lập tức dừng chân lại. Sau đó hắn nhìn trái nhìn phải, lại phát hiện bên ngoài cửa hàng tối tăm này xuất hiện một khung cảnh làm người ta hoảng sợ.

Hai bên trái phải con đường đi thông đến ngọn đèn dầu tối tăm ở nơi xa lại bày đầy quan tài, hơn nữa những cái quan tài kia có vẻ vô cùng cũ kỹ, lớp sơn bên trên đều đã phai màu, hơn nữa điều khiến người ta cảm thấy bất an chính là đã có không ít quan tài trong trạng thái đã được mở ra, nhìn xuyên qua miệng quan tài đã hơi hé mở kia là có thể loáng thoáng cảm giác được bên trong đang có linh dị khủng bố sắp sửa khôi phục. Đống quan tài kia được xếp hàng ngay ngắn, số lượng nhiều đến mức làm da đầu người ta phải tê rần. “Nếu chúng ta lại bước về phía trước vài bước thì có khả năng cao là những lệ quỷ trong quan tài sẽ khôi phục, đến lúc đó đống lệ quỷ này sẽ xé nát chúng ta, hành vi cướp bóc cửa hàng bán quan tài là quá nguy hiểm, cậu nên nghiêm túc suy nghĩ lại.

Giọng nói của Lâm Uẩn Huy vang lên từ phía sau.

Dương Gian nói:

“Tôi không muốn đi đến phía đối diện, cho dù có đi qua đó thì cũng chỉ quay trở về cửa hàng bán quan tài mà thôi, đến lúc đó mở cửa ra, có lẽ đằng sau cánh cửa lại là một tiệm bán quan tài khác...đây là một loại linh dị tuần hoàn vô hạn, có đủ khả năng vây nhốt ngự quỷ nhân đến chết, nếu muốn rời khỏi nơi này thì nhất định phải phá vỡ sự tuần hoàn bên trong cửa hàng này.

Hắn biết rất rõ, ngay giây phút hắn đặt chân bước vào cửa hàng bán quan tài thì bản thân đã không còn ở phố quỷ nữa mà đã bước vào thế giới linh dị của cửa tiệm này. Đánh nhau ở địa bàn của người khác, cho dù có làm cách nào thì cũng không thể thành công được.

“Hòa khí sinh tài, cậu buông quan tài xuống, lại bồi thường hai mươi đồng tiền cánh cửa là có thể rời đi?

Giọng nói sâu kín kia lại quanh quẩn, nhưng mà lần này âm thanh kia không còn được truyền đến từ cửa hàng bán quan tài ở phía sau nữa, mà lại được vọng từ thế giới đen tối ở bên ngoài cửa hàng.

Hơn nữa âm thanh này vừa xuất hiện, lập tức có không ít quan tài được xếp dọc ở bên ngoài hơi lắc lư chân động.

“Kêu tôi bồi thường tiền sao? Nằm mơ đi, cái tên gian thương, quan tài mười đồng tăng giá lên đến hai mươi bốn đồng, hôm nay tôi sẽ không bỏ ra một cắc nào, có giỏi thì cứ giết tôi đi, nếu không hôm nay tôi nhất định sẽ dọn sạch cái cửa tiệm bán quan tài này.

Giờ phút này Dương Gian không hề nhẫn nhịn nữa, không chút khách khí phản bác lại.

1105 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận