Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3405: Tấn Công Ý Thức

Thật sự không thể tưởng tượng được, một con quỷ bị nhân viên khảo cổ đào ra ngoài, bỏ vào trong viện bảo tàng triển lãm, rất nhiều năm cũng không hề thức tỉnh giết người, mãi đến sau này vào một buổi tối, thi thể trưng bày biến mất, hơn nữa bị bảo vệ tuần tra buổi tối thấy, sự kiện viện bảo tàng khủng bố mới diễn ra. Tuy rằng Chu Đăng đã có được áo da người từ rất lâu, nhưng mà cái thứ này hung tính rất mạnh, nếu không phải lần này đến thành phố Đại Hải đối phó thuyền U Linh, cả đời này Chu Đăng cũng không muốn mặc thứ này lên trên người.

Tiếng gầm nhẹ và kêu rên truyền ra từ trên áo da người, máu tươi liên tục thẩm thấu từ khe hở của từng khối da người ra bên ngoài.

Chu Đăng đang dần hòa tan, đang từ từ biến thành một vũng máu loãng.

Hắn không phải quỷ, không có cách nào ngăn cản tác dụng phụ khi mặc áo da người lên người, cho nên hắn bị ăn mòn, nếu hắn còn tiếp tục mặc áo da người vào, hắn sẽ chết rất thảm.

Nhưng mà Chu Đăng lại không thể cởi cái áo da người này ra.

Vì cái áo da người này có thể giúp hắn ngăn cản đòn tấn công linh dị của quốc vương.

Giờ phút này Chu Đăng vẫn chưa biến mất, chỉ là đã có mười mấy miếng da người trên áo da người đã bắt đầu biến đen, giống như bị thứ gì đó nhuộm màu.

Thấy vào thời khắc mấu chốt này, Hà Ngân Nhi lại được Chu Đăng mạnh mẽ bảo vệ lại, ba tên quốc vương cũng ý thức được mọi chuyện phát triển có chút không đúng, bọn họ biết chỉ có một cơ hội đánh lén duy nhất, nếu không thể xử lý Hà Ngân Nhi trong thời gian ngắn nhất, như vậy hành động của bọn họ sẽ thất bại, dù sao người của đối phương cũng không phải thiểu năng, sẽ trơ mắt nhìn bọn họ lấy nhiều đánh ít. Theo một tiếng cười quái dị vang lên, tên quốc vương có danh hiệu Vai Hề đột ngột biến mất không thấy nữa.

Ngay sau đó hai người Chu Đăng và Hà Ngân Nhi lập tức cảm thấy choáng váng. Trong lúc ý thức mơ hồ, bọn họ giống như thấy Vai Hề vừa chạy nhanh, vừa cười quái dị xông về phía chính mình, nhưng mà ở trong hiện thực lại không thấy Vai Hề đâu, điều này làm cho bọn họ không có cách nào chống cự. Gần như chỉ trong nháy mắt, Chu Đăng lập tức cảm giác chính hắn hình như đã bị Vai Hề quật ngã xuống mặt đất, sau đó liên tục dùng vũ khí sắc bén tấn công hắn.

Rõ ràng tên Vai Hề này có dáng người thấp bé, cũng không cao lớn, có thể phản kháng một cách dễ dàng, nhưng mà ý thức của hắn lại cứ mơ mơ màng màng, không có chút ý tưởng muốn chống cự nào.

Trong đầu Hà Ngân Nhi và Chu Đăng truyền đến cơn đau đớn kịch liệt, bọn họ cảm thấy đầu của mình sắp sửa nổ tung rồi.

“Đây là đòn tấn công linh dị, chúng ta không chịu đựng được bao lâu, cô cần phải tranh thủ cơ hội đi chiêu hồn. Chu Đăng gầm nhẹ nói.

Thực hiển nhiên, tên quốc vương có danh hiệu Vai Hề này là loại người có thể tấn công ý thức, lại còn có thể tấn công nhiều người cùng một lúc.

Giờ phút này Chu Đăng đã điên cuồng, hắn liên tục ra tay, muốn bảo vệ Hà Ngân Nhi.

Hà Ngân Nhi bị tấn công vào ý thức, cảm giác đầu của cô giống như bị một bàn tay lạnh như băng chạm đến, sau đó Vai Hề trong đầu lập tức biến mất.

Nhưng mà giờ phút này trong đầu Chu Đăng lại xuất hiện hai tên Vai Hề, hơn nữa bị hai tên Vai Hề này tấn công cùng một lúc.

Ý thức bị tấn công gấp đôi, hơn nữa áo da người liên tục ăn mòn, điều này làm cho trạng thái của hắn lập tức trở nên cực kỳ không xong.

“Hắn đang thừa nhận thương tổn thay cho cô gái Hà Ngân Nhi kia, một khi đã như thế, vậy xử lý hắn trước đi, nếu không cứ tiếp tục kéo dài thời gian như vậy mãi, một tên đội trưởng cũng giết không được” Nhân Viên Chiếu Phim lạnh lùng nói, hắn bước về phía Chu Đăng, bóng người biến mất tăm, mà xung quanh Chu Đăng cũng nhanh chóng biến thành một khu vực hai màu trắng đen, Hai màu trắng đen đang nhuộm dần cơ thể hắn, đang nhanh chóng kéo hắn rời khỏi hiện thực. Dù hắn đang mặc áo da người thì cũng chỉ có thể làm chậm lại tốc độ ăn mòn mà thôi.

Vị quốc vương danh hiệu Thuyền Trưởng kia vẫn cứ chết lặng đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hành vi của hắn rất quỷ dị, làm người ta có chút không thể nào đoán được, nhưng mà không thể phủ nhận sự mạnh mẽ và khủng bố của hắn, nhưng mà hắn lại không nghe theo lời đề nghị Nhân Viên Chiếu Phim, mà tiếp tục chọn cách tấn công Hà Ngân Nhi.

Có lẽ ở trong mắt hắn, Hà Ngân Nhi mới là uy hiếp lớn nhất, tên Chu Đăng kia chỉ là một tên hấp dẫn hỏa lực, hoàn toàn không cần thiết phải tốn thời gian đi đối phí, thậm chí còn không có giá trị để bị giết chết. Nhưng mà trong lúc một mình Chu Đăng thừa nhận đòn tấn công của hai người quốc vương, Hà Ngân Nhi cũng đã khôi phục lại một ít năng lực hành động.

Cơ hội đến rồi!

Bóng dáng mơ hồ của Hà Ngân Nhi có thể cử động, cô không hề chần chừ, lập tức túm lấy một món di vật vào tay, đó là một cái ly cũ kỹ.

Cái ly này là thứ mà Dương Gian đưa cho cô trong cuộc họp đội trưởng lần trước.

Chủ nhân của cái ly lúc còn sống chính là chủ nhân quản lý cái bãi tha ma cực lớn kia, Dương Gian gọi hắn là La Thiên, chủ nhân bãi tha ma.

1136 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận