Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3403: Người Đầu Tiên

“Vậy bỏ cái tên Liễu Tam kia ra ngoài, hắn có quá nhiều người giấy, rất dễ giết nhầm mục tiêu.

Người truyền giáo liếc mắt nói.

“Ba mục tiêu sao? Vậy cứ quyết định như thế đi, hành động thôi, cứ làm như những gì đã thảo luận"

Chủ nhân trang viên nói.

Vừa dứt lời, trong cao ốc tôi om kia, bóng người đang bồi hồi bắt đầu lần lượt tản ra ngoài.

Trong nháy mắt, mười mấy người vừa mới tập họp ở nơi này đã lập tức biến mất tăm một cách đầy li kỳ.

Cuối cùng người của tổ chức Quốc Vương cũng đã quyết định kế hoạch chiến đấu, muốn ra tay, đồng thời cũng giống như những gì Dương Gian đoán, lần ra tay đầu tiên, họ sẽ không nhắm đến tất cả mọi người, chỉ có thể nhắm vào một vài đội trưởng riêng mà ra tay.

Chỉ là người họ muốn giết có chút khác biệt với những gì mà Dương Gian dự đoán, không ngờ cuối cùng họ lại đặt Lục Chí Văn vào trong danh sách, loại bỏ Liễu Tam.

Dù các đội trưởng biết lúc này người của tổ chức Quốc Vương sẽ ra tay, nhưng mà họ lại không thể không làm cái gì, chỉ đứng chờ người của tổ chức Quốc Vương xuất hiện, lỡ như đối phương không xuất hiện, hay là kéo dài thời gian thì phải làm sao đây?

Vậy chẳng phải họ phải trơ mắt nhìn mấy con lệ quỷ kia đi vào trong thành phố Đại Hải sao.

Vì lẽ đó, dù là vào thời khắc này thì họ vẫn phải đối kháng với linh dị, giam giữ lệ quỷ, không thể vì thế mà gián đoạn hành động.

Chỉ là trong quá trình giam giữ lệ quỷ, họ nhất định phải phân tâm đi để ý đề phòng xung quanh.

Nhưng mà cũng vì thế, hiện tại các đội trưởng sẽ phải gánh chịu áp lực cực kỳ to lớn.

“Tạm thời giải quyết xong mấy thứ quỷ này.

Giờ phút này, Hà Ngân Nhi thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn vong hồn ở cách đó không xa do cô triệu hồi đến đã ngừng hành động.

Lần này Hà Ngân Nhi chiêu hồn cũng là một ông cụ, là một ông cụ của cổ trấn Thái Bình, tên bên trên linh vị đã phai nhạt mơ hồ, cuộc đời của ông cụ cũng không có cách nào hiểu biết được, chỉ biết ông cụ này sau khi xuất hiện lập tức không nói lời nào mà nhốt hết tất cả các lệ quỷ ở xung quanh lại.

Bên cạnh Hà Ngân Nhi có thêm năm cái rương màu vang, mấy cái rương chứa đựng lệ quỷ này là do tổng bộ dùng tốc độ nhanh nhất để vận chuyển vào trong thành phố Đại Hải.

Chỉ cần là thứ tiến vào thành phố Đại Hải, các đội trưởng sẽ có thể nghĩ ra cách lấy nó đến để sử dụng.

“Không ngờ còn có thể gặp được người chiêu hồn đời thứ ba.

Ông cụ kia nhìn Hà Ngân Nhi, trên mặt giữ nguyên nét tươi cười, lộ ra vẻ vô cùng thân thiện, nhưng mà thân thể của ông lại dần dần tan đi, biến thành một luồng khó xanh bắt đầu biến mất.

Khuyết điểm lớn nhất khi chiêu hồn chính là thời gian nó ở lại trong thế giới hiện thực quá ngắn ngủi, đặc biệt là dưới tình huống sử dụng sức mạnh linh dị thì lại càng rút ngắn thời gian linh hồn có thể ở lại hiện thực hơn, ngược lại những vong hồn khi còn sống có thực lực yếu kém, khi triệu hồi ra có thể hoạt động trong hiện thực một thời gian dài.

Hà Ngân Nhi nhìn về phía ông cụ kia, dù không biết, nhưng trước đây cô từng nghe ông nội kể về câu chuyện xưa liên quan đến ông cụ này, chỉ là cô không nhớ rõ nội dung câu chuyện hoàn chình, chi biết ông cụ này được gọi là người đi hại.

Nhưng mà ngay lúc ông cụ này sắp tiêu tán, vẻ mặt hiền lành thân thiên đột nhiên lại biến thành tức giận và dữ tợn.

Ông cụ vươn tay về về phía Hà Ngân Nhi, hình như muốn làm gì đó.

Nhưng mà đã quá muộn.

Thời gian lão có thể ở lại trong hiện thực đã hết, cuối cùng ương mặt tức giận mà dữ tơn kia biến thành một luồn sương khói trực tiếp biến mất, không để lại bất cứ thứ gì.

Hà Ngân Nhi nhìn thấy dáng vẻ trước khi tiêu tan của người đi hại, nhưng cô lại không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đây là linh dị mất khống chế bình thường mà thôi.

Nhưng mà ngay giây tiếp theo, cô đã nhận ra có gì đó không thích hợp.

"Ai?"

Hà Ngân Nhi đột nhiên quay phắt đầu lại, sau đó hai mắt cô lập tức co rụt lại, cảm thấy rùng mình.

Không biết từ lúc nào đã có ba người đột ngột xuất hiện ở phía sau lưng cô.

Ba người này rất lạ mặt, hơn nữa còn là người nước ngoài, lúc này lại không chút dấu hiệu nào xuất hiện, đồng thời họ còn cùng nhau nhìn chằm chằm vào Hà Ngân Nhi, mang theo vẻ ác ý không thể diễn tả thành lời.

Hà Ngân Nhi cảm giác bản thân giống như đang bị ba con lệ quỷ kinh khủng theo dõi.

“Cẩn thận, họ quốc vương của tổ chức Quốc Vương"

Chu Đăng gầm nhẹ, âm thanh vang vọng xung quanh, hắn không chút do dự quyết đoán ra tay.

“Chậm rồi"

Một giọng nói khàn khàn vang lên.

Đột nhiên, ánh sáng xung quanh đột nhiên mở đi trong nháu mắt, bên dưới bóng tối bao trùm, cơ thể của Hà Ngân Nhi đang nhanh chóng biến mất với tốc độ không thể tưởng tượng được, giống như đã bị bóng đen vừa mới xuất hiện ăn mòn, thứ duy nhất không bị ăn mòn chính là bộ quần áo cũ kỹ trên người Hà Ngân Nhi, bởi vì bên trên bộ quần áo này có in dấu các loại hình tượng lệ quỷ vặn vẹo.

Vào giờ phút này, cuối cùng Hà Ngân Nhi cũng hiểu được tại sao sắc mắt của vị vong hồn lúc nãy lại đột nhiên trở nên dữ tợn như thế.

Đó là bởi vì lão đã nhận ra có nguy hiểm sắp sửa tấn công Hà Ngân Nhi, lão muốn ra tay ngăn cản, nhưng đáng tiếc thời gian đã đến, có lòng mà không có sức, không giúp được gì.

1139 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận