Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3546: Không Có Biện Pháp

Cô biết Dương Gian làm thế là vì muốn bảo đảm an toàn, không muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì, nếu không thì cô còn có thể cướp thêm vài cái quan tài nữa.

Hai người vừa mới biến mất.

Quỷ hỏa lan tràn trong tiệm bán quan tài cũng bắt đầu nhanh chóng dập tắt, đồng thời từng bộ lão thi khủng bố lại cũ xưa giống như đột nhiên từ trong không khí xuất hiện, chen chúc nhét đầy cửa hàng, giống như muốn nuốt chửng lấy tất cả mọi thứ.

Nhưng đã quá trễ rồi.

Dương Gian đã cướp đoạt cửa hàng bán quan tài thành công, sau đó trốn về cổ trấn Thái Bình.

Hơn nữa hình như cửa tiệm bán quan tài này cũng bị quy tắc nào đó hạn chế, lệ quỷ ở nơi đó không thể rời khỏi cửa hàng để đuổi giết bọn họ.

Ngay sau đó, trong quan tài tối tăm quanh quẩn một tiếng nói tràn ngập oán hận:

"Trå quan tài lại cho tôi."

“Không ngờ cô ra tay cũng ác thật đó, tôi mới cướp được có ba cái quan tài, vậy mà cô lại giật được đến năm cái Giờ phút này, Dương Gian và Lâm Uẩn Huy đã an toàn rút lui khỏi cửa tiệm bán quan tài, hơn nữa còn thành công quay trở về cổ trấn Thái Bình ở hiện thực.

Dương Gian hơi điều chỉnh trạng thái, có chút kinh ngạc nhìn về phía năm cái quan tài đặt bên cạnh Lâm Uẩn Huy.

Hình như Lâm Uẩn Huy có chút xấu hổ:

“Lần đầu tiên làm cướp, còn hơi lạ tay, lần sau rút kinh nghiệm sẽ tốt hơn, nếu sau này còn có cơ hội ra tay thì tôi ít nhất có thể cướp được mười cái quan tài"

“Đây mà là lần đầu tiên cô đi ăn cướp sao? Tôi thấy lúc nãy cô thành thạo lắm mà, thật sự không ngờ đó.” Dương Gian không khỏi quan sát cô từ trên xuống dưới một lần.

Nếu bàn về tốc độ ăn cướp, vậy mà hắn lại không bằng tay mới như đối phương, phải biết rằng hắn còn là người ra tay trước nữa đó.

“Tám cái quan tài, năm đỏ ba đen, có lẽ đã đủ xài được một đoạn thời gian rồi, dù sao mấy chuyện ăn cướp như thế này không thể làm quá thường xuyên, sẽ có nguy hiểm.

Lâm Uẩn Huy nói.

“Đúng là khá nguy hiểm, nhưng lại đạt được ích lợi lớn, rất đáng để mạo hiểm.

Dương Gian nói xong, nhấn chìm toàn bộ tám cái quan tài này vào bên trong quỷ hồ của bản thân, sau đó lại bắt đầu hành động.

“Cậu đi đâu đó?"

Lâm Uẩn Huy hỏi.

Dương Gian trả lời:

“Đi tới cửa hàng bán quan tài trong của phố quỷ"

“Không phải chúng ta vừa mới chạy từ trong tiệm ra tới sao, cậu còn đến đó làm gì nữa"

Lâm Uẩn Huy khó hiểu hỏi.

Dương Gian nói:

“Cướp được một lần là có thể cướp được lần thứ hai, tranh thủ hiện tại tôi còn có thể hành động, đương nhiên phải làm thêm lần nữa, dù sao cái cửa hàng bán quan tài kia cũng không làm gì được tôi"

“Cái gì?"

Ngự quỷ nhân thời dân quốc Lâm Uẩn Huy giật mình hoảng sợ trước giới hạn đạo đức của một người hiện đại như Dương Gian Dựa theo suy nghĩ của Lâm Uẩn Huy, bọn họ đã lấy được lợi ích thì nên dừng lại.

Nhưng mà Dương Gian lại là tóm được một con dê rồi sẽ liều mạng mà trấn lột nó, chỉ cần đạt được lợi ích là được, không cần để ý đến những thứ đó, đi nói đạo lý với mấy loại linh dị kia là một hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

Dương Gian nhanh chóng dạo một vòng sau đó lại đi đến phố quỷ, lập tức đi thẳng về phía cửa hàng bán quan tài kia.

Hắn hành động rất nhanh, gần như chỉ trong chốc lát, hai người đã lại đứng trước cửa của tiệm bán quan tài rồi “Cậu thật sự muốn cướp thêm lần nữa sao?"

Lâm Uẩn Huy vẫn không dám tin.

“Dù sao cũng đã tới rồi, không lẽ tôi đứng đây nói đùa với cô sao? Cái cửa hàng gian thương này dám mở cửa buôn bán thì tôi dám đi vào cướp, trừ phi ông chủ của cửa hàng này lao ra đánh chết tôi, nếu không tôi nhất định phải cướp đến lúc nó không dám mở cửa ra buôn bán nữa thì thôi"

Đến tận giờ phút này Dương Gian vẫn chưa quên việc bản thân vừa mới bị nâng giá tống tiền.

Hắn căm thù đám làm ăn buôn bán gian dối này đến tận xương tủy, cho nên lúc này hắn không hề do dự, nắm chặt trường thương màu đỏ bước nhanh về phía trước.

Đùng!

Nhưng mà hắn còn chưa bước vào trong cửa hàng, hai cánh cửa của tiệm bán quan tài lại trực tiếp đóng sầm lại, hơn nữa trên cửa còn treo một tấm bảng gỗ, trên đó có viết mấy chữ to vặn vẹo: Không tiếp tục kinh doanh. Quá rõ ràng, cửa hàng bán quan tài này cảm giác được Dương Gian đến đây không mang theo ý tốt gì, trực tiếp lựa chọn đóng cửa không tiếp tục kinh doanh.

“Định đóng cửa nghỉ bán sao? Hôm nay không phải do mấy người quyết định.

Dương Gian nói xong, nâng trường thương màu đỏ lên, chém nát cửa.

Một cánh cửa gỗ không thể cản được hắn.

Lúc này Dương Gian đang quan sát toàn bộ cửa hàng bán quan tài, lại phát hiện đã không còn bao nhiêu quan tài ở bên trong cửa hàng, đếm kỹ cũng chỉ còn sót lại bốn cái, số lượng này rõ ràng không khớp với lúc trước. Tuy rằng lúc nãy hắn và Lâm Uẩn Huy đã cướp đi tám cái quan tài, nhưng số lượng quan tài còn sót lại chắc chắn không chỉ có bốn cái, còn có rất nhiều, xem ra sau khi cửa hàng bán quan tài cảm nhận được Dương Gian lại xuất hiện đã lập tức cất mấy cái quan tài còn lại.

Nhưng mà Dương Gian hành động quá nhanh, còn dư lại bốn cái quan tài chưa kịp dọn đi.

“Tên ăn cướp này, trả quan tài lại cho tôi...

Một giọng nói sâu kín đầy oán niệm quanh quẩn bên trong tiệm bán quan tài.

1097 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận