Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3497: Bản Năng

“Kế hoạch sắp thành công rồi.

Lúc này Dương Gian đã không còn tập trung đối kháng với lệ quỷ nữa, giờ phút này mấy con quỷ nhãn của hắn đều đã khóa chặt ở khu đất trống trước cửa cao ốc.

Hắn không hề nhìn chằm chằm vào Thuyền Trưởng, vì dùng linh dị thăm dò sẽ làm cho Thuyền Trưởng phát hiện ra được, hắn chỉ cần nhìn chằm chằm vào vị trí cái bẫy kia là được rồi.

“Dương Gian đang làm cái gì thế? Sau khi hắn dẫn Diệp Chân đi vào trong cao ốc, họ vẫn cứ luôn đối kháng với lệ quỷ, hắn cũng không hề ra tay với Thuyền Trưởng, rõ ràng ngọn nguồn đang ở nơi đó, vì sao hắn cứ nhất quyết đi lãng phí sức lực với đám lệ quỷ kia? Đây là hành vi không có chút ý nghĩa nào cả.

Giờ phút này Đồng Thiến bắt đầu có chút sốt ruột, cuối cùng cũng không kìm nén được thắc mắc trong lòng. Nhưng từ đầu đến giờ Hà Nguyệt Liên và Liễu Tam vẫn chưa hề nói một câu nào, mãi đến khi Đồng Thiến hỏi thì người giấy Liễu Tam mới mở miệng nói:

“Đúng là cái kiểu lãng phí sức lực này không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng dù là bất cứ ai cũng đều có thể nhận ra được điểm này, cô cảm thấy Dương Gian sẽ không biết được sao?"

“Hắn đang âm mưu cái gì đó, mà lệ quỷ hình như cũng phát hiện được một ít gì đó, nếu không qua lâu như thế, nó chắc chắn đã phải đi vào trong cao ốc tấn công Diệp Chân và Dương Gian rồi mới đúng Hà Nguyệt Liên bình tĩnh nói.

“Đôi bên đều đang âm mưu gì đó, Thuyền Trưởng đang đợi những lệ quỷ khác làm hai người kia kiệt sức mà chết, còn Dương Gian thì lại đang chờ đợi thời cơ để đối kháng lệ quỷ... Chỉ là hiện tại chúng ta vẫn còn chưa hiểu được rốt cuộc thì Dương Gian định dùng cách gì để đối phó với Thuyền Trưởng, nhưng không biết cũng tốt, nếu như chúng ta biết được thì Thuyền Trưởng cũng có thể biết được."

Người giấy Liễu Tam gật đầu nói:

“Không sai, bây giờ chỉ có thể xem ai là người không chịu đựng được trước, tôi có dự cảm, lần so đấu này sẽ có kết quả nhanh thôi"

Lúc này Đồng Thiến mới giật mình, sau đó lại có chút xấu hổ, xem ra bản thân cô và các đội trưởng vẫn có chênh lệch rất lớn.

Cái này không phải là chênh lệch về sức mạnh linh dị, mà là sự chênh lệch về kinh nghiệm và ý thức. Không bao lâu sau, Thuyền Trưởng cứ tiếp tục đi tới đi lui ở bên ngoài cao ốc tiếp, cuối cùng cũng đạt đến điểm giới hạn nào đó.

Lúc này Thuyền Trưởng đã du đãng tiến vào vị trí của bẫy, nhưng nó lại không hề phát hiện ra, vì ở bên trong hiện thực thì khu đất trống này không hề có chút vấn đề nào cả.

“Vẫn chưa phải lúc. Trong lòng Dương Gian có chút kích động, nhưng hắn vẫn chưa ra tay ngay, vì vị trí của Thuyền Trưởng hiện tại vẫn còn khá sát ngoài mép, nếu thật sự ra tay thì có khả năng đối phương sẽ rơi ra bên ngoài cổ trạch, để chắc ăn hơn thì nó phải đi về phía trước thêm năm bước nữa mới được.

Mà dường như những kiên nhẫn của hắn vào lúc này cũng đã hoàn toàn làm Thuyền Trưởng mất đi vẻ đề phòng.

Thuyền Trưởng tiếp tục du đãng, giờ phút này không ngờ nó lại hơi rời xa cao ốc một chút, di chuyển ra khỏi vị trí bẫy rập.

Rõ ràng hành động đến gần lúc này là do Thuyền Trưởng cố ý làm ra, mỗi khi nó tiến lên một bước đều vô cùng cẩn thận, muốn dẫn dụ cho Dương Gian ra tay.

Nhưng Dương Gian vẫn rất có kiên nhẫn, hơn nữa Thuyền Trưởng chắc chắn sẽ không ngờ được rằng nguy hiểm không hề nằm bên trong cao ốc, mà là ở bên ngoài tòa nhà.

Lại chờ thêm một lúc lâu sau, cuối cùng cơ hội cũng đến. Giờ phút này Thuyền Trưởng đã hoàn toàn không thể khống chế được bản tính của lệ quỷ nữa, nó hơi chuyển động tròng mắt tĩnh mịch của mình, sau đó bước từng bước chân nặng nề cứng đờ đi về phía cao ốc, nó biết những lệ quỷ khác không thể nào giết chết được Dương Gian và Diệp Chân, chỉ có chính nó đích thân ra tay mới có thể giết chết được hai người này.

Giết chết Dương Gian, giết chết Diệp Chân...

Bản năng của lệ quỷ đang điên cuồng thôi thúc nó, dù là ý thức của người sống cũng không thể nào áp chế được. Mà giờ phút này, Thuyền Trưởng cũng đã vô tình đi vào bên trong bẫy, hơn nữa còn là vị trí chính giữa nhất.

“Ra tay"

Giờ phút này, Dương Gian đang lẩn trốn bên trong cao ốc đồng loạt mở toàn bộ quỷ nhãn ra, sau đó lập tức mặc kệ tất cả lệ quỷ ở xung quanh, trực tiếp tông nát một mảnh cửa thủy tinh xông ra ngoài.

“Haha, hôm nay chính là thời khắc để Diệp mỗ tôi nở mày nở mặt.

Lúc này Diệp Chân cũng cười to đầy ngông cuồng lao ra khỏi tòa cao ốc.

Hai người lập tức nhảy từ trên tòa cao ốc xuống. Nhưng ngay trong nháy mắt lúc họ đâm vỡ cửa sổ thủy tinh, toàn bộ thế giới xung quanh lập tức đều dừng lại, sau đó thế giới yên lặng này đột nhiên xuất hiện vô số đường rạn nứt giống như một mảnh pha lê nứt vỡ, cuối cùng những thật sự.

vết rạn nứt kia nhanh chong nứt ra, thế giới trước mắt đột ngột vỡ vụn giống như một mặt gương Nhưng phía sau thế giới vỡ vụn đó lại có một thế giới mới hiện ra.

Đó là khu linh dị tương ứng với hiện thực, nơi đó là một vùng tăm tối, vô biên vô hạn, khắp nơi đều là vẻ lạnh lẽo đến quỷ dị.

1171 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận