Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3671: Quan Tài Màu Đỏ

Hai người dựa vào thân phận phóng viên, vô cùng thuận lợi tiến vào công trường, hơn nữa bọn họ vừa đến đã nghe được mấy công nhân đang bàn tán về một việc, bọn họ nói lúc nãy công trường đào ra được mấy cái quan tài màu đỏ, quan tài kia rất quái dị, thậm chí còn có người bị mất tích nữa.

“Quan tài màu đỏ?"

Hạ Phong lập tức có hứng thú.

Hắn chạy qua hỏi thăm công nhân, sau khi xác định được vị trí rồi, lập tức chạy về phía có mấy cái quan tài màu đỏ kia.

Chỉ chốc lát sau.

Hạ Phong và Chu Mai đã chạy đến nơi phát sinh việc này.

Giờ phút này, giám đốc công trường Lưu Nham đang dẫn theo một nhóm người đi xử lý bảy cái quan tài màu đỏ này.

“Ai mở cái quan tài này ra? Người nào phụ trách khu vực này? Không lẽ không biết nếu có chuyện gì thì phải báo cáo trước sao? Nếu như mấy cái quan tài này là văn vật, mấy người phá hủy nó thì đều phải ngồi tù hết đó"

Lưu Nham nhìn thấy cái quan tài đã bị mở ra kia, có chút bực bội, chỉ vào những công nhân phạm sai lầm kia.

“Hình như nơi này là do Vương Kiến phụ trách.

Một cấp dưới ở bên cạnh nói.

“Gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn lại đây.

Lưu Nham nói:

“Đã báo cảnh sát chưa? Nếu chưa thì lập tức báo cảnh sát đi, nhanh chóng xử lý mấy cái quan tài này, đừng chậm trễ tiến độ của công trình.

Cấp dưỡi vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho Vương Kiến.

Nhưng mà sau khi điện thoại kết nối, một việc vô cùng quỷ dị đã xảy ra, bên trong một cái quan tài màu đỏ kia lại vang lên tiếng chuông của người giám sát Vương Kiếm.

Giờ phút này, mọi người đều ngẩn ra, kể cả Lưu Nham.

“Chuyện này, chuyện này là thế nào đây, sao điện thoại của Vương Kiến lại ở bên trong cái quan tài này?"

Có người cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Nhưng mà tiếng chuông điện thoại còn đang liên tục quanh quẩn, thậm chí thông qua âm thanh còn có thể tìm được chính xác nó phát ra từ bên trong cái quan tài nào.

“Có khi nào Vương Kiến từng mở cái quan tài kia ra, điện thoại vô tình bị rơi vào bên trong không?"

Lưu Nham hỏi.

“Hình như chỉ có một cái quan tài bị mở ra, nhưng mà bên trong cái quan tài kia lại không có gì hết, là một cái quan tài trống, hình như quan tài kia chưa từng bị đụng đến.

Có người trả lời.

“Cái này cũng quá tà môn rồi, nếu không hay là chôn mấy cái quan tài này lại đi, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Cũng có người đề nghị.

Lưu Nham nói:

“Tà môn cái con khỉ khô, ai đó lên mở cái quan tài kia ra, sau đó nhặt điện thoại của Vương Kiến về, để tránh cho lúc đó nhân viên điều tra đến nói chúng ta phá hư hiện trường, ngoài ra, cái quan tài bị mở ra kia cũng đậy lại cho tôi, cẩn thận chút, coi chừng làm hư Ngay lập tức có hai hai công nhân xung phong bước lên, đi vào trong hố to, sau đó đi đến bên cạnh cái quan tài phát ra tiếng chuông điện thoại, chuẩn bị mở nó ra lấy điện thoại đi.

Hạ Phong và Chu Mai xen lẫn vào bên trong đám đông, giờ phút này đang cầm điện thoại chuẩn bị quay lại cảnh này.

Bản năng của một người phóng viên làm cho bọn họ cảm giác được, có lẽ đây sẽ là một tin tức rất quan trọng. Nhưng mà đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đang reo đột nhiên im bặt.

Lúc này, sắc mặt của người vừa mới gọi điện thoại đã thay đổi, bàn tay đang cầm điện thoại không khống chế được mà khẽ run.

Bởi vì điện thoại đã kết nối thành công, hiện tại đang hiển thị trạng thái đang trò chuyện.

Hắn hoảng sợ, vội vàng cúp máy.

Giờ phút này, hắn bắt đầu có chút bất an.

Rốt cuộc là thứ gì bên trong quan tài nghe điện thoại?

Nhưng mà giờ phút này hai công nhân kia cũng đã tử bắt đầu mở nắp quan tài kia ra rồi.

Nắp quan tài màu đỏ cực kỳ nặng, nhưng mà sau khi cố gắng một lúc lâu, cái quan tài không biết đã bị phủ bụi bao nhiêu năm vẫn chậm rãi được mở ra.

“Nhanh lên, mau nhắm thẳng vào bên trong quan tài quay lại. Hạ Phong vội vàng nói.

“Hình như điện thoại của em có vấn đề rồi, anh quay đi"

Đúng lúc này, không biết điện thoại của Chu Mai bị cái gì, đột nhiên bị đứng màn hình, không thể nào quay phim được nữa. “Không xong, điện thoại của anh cũng gặp vấn đề"

Giờ phút này, Hạ Phong cũng phát hiện mà hình điện thoại của hắn cũng đang chớp tắt, giống như bị thứ gì đó quấy nhiễu.

“Đùng!"

Theo tiếng vật nặng rơi xuống đất vang lên, nắp quan tài kia đã bị mở ra, đồng thời một luồng khí tức lạnh lẽo nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài. Nhưng mà khung cảnh bên trong quan tài lại làm cho tất cả mọi người ngẩn ngơ.

Trong quan tài vô cùng sạch sẽ, không có chút dấu hiệu bị thấm nước nào cả, bên trong còn có một bộ nữ thi có làn da tái nhợt được bảo trì rất hoàn mỹ, nữ thi này không có bất cứ dấu hiệu bị thối rữa nào cả, cực kỳ xinh đẹp, có một mái tóc đen vừa dài vừa mượt.

Điều càng quỷ dị hơn chính là vào giờ phút này, tay của nữ thi kia đang cầm cái điện thoại Vương Kiến làm mất.

1022 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận