Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3447: Không Ngờ

Dương Gian có thể thấy rõ ràng, trên cửa còn để lại mấy dấu tay không đầy đủ, nhưng dấu tay không đầy đủ kia có màu đen, giống như đã bị đốt trọi.

Xem ra, quỷ hỏa cũng không phải không có bất cứ tác dụng gì, ít nhiều gì cũng ảnh hưởng đến lệ quỷ một ít.

Chỉ tiếc thời gian lại không đủ, nếu quỷ hỏa lại có thể duy trì thêm một đoạn thời gian, nói không chừng lệ quỷ kia sẽ bị đốt cháy.

Nhưng hiện tại Dương Gian đã không chờ nổi nữa.

Dương Gian lập tức bước vào căn nhà kia.

Nhưng Dương Gian vừa mới đặt chân bước vào, lập tức cảm giác được tầm mắt phía trước trở nên mơ hồ, không còn nhìn rõ bất cứ thứ gì.

Cảm giác mơ hồ này nhanh chóng biến mất.

Ngay sau đó, Dương Gian lập tức phát hiện mọi thứ xung quanh đã xảy ra thay đổi cực lớn, căn phòng này trở nên xa lạ lại cổ xưa, không giống như cách trang trí của hiện đại, càng giống với phong cách những năm bảy mươi tám mươi hơn, bởi vì hắn thấy trên vách tường còn dánh tranh của minh tinh cũ kỹ, ánh đèn còn có đủ loại màu sắc.

Sofa màu xanh lục đậm phủ lên một mảnh vải màu xám trắng, trên bàn còn đặt một chiếc ti vi trắng đen cũ mèm.

“Đây là khung cảnh được hình thành từ linh dị, điều này có nghĩa là con quỷ này từng xuất hiện ở niên đại bảy mươi tám mươi, nó nhớ kỹ hoàn cảnh xung quanh của thời khắc nào đó, cho nên hiện tại mới dùng sức mạnh linh dị bố trí ra cảnh tượng này lần nữa.

Dương Gian thấy lập tức hiểu ra được đây là chuyện gì, dù sao hiện tại hắn đã trải qua khá nhiều sự kiện linh dị, đã có thể hiểu được rất nhiều chuyện khác thường.

Hắn không hề chần chờ nữa.

Quỷ hỏa lại bốc lên, muốn phá hủy hết tất cả mọi thứ.

Nhưng lần này lại có chút nằm ngoài dự đoán, quỷ hỏa cũng không thể xua tan linh dị ở xung quanh, làm cho căn phòng này quay trở về như cũ, ngược lại bởi vì quỷ hỏa tiếp tục thiêu đốt mà trên các vách tường, mặt đất xung quanh bắt đầu thẩm thấu ra chất lỏng màu đen, đồng thời mùi xác thối nồng nặc bắt đầu tỏa ra. Giống như đã có rất nhiều người từng chết trong căn phòng này, thi thể bị chồng chất ở góc nào đó trong phòng, chỉ là vẫn chưa bị tìm ra mà thôi.

Dương Gian không nói một lời, quỷ ảnh màu đen cao lớn ở phía sau bắt đầu khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Quỷ ảnh màu đen bao phủ, hắn muốn bao trùm lấy môi giới của lệ quỷ.

Dấu tay màu đen in trên cánh cửa lúc nãy bị tàn khuyết không được đầy đủ, không còn hoàn chỉnh, không thể sử dụng được, muốn kích hoạt nguyền rủa của dao bổ củi thì nhất định phải có một cái dấu bàn tay hoặc dấu chân hoàn chỉnh mới được.

Theo quỷ ảnh xâm lấn, linh dị trong căn phòng này đã bắt đầu bị ảnh hưởng, vách tường bắt đầu bị bong ra thành từng mảng, khung cảnh cũ xưa dần biến mất, lộ ra dáng vẻ vốn có của nó.

Nhưng dường như hành động này lại chọc giận con quỷ đang trốn ở nơi nào đó.

Đột nhiên.

Cửa phòng đóng sầm lại, sau đó trong phòng ngủ vang lên tiếng bước chân vô cùng rõ ràng.

Kẽo kẹt!

Cửa phòng từ từ mở ra, lại không có bất cứ người nào xuất hiện, nhưng có một cảm giác rét lạnh khó miêu tả thành lời bắt đầu tràn ra.

Quỷ đã xuất hiện, nhưng lại không thể nào thấy nó, cũng có thể là quỷ đã hòa làm một với xung quanh, hoàn mỹ trốn ở bên trong căn phòng này.

Dương Gian không rảnh mà đi chơi trốn tìm với nó, trong tay hắn đã cầm một cây đèn dầu màu vàng kim hình hoa sen.

Một khi đốt cháy cây đèn dầu có nhiên liệu đốt là thi du quỷ dị là có thể làm cho tất cả lệ quỷ đang lẩn trốn xuất hiện.

Sau khi đèn dầu bị đốt lên, ánh nến mờ nhạt lan rộng, một vài thứ vốn không tồn tại dần xuất hiện ở trước mặt. Dương Gian lập tức thấy bên trong ánh đèn xuất hiện một cái bóng người quỷ dị, bóng người kia mặc áo dài, đầu tóc rối bù, toàn thân ướt đẫm, vẫn còn đang liên tục tích nước, những giọt nước kia còn đang ẩn chứa linh dị của quỷ hồ, xem ra con quỷ này đã ngâm trong hồ nước rất lâu, dù đã thoát ra được nhưng không có cách nào tránh thoát được ảnh hưởng của quỷ hồ.

Con quỷ bị ánh đèn dầu chiếu ra cũng không đi lên tấn công Dương Gian, đây là vì Dương Gian vẫn chưa kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ này.

Dương Gian cũng không tính lãng phí thời gian, hắn nâng trường thương trong tay lên chuẩn bị đóng đinh lệ quỷ này.

Nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị ra tay, sắc mặt lại chợt thay đổi.

Bởi vì đúng lúc này, hình như lệ quỷ cũng đã thấy Dương Gian, bắt đầu vặn vẹo cổ phát ra tiếng răng rắc, gương mặt trắng bệch dưới mái tóc rối bù dài ngoằn cũng dần xuất hiện.

Gương mặt kia có chút quen thuộc.

Rất giống người nào đó, không, phải nói đó chính là cô.

Đó là em họ ở dưới quê của Dương Gian. “Gương mặt của lệ quỷ không thể hình thành một cách không có lý do như thế được, có lẽ trước đó thứ này đã từng tiếp xúc với em họ, hoặc đây chính là cô ấy. Chẳng qua không phải là em họ hiện tại, có thể là kiếp trước của em họ"

Ánh mắt Dương Gian hơi lóe.

Hắn lập tức nhớ đến mấy người như Hồng tỷ, Hà Nguyệt Liên.

Có một số ít ngự quỷ nhân đáng sợ, dù đã chết đi thì vẫn có thể giữ lại ý thức, sau đó bỏ đi sức mạnh linh dị của mình, thông qua một cách khó có thể giải thích nào đó để sống lại trên người của một người mới.

1112 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận