Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3457: Áp Lực

“Có lẽ lần này người đứng sau điều khiển thuyền U Linh không phải là quốc vương, mà là lệ quỷ, nhưng mà ai lại có thể biết được tình hình cụ thể chứ, tóm lại nếu thuyền U Linh xuất hiện thì nhất định phải ứng phó, nếu không nó lại thả một thuyền lệ quỷ xuống, cục diện khó khăn lắm mới ổn định được sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Dương Gian nói.

Lý Dương nói:

“Đội trưởng, chúng ta cần phải làm gì"

Dương Gian lắc đầu nói:

“Trạng thái của các anh đã không ổn, không cần tham dự hành động lần này, tôi chỉ điều động một mình Đồng Thiến"

“Dương Gian, hiện tại nhân số đã không đủ, chỉ dùng một mình Đồng Thiến có được không? Để tôi đi cho, tôi còn có thể liều mạng một lần, hơn nữa sẽ không làm cậu thất vọng"

Đội trưởng dự bị tên Văn Trung bước lên nghiêm túc nói.

“Không cần, các anh đã là các ngự quỷ nhân đứng đầu cuối cùng của tổng bộ, nếu thiệt hại hết tổng bộ sẽ sụp đổ, lần này không chỉ có không cho các anh tham dự hành động, đến cả các đội trưởng khác Liễu Tam, Lý Nhạc Bình, Hà Ngân Nhi cũng không tham gia.

Dương Gian nói.

Văn Trung nhíu mày:

“Các đội trưởng còn sót lại cũng không tham gia, vậy phải đối phó với thuyền U Linh như thế nào? Không lẽ.

Sau đó hắn đoán được điều gì, kinh ngạc nhìn về phía Dương Gian.

Dương Gian không nói một lời, không hề trả lời.

Lúc này Đồng Thiến đã bước lên nói:

“Đây đã là sự lựa chọn tốt nhất, hơn nữa có một số việc dù sao cũng cần có người đi làm, Dương Gian, quyết định của cậu là rất đúng, thay vì để một đống người đi mạo hiểm, còn không bằng để một vài người hi sinh, tôi rất vui vì vào thời khắc cuối cùng này cậu đã lựa chọn tôi.

Cô hiểu rất rõ nhiệm vụ lần này của bản thân, nhưng mà cô lại không hề sợ hãi, ngược lại vô cùng kiên quyết không bao giờ quay đầu lại.

“Đội trưởng, không đến mức như thế, tình hình dường như còn chưa nghiêm trọng đến tình trạng này mà?

Lý Dương vội vàng nói:

“Chúng ta còn có đủ người, chỉ cần tập hợp lại với nhau nói không chừng còn có đủ thực lực để đối phó với thuyền U Linh, không cần thiết phải đưa ra quyết định này.

“Lý Dương, quyết định của Dương Gian không sai, nếu tập hợp tất cả các đội trưởng còn lại, tất cả ngự quỷ nhân đứng đầu lại với nhau, có lẽ có thể chống cự được lần thuyền U Linh cập bến tiếp theo, nhưng mà cái giá phải trả chính là phần lớn người đều sẽ chết, một khi thua hết tất cả vốn liếng cuối cùng, tổng bộ cũng sẽ tiêu đời, lúc này tổng bộ cần phải ổn định, nếu không linh dị sẽ hoàn toàn mất khống chế.

Tô Phàm đứng ở bên cạnh từ từ mở miệng nói.

Lý Dương phản bác:

“Chỉ cần Dương Gian vẫn còn sống, dù tổng bộ có sụp đổ thì cũng có thể xây dựng lại, sức ảnh hưởng do một ngự quỷ nhân đứng đầu tạo ra không phải thứ mà một đám ngự quỷ nhân bình thường tụ lại có thể so sánh được, dùng mạng của Dương Gian và Đồng Thiến để đối lấy mạng của một đống người chúng ta, đây là một vụ mua bán lỗ vốn"

“Thời đại này cần chính là một người có thể xoay chuyển thế cục, thay đổi tương lai, chứ không cần một đống người tầm thường bình thường không có tác dụng gì"

“Anh nói cũng không sai, nhưng bất cứ sự lựa chọn nào cũng đều có lợi và hại"

Tô Phàm nói.

Lý Dương nói:

“Tôi cho rằng cách này sẽ tệ nhiều hơn lợi.

Tô Phàm nói:

“Chúng ta cũng đã đối kháng với mấy con lệ quỷ từ trên thuyền U Linh nhảy xuống, nếu lại có thêm một thuyền quỷ nữa thì tiểu đội của chúng ta chắc chắn sẽ chết sạch sẽ, không có bất cứ ngoại lệ nào, trạng thái của các đội trưởng cũng đang rất tệ, nếu lúc này miễn cưỡng hành động, không chỉ không giúp được gì, còn có khả năng sẽ thêm phiền, nếu đã lựa chọn liều hết toàn bộ vốn liếng cuối cùng thì dù có thắng cũng sẽ thành thua, ngược lại, nếu liều mạng theo cách của Dương Gian mà chiến thắng, vậy mới là thắng thật sự. “Trước sau gì ngự quỷ nhân cũng đều sẽ chết, dù hôm nay sống sót thì đã sao? Không giải quyết được vấn đề linh dị sống lại thì mấy người chúng ta cũng chỉ là chết sớm hay chết muộn chút mà thôi, anh cảm thấy bản thân quan trọng hơn Dương Gian sao? Nếu nói trong giới linh dị hiện tại có ngự quỷ nhân nào có khả năng chấm dứt hết tất cả mọi chuyện nhất, tôi sẽ không chút do dự cho rằng người đó chính là Dương Gian, tranh giành thắng thua nhất thời, sống sót không có bất cứ tác dụng nào.

Lý Dương nhìn chằm chằm vào Tô Phàm.

Giờ phút này hai người lại bắt đầu cãi nhau, ai cũng có quan điểm của riêng mình.

Đúng lúc này Dương Gian lại mở miệng cản họ lại:

“Được rồi, kế hoạch này đã được quyết định, sẽ không thay đổi, Lý Dương, việc này còn không nghiêm trọng đến mức đó, tôi chỉ là đi liều mạng chứ không phải đi tự sát, nếu lần này tôi thật sự chết đi, vậy có nghĩa tôi cũng chỉ có thể mà thôi, nhưng nếu tôi có thể sống sót, nói không chừng tôi lại càng có thể tiến bộ trên con đường khống chế lệ quỷ này"

“Trưởng thành cần phải có áp lực và mài giũa, nếu tôi không lần lượt đối kháng với linh dị thì cũng sẽ không đi được đến ngày hôm nay, nếu tôi dễ dàng lùi bước như thế, vậy thì tôi đã chết ở thành phố Đại Xương từ lâu rồi, không thể nào sống được đến tận bây giờ. “Hơn nữa lần này tôi cũng không có đi một mình"

“Được rồi, thời gian nói chuyện phiếm đến đây là kết thúc, tin tức thuyền U Linh cập bến sẽ bị truyền đến bất cứ lúc nào, tôi cần phải chuẩn bị sẵn sàng, Đồng Thiến, chúng ta đi thôi"

Đồng Thiến gật đầu:

“Trước khi tôi đến thành phố Đại Hải cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả mọi thứ”

“Vậy là tốt rồi"

Dương Gian không nói nhiều nữa, lại mở ra quỷ vực.

1105 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận