Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3584: Khúc Gỗ

Hai người nói chuyện với nhau trong thời gian cực ngắn, không bao lâu đã kết thúc.

Trước khi lễ tang kết thúc thì Vương Quốc Cường cũng đã rời đi, vì hắn còn có chuyện phải đi làm, có thể xin nghỉ được hai tiếng đồng hồ cũng đã rất khó khăn rồi.

Thành phố Đại Nguyên.

Nơi đây là cổ trấn Thái Bình mới vừa được xây dựng lên.

Mấy tháng trôi qua, cổ trấn Thái Bình vốn vắng tanh đã có rất nhiều người đến, họ đến từ các nơi trên cả nước.

Họ đi đến cổ trấn giả hiện đại hóa này là vì trong trấn nhỏ này có một trong hai vị đội trưởng còn sót lại của tổng bộ, chính là người chiêu hồn Hà Ngân Nhi.

Dương Gian đang yên lặng, Liễu Tam mất tích, Lý Nhạc Bình bị người ta quên mất, đoạn thời gian Hà Nguyệt Liên từ chức, Hà Ngân Nhi coi như là ngự quỷ nhân cấp bậc đội trưởng ổn định nhất.

Càng ngày càng có nhiều người thường biết được sự kiện linh dị, sau đó tìm kiếm che chở, họ quyết định đi đến thành phố Đại Nguyên, nghĩ đủ mọi cách để tiến vào cổ trấn Thái Bình này.

Dưới loại tình huống này, cổ trấn Thái Bình vừa mới xây dựng xong vô cùng nhộn nhịp.

Nhưng mà Hà Ngân Nhi lại không thèm để ý những việc này.

Hiện tại cô đang ở trong một từ đường vừa mới xây dựng xong.

Cái từ đường vừa mới xây dựng xong này có quy mô lớn hơn từ đường của cổ trấn Thái Bình cũ rất nhiều, hơn nữa những nơi này.

con phố xung quanh từ đường đều là vùng cấm, chỉ có một vài người đặc biệt mới có tư cách tiến vào Hà Ngân Nhi ngồi trên một cái ghế nhỏ trong từ đường, bên cạnh cô còn chất đống một đống gỗ.

Hiện tại cô đang cầm một con dao nhỏ, nghiêm túc cẩn thận điêu khắc lên khúc gỗ.

Không bao lâu sau, một khúc gỗ đã được điêu khắc xong.

Đầu gỗ biến thành một cái bài vị, bên trên có khắc ba chữ: Vương Sát Linh. Điêu khắc xong bài vị này, Hà Ngân Nhi lại cầm một khúc gỗ khác lên tiếp tục điêu khắc.

Một bên khác của cô là một đống bài vị đã được điêu khắc xong, có thể nhìn thấy rất rõ một đống tên của các ngự quỷ nhân đã chết đi từ lâu như Chu Đăng, Lâm Bắtc, Tào Dương, Lục Chí, thậm chí đến cả các ngự quỷ nhân đã chết đi rất lâu rồi cũng được khắc tên, chẳng hạn như Khương Thượng Bạch, Phương Thế Minh. Đương nhiên, trong đó cũng có cả bài vị của đám người Dương Gian, Lý Dương, Hoàng Tử Nhãn.

“Mình sẽ chuẩn bị một cái hộp đặt bên dưới mỗi một cái bài vị, bên trong sẽ để di vật lúc còn sống của họ, người đã xác nhận đã chết mình sẽ tô sơn đen, chưa xác định chết hay chưa thì tạm thời không tô màu"

Hà Ngân Nhi hơi đảo mắt, tự nói thầm trong lòng.

Có lẽ không bao lâu nữa, từ đường vừa mới được xây dựng xong này sẽ được bày đủ loại bài vị với các kiểu dáng khác nhau, đến lúc đó cô sẽ sắp xếp người đến đây quản lý từ đường này.

Hà Ngân Nhi lấy lại tinh thần.

Cô tiếp tục vùi đầu điêu khắc bài vị, có một số tên của người trên bài vị cô quen biết, có một số cô lại không biết, nhưng có một điều chắc chắn chính là, người có tên trên bài vị đều là ngự quỷ nhân có thực lực không tệ trên giới linh dị.

Những người này đều đại diện cho một thời đại.

Chỉ là hiện tại thời đại này đã bắt đầu kết thúc, Hà Ngân Nhi bắt đầu thực hiện chức trách của người chiêu hồn, tranh thủ hiện tại những di vật kia còn không quá khó sưu tầm, cô muốn cố gắng hết sức để giữ lại sức mạnh của thời đại này.

“Hà Ngân Nhi, cô có bưu kiện.

Một giọng nói đột ngột vang lên, lại nhìn thấy người người đàn ông bước vào từ đường, trong tay hắn còn cầm một cái túi.

“Ai gửi đấy"

Hà Ngân Nhi hỏi.

“Cô tự xem đi, chỗ tôi còn bận buôn bán"

Ông chủ Lưu đặt bưu kiện xuống, sau đó chạy đi mất.

Hà Ngân Nhi nhìn thoáng qua, cái tên trên bưu kiện làm cô cảm thấy có chút kinh ngạc.

“Trương Tiện Quang? Sao hắn ta lại gửi đồ cho mình?"

Hà Ngân Nhi vô cùng khó hiểu, nhưng vẫn có chút tò mò mở bưu kiện ra.

Sau khi mở ra rồi mới phát hiện trong túi này có rất nhiều thứ linh tinh cũ kỹ, có cây kéo đã rỉ sắt, có sườn xám đã bạc màu, bút máy đã hư, bao thuốc lá, mấy thứ này trông không giống như là vật phẩm thời hiện đại, càng giống ở thời kỳ dân quốc hơn.

“Thì ra là thế"

Hà Ngân Nhi đã hiểu, đây là Trương Tiện Quang đưa cho cô một ít di vật của ngự quỷ nhân thời dân quốc, thông qua những di vật này, cô có thể chiêu hồn những nhân vật vừa mạnh mẽ lại vừa đáng sợ thời dân quốc.

Còn tưởng rằng cô không thể nào tìm được những di vật này, nào ngờ trong tay Trương Tiện Quang vẫn còn một phần. Cô không từ chối phần quà tặng này, mà lại vô cùng trịnh trọng nhận lấy, chuẩn bị lập mấy cái bài vị không tên, về phần màu sơn thì cứ chọn màu đỏ đi.

“Chờ mình lập xong mấy bài vị này, công tác xây dựng cổ trấn Thái Bình mới cũng xem như đã hoàn thành cơ bản rồi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì phố quỷ vẫn ở chỗ cũ, phải nghĩ cách dời nó đến nơi này mới được.

Hà Ngân Nhi vẫn chưa quên mất sự tồn tại của phố quỷ.

Cổ trấn Thái Bình mới không có phố quỷ thì vĩnh viễn đều sẽ không hoàn mỹ.

Dù phố quỷ để lộ ra quỷ dị và khủng bố, nhưng đó là một phần không thể thiếu của cổ trấn Thái Bình.

1018 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận