Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3370: Ưu Thế

Trong quỷ vực, vị quốc vương có danh hiệu Sát Thủ kia hai mắt co rụt lại, vì hắn nhìn thấy Diệp Chân bình yên không có bất cứ vết thương nào lại xuất hiện một lần nữa.

“Sao có thể..rõ ràng cậu đã không thể sử dụng sức mạnh linh dị được nữa mới đúng Hắn rất kinh ngạc, thậm chí có chút khó tin.

“Vì trên người ông đây còn có một con quỷ.

Diệp Chân rống giận trả lời.

Lúc này, một ngự quỷ nhân thuộc tiểu đội quốc vương ở bên cạnh nhìn thấy một cái đầu con rối thi thể thò từ trong cổ áo của Diệp Chân ra, cái đầu con rối thi thể kia đang nhìn chằm chằm vào những người xung quanh một cách quỷ dị, hơn nữa còn đang mở miệng ra nói gì đó, nhưng mà lại không truyền ra bất cứ âm thanh nào, không biết đang nói cái gì.

Con rối thi thể này chính là con quỷ đã đi theo Diệp Chân lúc ở trên thuyền U Linh kia.

Rất rõ ràng, tất cả những chuyện không hợp lý lúc nãy đều có liên quan đến con rối thi thể quỷ dị này.

Nhưng mà hiện tại chuyện này đã không quan trọng.

Vì vị quốc vương này sắp sửa nghênh đón đòn tấn công như mưa rền gió dữ của Diệp Chân.

Lúc này vị quốc vương có danh hiệu Sát Thủ này hoàn toàn không nghĩ đến chuyện Diệp Chân vốn đã chết đi sẽ đột nhiên tấn công bản thân, dù sao dựa theo tình hình này, dù ngự quỷ nhân có lợi hai như thế nào thì bị giết chết dưới tình huống mất đi sức mạnh linh dị đều sẽ không có khả năng sẽ sống lại.

Sẽ không có ai giải đáp thắc mắc trong lòng hắn, vì thứ đáp lại hắn chính là đòn tấn công linh dị của Diệp Chân.

Quỷ vực bao phủ, trường kiếm phách chém, nắm đấm mạnh mẽ, nguyền rủa nhất định phải chết bùng nổ, các loại sức mạnh linh dị trút xuống.

Đối mặt với tên quốc vương này, Diệp Chân không hề dám lơ là, sau khi hắn nắm được cơ hội, lập tức sử dụng hết tất cả thủ đoạn tấn công, nhất quyết phải giết được tên này, không cho hắn có bất cứ cơ hội phản kháng nào.

Tuy rằng vị ngự quỷ nhân danh hiệu Sát Thủ này rất đặc biệt, có thể ẩn núp bên trong bóng tối, không thể bị điều tra được, nhưng mà lúc nãy khi hắn đối phó với Diệp Chân đã chủ động bại lộ bản thân ra ngoài, điều này dẫn đến hắn mất đi ưu thế lớn nhất, nhưng mà dù là vậy, hắn vẫn cứ dựa vào đặc tính của bản thân mà tránh né được phần lớn đòn tấn công linh dị của Diệp Chân.

Nhưng mà hắn vẫn bị thương nặng.

Đau đớn kêu rên, tên quốc vương có danh hiệu Sát Thủ kia bị Diệp Chân đấm bay ra ngoài, đồng thời một cánh tay cũng đã bị chém đứt, thậm chí một mắt đã mù, nguyền rủa linh dị nhất định phải chết vẫn còn đang ăn mòn hắn, làm hắn cảm thấy vô cùng đau đớn.

“Phải rời khỏi nơi đây, nếu không mình sẽ chết mất.

Trong đầu Sát Thủ xuất hiện suy nghĩ không được tốt cho lắm, hắn đau khổ giãy dụa, muốn đứng lên, sau đó nghĩ cách chạy trốn.

“Đừng hòng đi, hôm nay phải để mạng lại đây cho tôi!"

Nhưng mà cơ thể của Diệp Chân lại từ trên trời giáng xuống.

Một đôi giày da cũ kỹ đạp lên trên ngực hắn, chỉ trong nháy mắt đã đạp thủng ngực của hắn, một dấu giày quỷ dị in sâu lên trên người của vị Sát Thủ này, nhưng mà điều quỷ dị chính là lần giết người này lại không chảy ra giọt máu nào, bộ ngực bị dẫm xuyên kia không phải là máu thịt của người sống, chỉ là một cái bóng ma mờ ảo.

Rõ ràng.

Vị quốc vương này đã trở thành dị loại, bỏ đi cơ thể của người sống, dùng một cách không thể nào giải thích được để tồn tại trên thế giới này, cũng giống như Dương Gian có thể dùng trạng thái quỷ ảnh để sinh sống vậy. “Cậu không giết được tôi đâu, tôi tồn tại ở trong bóng đêm, hiện tại đòn tấn công linh dị chỉ có thể tạo ra được ảnh hưởng có hạn đối với tôi, nhưng chỉ cần cho tôi một ít thời gian, tôi sẽ có thể khôi phục lại, những vết thương cậu để lại trên cơ thể tôi cũng không tính là cái gì?

Trong giọng nói trầm thấp của vị quốc vương này lộ ra một chút đau đớn, nhưng mà hắn vẫn rất bình tĩnh, không có chút hoảng sợ nào, mà là đang cố gắn tìm kiếm cơ hội rời khỏi nơi này.

“Vậy thì đánh đến lúc cậu không còn cách nào khôi phục lại mới thôi.

Diệp Chân nổi giận nói, hắn tiện tay vung trường kiếm lên, quăng sang một bên, sau đó khom lưng giơ tay đấm mạnh hai đấm vào đầu của Sát Thủ.

Sát Thủ chịu hai nắm đấm, đầu lập tức hơi biến hình, nhưng mà thân hình bóng ma nhanh chóng khôi phục lại đầu.

Nhưng mà linh dị áp chế làm hắn cảm thấy hoa mắt choáng váng đầu óc.

Chỉ là không đợi Sát Thủ khôi phục lại ý thức, lại bị đấm thêm hai nắm đấm. Nắm đấm của Diệp Chân rơi xuống đùng đùng như mưa, mỗi một lần đều tương đương với một đòn tấn công linh dị, hơn nữa nắm đấm của hắn rất lợi hại, bị đánh trúng sẽ bị linh dị áp chế, hơn nữa mỗi một lần năng lực áp chế đều sẽ chồng lên, chỉ cần bị đánh nhiều lần, dù có là lệ quỷ lợi hại thì cũng sẽ bị đánh đến ngủ say. Lúc trước hắn chính là dựa vào cách này để đấm đánh một con quỷ vào trong trường kiếm. Nhưng mà vị quốc vương có danh hiệu Sát Thủ này có năng lực thừa nhận nắm đấm hơn xa con quỷ lúc trước.

Ba ngự quỷ nhân còn lại của tiểu đội quốc vương nhìn thấy rõ ràng cảnh này, họ sửng sốt một lúc, không khỏi hai mặt nhìn nhau. Hình như boss của họ đánh không lại Diệp Chân, bị áp chế hoàn toàn.

1173 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận