Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3482: Không Chịu Nổi

“Đó là.."

Người giấy Liễu Tam thấy hai gương mặt này, lập tức hơi sửng sốt.

Hắn chưa từng gặp qua hai gương mặt này, cũng không biết vì sao Đồng Thiến lại muốn hóa trang vẽ ra hai gương mặt ông bà già này, không lẽ hai ông bà già này không phải dạng vừa, là hai ngự quỷ nhân cực kỳ mạnh mẽ sao?

Tuy rằng Liễu Tam không biết, nhưng Hà Nguyệt Liên ở bên cạnh dường như lại nhận ra được, đó là một bộ phận ký ức không thuộc về chính cô, ở bên trong ký ức đó có một ít tin tức về hai người này.

“Đây là Mạnh Tiểu Đổng...và Trương Động?"

Giọng nói của Hà Nguyệt Liên truyền từ bên dưới khăn voan ra, nói ra tên của hai người này.

Không sai, đây chính là Mạnh Tiểu Đổng và Trương Động.

Là thân phận của hai gương mặt mà Dương Gian bảo Đồng Thiến dùng quỷ trang hóa trang ra được, hắn biết muốn đối kháng với thuyền U Linh thì nhất định phải mượn dùng sức mạnh linh dị của các ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc, mà trong số những ngự quỷ nhân thời dân quốc mà hắn từng tiếp xúc, chỉ có ông già Trương Động ở cổ trạch mới là người khủng bố nhất.

Chuyện này đã được chứng thực vào lúc ở trấn Bạch Thủy rồi.

Nhưng Dương Gian lo lắng tùy ý vẽ Trương Động ra sẽ tạo thành dị biến gì đó không đoán trước trước được, cho nên hắn mới bảo Đồng Thiến vẽ ra Mạnh Tiểu Đổng, để tiện cho việc mượn sức mạnh linh dị của Mạnh Tiểu Đổng để bảo vệ chính cô, tránh cho ngoài ý muốn xảy ra.

Sau khi hoàn thành quỷ trang rồi, giờ phút này trên cơ thể Đồng Thiến toát ra khí tức vô cùng đáng sợ, giống như lệ quỷ khôi phục lại, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Hơn nữa điều càng quỷ dị chính là, giờ phút này, quỷ mặt thuộc về Mạnh Tiểu Đổng không ngờ lại đột nhiên mở bừng mắt, lập tức sống lại.

Không hiểu sao người giấy Liễu Tam lại cảm thấy giật thót cả mình, theo bản năng lui ra sau một bước:

“Lệ quỷ hung dữ thật.

Tuy rằng chỉ là người giấy, nhưng Liễu Tam lại không hề nghi ngờ, nếu như bị thứ này theo dõi, vậy hắn chắc chắn sẽ chết.

“Tôi đi giúp Dương Gian Đồng Thiến mở miệng nói, cô không vẽ ra gương mặt thứ ba, vì không cần thiết.

Hắn vừa nói dứt lời, chưa bước được vài bước đã đột nhiên dừng lại.

Ngay sau đó Đồng Thiến lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, dường như hắn cảm nhận được cơ thể của bản thân có gì đó thay đổi, toàn thân run rẩy, sau đó cơn đau đớn vô cùng kịch liệt từ một gương mặt khác truyền đến, làm hắn nhịn không được rên lên đau đớn.

Cơn đau lan rộng ra khắp người, thậm chí làm cho Đồng Thiến không thể nào đứng vững được, cơ thể lảo đảo ngã quỵ trên mặt đất.

“Chuyện gì thế này"

Người giấy Liễu Tam hoảng sợ.

Hà Nguyệt Liên nhìn chằm chằm vào Đồng Thiến đang kêu rên, sau đó quan sát nói:

“Không xong, gương mặt quỷ mà hắn hóa trang thành Trương Động đang hòa tan, cái này xảy ra vấn đề rồi, tuy rằng mặt quỷ này đang hóa trang thành Trương Động, nhưng nó lại không có cách nào gánh chịu được linh dị của Trương Động khi còn sống, cho nên trong lúc hắn mượn được sức mạnh linh dị của Trương Đồng, quỷ mặt cũng đang gặp phải sự ăn mòn khó có thể tưởng tượng được.

“Đùa cái gì vậy, không mượn được linh dị của người lúc còn sống? Đây chính là mặt quỷ đó, là quỷ chính cống” Người giấy Liễu Tam kinh hãi nói.

Phải biết rằng, lúc trước khi A Hồng sử dụng quỷ trang, cô đều có thể dễ dàng mượn được sức mạnh linh dị của bất cứ đội trưởng nào, tuy rằng không thể duy trì trong thời gian quá lâu, nhưng ít nhất sẽ không xuất hiện vấn đề như thế.

Nếu nói đến cả mặt quỷ cũng không có cách nào thừa nhận được, vậy có thể tưởng tượng được sức mạnh linh dị của người này lúc còn sống sẽ đáng sợ đến mức nào.

Đây là chiêu cuối cùng mà Dương Gian chuẩn bị cho Đồng Thiến sao?

Chẳng trách phải đợi đến cuối cùng mới sử dụng, vì nó tràn ngập tính không xác định.

Lúc này người giấy Liễu Tam vội vàng chạy về phía Đồng Thiến, hắn cố làm nhòe đi lớp quỷ trang đó, chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn những chuyển biến xấu tiếp tục diễn ra.

Đồng Thiến vẫn còn đang rên rỉ, cô cảm giác cả gương mặt, thậm chí là đầu óc đều đang hòa tan, giống như có một luồng linh dị đáng sợ đang dần dần xóa sổ, nghiền nát chính cô.

Không có cách nào miêu tả thành lời loại đau đớn này, nó là một loại tra tấn còn hơn xa lệ quỷ khôi phục. Đây không phải là thứ mà ý chí của người sống có thể ngăn cản, chỉ có thể thông qua kên rên để phát tiết ra một chút.

Người giấy Liễu Tam hành động rất nhanh, hắn trực tiếp nhúng tay thấm đầy hồ nước lạnh lẽo ở bên cạnh, sau đó nhanh chóng bao phủ lên gương mặt quỷ đang liên tục hòa tan của Đồng Thiến, dùng tốc độ nhanh nhất để làm nhòe đi quỷ trang trên gương mặt đó.

Một khi quỷ trang bị làm nhòe đi, nhưng vậy linh dị của quỷ trang cũng sẽ mất đi hiệu lực.

Không bao lâu sau, Liễu Tam đã thành công.

Đồng Thiến dần dần bình tĩnh lại, không kêu rên nữa, nhưng trên gương mặt quỷ kia của hắn lại để lại một vết thương vô cùng đáng sợ không có cách nào nghịch chuyển được.

Vì lông mày, mắt, mũi, thậm chí đến cả miệng của mặt quỷ đều đã biến mất không còn, giống như bị bạo lực xóa sạch toàn bộ ngũ quan vậy, trở thành một gương mặt không có ngũ quan.

Gương mặt này có chút giống với người không mặt của cổ trấn Thái Bình, vì người không mặt cũng không có ngũ quan.

1104 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận