Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3390: Đáng Sợ

Hắn không đến gần cũng có nghĩa là quỷ sẽ không bị kinh động, không dùng thủ đoạn linh dị mà chỉ đơn giản quăng trường thường ra ngoài cũng có nghĩa quỷ sẽ không có bất cứ phản ứng gì đối với thanh trường thương đang bay đến kia.

Ngoài ra, nơi này là quỷ hồ, khi Dương Gian quăng trường thương ra cũng không cần lo là sẽ bị mất, cho dù nó có rơi vào bên trong quỷ hồ thì cũng có thể vớt lên lại bất cứ lúc nào.

Vốn tưởng rằng trường thương bay ra ngoài có thể vô cùng thuận lợi đâm xuyên vào lệ quỷ mặc đồ hóa trang kia.

Nhưng mà ngay lúc trường thương đến gần lệ quỷ.

Trong nháy mắt đó, một âm thanh quái dị kéo dài vang lên, giống như một con hát đang mở miệng hát tuồng, nhưng mà âm thanh này cực kỳ quỷ dị, vì theo âm thanh này xuất hiện, tất cả khung cảnh trên mặt hồ đều bắt đầu vặn vẹo, kể cả khu vực xung quanh Dương Gian cũng là như thế.

Dương Gian cảm thấy thế giới trước mắt đều trở nên mơ hồ. Nhưng mà khi cảm giác quái dị này biến mất, hai mắt hắn lại đột nhiên co rụt lại.

Quỷ hồ đã biến mất tăm.

Thành phố Đại Hải cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Thay vào đó chính là một cái sân khấu kịch màu đỏ, sân khấu kịch kia vô cùng âm trầm, cũ kỹ, có vẻ vô cùng quỷ dị, mà con quỷ ăn mặc đồ hóa trang lúc trước hiện tại đang đứng ở giữa sân khấu kịch, thân thể cao gầy giống hệt như một nhánh cây khô hơi đong đưa, gương mặt tràn đầy vệt màu đen cũng theo thân hình đong đưa mà nghiêng trái nghiêng phải.

Giống như cột sống đã bị gãy vậy, tần suất lắc lư này rất không bình thường.

Mà hiện tại Dương Gian lại giống như một người xem đứng ở dưới sân khấu kịch nhìn thấy tất cả mọi thứ, hơn nữa hắn phát hiện cơ thể của hắn không hiểu sao đã không thể cử động được.

Hắn chỉ có thể cử động phần đầu, mà thân thể từ đầu trở xuống đã hoàn toàn mất đi tri giác, giống như đã bị đinh quan tài đóng đinh lại vậy.

“Chuyện gì thế này? Hơn nữa đây là nơi nào? Ở trong quỷ vực sao? Hay là không gian linh dị nào đó?"

Dương Gian hơi thay đổi sắc mặt, cũng không có cách nào giải thích tình huống này.

Rõ ràng đòn tấn công lúc nãy rất thuận lợi, đã sắp sửa đóng đinh được lệ quỷ này, sao lại đột nhiên xuất hiện linh dị quấy nhiễu làm hắn xuất hiện ở nơi này?

“Không đúng, vị trí của mình vẫn chưa thay đổi, vẫn còn ở nguyên chỗ cũ.

Dương Gian hơi cúi đầu, hắn thấy mặt đất dưới chân nổi lên gợn sóng, cũng không phải mặt đất chân thật, giống như đang đạp trên mặt nước vậy.

Nói cách khác, tất cả mọi thứ trước mặt đều không phải chân thật, đều là ảo giác.

Nhưng mà ở trong thế giới linh dị, mơ một giấc mơ cũng có khả năng sẽ chết người, cũng không phải không có khả năng bị quỷ giết chết bên trong ảo cảnh.

Nhưng mà ngay lúc Dương Gian không hiểu vì sao lại phải đi đối mặt với một lệ quỷ khủng bố như thế, các đội trưởng khác cũng không rảnh rỗi, vì số lượng lệ quỷ rơi vào trong quỷ hồ đang liên tục gia tăng, càng ngày càng có nhiều lệ quỷ khủng bố bắt đầu tiến vào giữa thành phố Đại Hải. Liễu Tam đang đối mặt với một lệ quỷ vừa mới thoát khỏi thuyền U Linh.

Con quỷ này thậm chí còn không rơi vào bên trong quỷ hồ, vì con quỷ này không có thật thể, không tồn tại trong hiện thực, không có cách nào bị điều tra dễ dàng, ngay từ đầu đến cả hắn cũng đều không phát hiện ra được, mãi đến khi một người giấy của hắn đột nhiên bị lệ quỷ giết chết thì mới chợt ý thức được có một lệ quỷ không nhìn thấy được đang bồi hồi ở xung quanh hắn.

“Người giấy kia chỉ đứng yên một chỗ không làm gì, đột nhiên đã bị vặn rớt đầu, trực tiếp bị giết chết, mình cũng không biết rốt cuộc người giấy kia đã làm cái gì mới kích phát quy luật giết người của lệ quỷ"

Lúc này sắc mặt của Liễu Tam vô cùng nghiêm túc, tuy rằng cũng có một phần nguyên nhân là do người giấy kia của hắn lơ là, nhưng mà cái chết cũng rất khó hiểu.

Đến rồi.

Trong dự đoán của Liễu Tam, hai người giấy của hắn không hề có chút dấu hiệu đứng yên tại chỗ bị vặn gãy cổ, chết ngay lập tức.

Hắn lập tức nhìn về phía vị trí của hai người giấy kia.

Ngay sau đó, hai người giấy kia quả nhiên giống hệt như trong dự đoán, cổ đột nhiên xuất hiện hai vết lõm hình bàn tay, giống như bị một lệ quỷ không nhìn thấy bóp lấy, ngay sau đó, đầu của người giấy lập tức bắt đầu chuyển động, tuy rằng trong quá trình có thử giãy dụa phản kháng, nhưng mà cuối cùng đầu vẫn bị mạnh mẽ xoay vài vòng, cuối cùng cổ của người giấy bị xé rách, một cái đầu rơi xuống.

“Lúc đầu là một người giấy bị tấn công, hiện tại là hai người...đòn tấn công của quỷ đang chồng lên?"

Sắc mặt Liễu Tam nghiêm túc.

Hắn cần phải nhanh chóng tìm ra con quỷ tướng này rồi xử lý nó, nếu không lại có quỷ đi vào khu vực mà hắn phụ trách, vậy thì hắn sẽ không còn rảnh để ý đến nữa, chỉ có thể để mặc con quỷ này đi vào thành phố Đại Hải, đến lúc đó hắn sẽ phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm. Không chỉ có Liễu Tam đang phải đối mặt với áp lực của lệ quỷ.

Khu vực do mấy người Vương Sát Linh, Lý Nhạc Bình, Hà Ngân Nhi, Lý Dương...phụ trách đều xuất hiện lệ quỷ, hơn nữa những con quỷ mới xuất hiện này rất khó xử lý, không thể xử lý nhanh chóng trong thời gian ngắn.

1168 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận