Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3683: Đoạn Kết - Thủ Hộ Thần Dương Gian 3

“Không xong, không nhìn thấy rõ nữa"

Giờ phút này, không hiểu sao Hạ Phong lại cảm thấy hoảng sợ, hắn vội vàng chạy đến gần. Dường như cả bức tường tràn ngập chữ viết kia sắp sửa biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.

Hạ Phong biết rõ, tường vẫn còn ở đó, chữ viết cũng chưa biến mất, là hai mắt của hắn bị sương mù dày đặc che đậy, không thể nào nhìn thấy rõ được.

“Chỉ còn thiếu một chút xíu nữa thôi, sao mình có thể thất bại được chứ"

Hắn xông đến, dí sát mặt vào trên vách tường, mở to mắt hi vọng trước khi tầm nhìn của hắn hoàn toàn biến mất có thể nhìn thấy rõ hai chữ kia, bởi vì lúc này đằng sau hắn lại vang lên tiếng bước chân khủng bố kia.

Lệ quỷ vẫn chưa biến mất, vẫn luôn ở ngay bên cạnh, chỉ là lần tiếp theo này, hắn chưa chắc sẽ may mắn đến mức có thể dùng rìu chém lui lệ quỷ này lần nữa.

“Thấy, mình thấy rồi.

Giờ phút này, Hạ Phong vừa mừng vừa sợ, hắn đã nhìn thấy rõ hàng chữ bên trên vách tường kia.

“Thì ra là thế, thì ra là thế này, xem ra những người ở khu chung cư Quan Giang đều sai rồi, Dương Gian mà bọn họ nhắc đến không phải là ngự quỷ nhân, cũng không phải người, càng không phải lệ quỷ, hắn là thần”

“Trên thế giới này có lệ quỷ, theo lý thuyết cũng phải có thần"

Hạ Phong vuốt ve vách tường, tầm nhìn của hắn đã không còn quá rõ ràng, nhưng cái tên kia đã khắc sâu vào trong đầu của hắn.

“Cho nên, tên thật của hắn là Dương Trạc. (3)

Hai chữ cuối cùng vừa được hô lên.

Có người đã chết, nhưng lại chưa hoàn toàn chết.

Trên không trung thành phố Đại Xương bị ánh sáng vàng kim bao phủ, vô số người thấy khung cảnh quỷ dị này, càng thấy được bóng dáng mờ ảo mà không thể nào giải thích được bên trong quần sáng vàng kia, giống như một vị thần bên trong thần thoại thức tỉnh, đứng sừng sững ở giữa không trung.

Lúc nãy trung tâm thành phố còn bị sương mù trắng dày đặc bao phủ, nhưng lúc này, dưới sự bao phủ của ánh sáng vàng kia, sương mù đã hoàn toàn biến mất.

Sương trắng tan đi, rất nhiều người bị nhốt bên trong làn sương, suýt chút nữa đã bị lệ quỷ khủng bố giết chết đều sống sót sau tai nạn, hiện tại đang mừng như điên. Nhưng hiện tại, nhận tri của mọi người ở trong thành phố Đại Xương đều bị điên đảo.

Họ ngẩng đầu nhìn bóng người bên trong quầng sáng vàng kia, trong ánh mắt không có chút sợ hãi nào, chỉ có sự kính sợ đối với sự vật siêu phàm, dường như lòng kính sợ này đã khắc vào trong máu, trong xương cốt của mỗi người, làm ai nấy đều không khống chế được mà quỳ xuống.

“Đây là...Thần sao?"

Giờ phút này, Hạ Phong lẩm bẩm tự nói một mình, cho dù hắn có nằm mơ cũng không ngờ rằng có một ngày hắn có thể gọi một vị thần bên trong những câu chuyện thần thoại xuất hiện. Thậm chí sự xuất hiện của khung cảnh này làm hắn quên mất nguy hiểm ở phía sau.

Tuy rằng làn sương mù dày đặc đã biến mất, nhưng trong phòng vẫn còn có một lệ quỷ khủng bố có cơ thể lạnh lẽo, thối rữa, dính đầy bùn đất, nhưng mà giờ phút này dường như Hạ Phong thấy bóng người thần dị mơ hồ trên trời đang nhìn về phía này.

Cắp mắt kia bình tĩnh lại uy nghiêm, giống như đang quan sát hắn, đồng thời lại nhìn thoáng qua lệ quỷ nguy hiểm khủng bố trong phòng, gần như chỉ mới nhìn thoáng qua, toàn thân lệ quỷ làm cho rất nhiều người trong thành phố rơi vào tuyệt vọng lại đột nhiên xuất hiện ngọn lửa, ngọn lửa kia giống như ngọn lửa của ngọn nến màu đỏ mà cô gái Vương San San từng cầm lúc trước, có màu xanh lục, ở dưới sự bao phủ của ánh sáng vàng, nó có vẻ rất không hợp nhau.

Ánh lửa quái dị càng cháy càng lớn, trực tiếp đốt cháy cả căn phòng.

Hạ Phong lập tức hoảng sợ, hắn theo bản năng muốn thoát khỏi căn nhà đang bốc cháy này. Nhưng sau đó hắn lại phát hiện, ngọn lửa này không nóng chút nào, không có chút nhiệt đột, thậm chí còn có thể nói là lạnh lẽo, nhưng mà ngọn lửa này lại có sức ảnh hưởng trí mạng đến lệ quỷ ở phía sau. Hạ Phong có thể thấy rất rõ ràng thi thể đáng sợ ở đằng sau phát ra tiếng kêu quái dị vì bị bỏng cháy, cơ thể bắt đầu trở nên đen nhánh, cuối cùng bị một ngọn lửa bao phủ, lệ quỷ khủng bố kia bắt đầu dần dần bị tách rời ra khỏi thế giới hiện thực.

“Đó là gì thế."

Giờ phút này, Hạ Phong mở to hai mắt, hắn cảm thấy có một thành phố cực lớn loáng thoáng hiện lên trong ánh lửa, thành phố kia đang bốc cháy, có rất nhiều bóng dáng đang đau khổ du đãng ở bên trong, luôn luôn chịu đựng đau đau đớn do bị lửa nóng nướng chín, thậm chí hắn còn nghe được tiếng kêu thảm thiết từ góc nào đó trong thành phố vọng ra.

Cuối cùng thì bóng dáng khủng bố trong phòng cũng bị kéo vào thành phố đang bốc cháy kia, hòa lẫn vào trong vô số bóng dáng quỷ dị kia.

1029 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận