Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3494: Xông Lên

Mà tình huống này cũng không phải là trường hợp đặc biệt, nó vẫn liên tục xảy ra ở xung quanh Dương Gian Diệp Chân ở bên cạnh quan sát nắm đấm của chính hắn, lại nhìn nắm đấm của Dương Gian, giờ phút này suýt chút nữa đã chảy nước mắt, hiện tại hắn đến cả đánh quyền cũng thua Dương Gian, không lẽ nói từ nay về sau hắn đều phải bị Dương Gian vượt mặt, không còn bất cứ cơ hội chiến thắng nào nữa sao? Chuyện này thật sự quá tuyệt vọng, cuộc sống giống như trong nháy mắt đều trở nên u tối. “Diệp Chân, không cần lãng phí sức lực với đám lệ quỷ này, nếu không bên thua cuộc chắc chắn sẽ là chúng ta, đòn tấn công của tôi cũng không thể làm cho lệ quỷ yên lặng vĩnh viễn, chỉ có thể duy trì được một đoạn thời gian, một khi thời gian này trôi qua, chúng sẽ cũng sẽ bị mệt chết ở nơi này giống như lúc trước, tên Thuyền Trưởng kia rõ ràng là đã theo dõi chúng ta, nếu không giết được chúng ta thì hình như con thuyền U Linh này sẽ không có ý định rời đi, cho nên nhất định phải rời khỏi nơi này, đi đến vị trí được chỉ định Giờ phút này, dù Dương Gian không dựa vào đinh quan tài và dao bổ củi, bản thân hắn cũng đã đủ có thể đối kháng với đám lệ quỷ liên tục nhào lên tấn công.

Nhưng hắn biết rõ, dù có là xe buýt linh dị tông trực diện thì cũng không thể nào làm lệ quỷ yên lặng vĩnh viễn, lúc trước cha của hắn bị xe buýt linh dị tông trúng, quỷ mộng cũng không hề bị chết máy Xe buýt linh dị hoàn chỉnh còn như thế, càng miễn bàn đến việc cái xe buýt linh dị không hoàn chỉnh là Dương Gian.

“Cậu tưởng tôi muốn lãng phí sức lực với mấy cái thứ quỷ quái này sao? Mấy thứ này cứ dính sát tôi như keo dính chuột.

Lúc này, Diệp Chân tức giận nói.

Hắn cũng có thể đánh lui lệ quỷ, nhưng lại không có cách nào làm lệ quỷ lập tức rơi vào yên lặng, cho nên hiện tại hắn phải thừa nhận áp lực lớn hơn Dương Gian rất nhiều, hoàn toàn không có cách nào hành động, chỉ cần hơi lơ là một chút là hắn phải hứng chịu đòn tấn công của rất nhiều lệ quỷ.

Dương Gian cũng nhận ra tình huống khó xử của Diệp Chân, hắn lập tức nói:

“Tôi đi trước mở đường, cậu đi theo tôi Nói xong, hắn lập tức bạo lực xông lên, không thèm để ý đến mấy lệ quỷ cản đường, trực tiếp giảm bớt rất nhiều áp lực cho Diệp Chân.

Sau đó Dương Gian lại thay đổi phương hướng lần nữa, đi đến gần một ngôi nhà lớn trong thành phố Đại Châu.

Diệp Chân nhanh chóng đuổi kịp, có Dương Gian chia sẻ một lượng lớn áp lực hắn rõ ràng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tuy rằng tình huống vẫn vô cùng nguy hiểm, nhưng ít nhất đã kéo hắn ra khỏi bờ vực sống chết, nếu không lại bị dây dưa thêm chốc lát nữa, hắn sẽ chết ở ngay nơi này.

“Vị trí ở hiện thực tương ứng với cổ trạch phải cực kỳ chính xác mới được, vì cổ trạch không lớn, vị trí tương ứng cũng cực kỳ nhỏ"

Giờ phút này, Dương Gian bắt đầu vận chuyển quỷ nhãn.

Lúc này trong tầm nhìn của quỷ nhãn lại xuất hiện một khung cảnh khác.

Đó không phải là một thành phố hiện đại hóa, mà là một khu rừng già tối tăm âm u, giữa cánh rừng già kia có một căn cổ trạch đã bị phong ấn từ rất lâu, xung quanh để lộ ra cảm giác yên lặng đến chết lặng.

Nhưng ở bên trong một quỷ nhãn khác, rừng già và cổ trạch đều biến mất không thấy, trước mắt lại là quảng trường và cao ốc.

Khung cảnh trong hiện thực và linh dị lần lượt xuất hiện, chồng lên nhau, làm cho người ta khó có thể làm quen được trong thời gian ngắn.

“Xem ra sau khi khống chế linh dị của lệ quỷ trong xe buýt linh dị rồi, quỷ nhãn cũng đã bị ảnh hưởng, có được năng lực nhìn thấu hiện thực và khu linh dị, nhưng đối với mình mà nói, năng lực này cũng chưa hẳn là một tin tức tốt, điều này có nghĩa quỷ của xe buýt linh dị đã ăn mòn cơ thể của mình, may mà bây giờ lệ quỷ này vẫn chưa khôi phục lại, nếu không thì mình đã chết tươi rồi Trong lòng Dương Gian có chút thấp thỏm bất an.

Không chế lệ quỷ này chỉ là vì tình hình quá khẩn cấp, hắn thậm chí còn suy xét đến việc chờ giải quyết chấm dứt xong chuyện này sẽ tách rời lệ quỷ của xe buýt linh dị ra khỏi người hắn.

Nhưng dựa theo tình hình này thì sức mạnh linh dị đã dung nhập vào bên trong thân thể, trở thành một mảnh ghép không thể thiếu được, chỉ sợ không thể nào tách rời được nữa. Suy nghĩ trong chốc lát, Dương Gian lại tiếp tục dẫn theo Diệp Chân bạo lực mở đường. Lệ quỷ bao vây ở xung quanh đã không thể nào ngăn cản được bọn họ, ngược lại vừa bị Dương Gian va chạm là lập tức bay ngược ra ngoài, dù có lệ quỷ tấn công Dương Gian thì cũng không có tác dụng gì, dù là nguyền rủa hay là đòn tấn công linh dị của lệ quỷ đều không ảnh hưởng gì đến Dương Gian.

Tình huống này xuất hiện thậm chí làm Dương Gian xuất hiện ý định quay đầu lại cứng chọi cứng với Thuyền Truong.

Nhưng lý trí làm hắn cố kìm chế loại xúc động này lại.

Dù sao Dương Gian cũng đã tận mắt nhìn thấy xe buýt linh dị bị thuyền U Linh đâm nát, cho nên dù cho có là hắn của bây giờ thì cũng vẫn không phải là đối thủ của Thuyền Trưởng, cho nên kế hoạch vẫn phải tiến hành như thường.

1116 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận