Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3452: Hàng Mới

Lúc nãy Dương Gian đã đi lên trên đỉnh một tòa nhà cao tầng ở bên cạnh, lúc này hắn đang nhìn chằm chằm vào mảnh đất trống ở trước mặt.

Mảnh đất trống kia chính là vị trí của tòa chung cư bị kéo vào bên trong quỷ vực.

Mà hiện tại, Dương Gian muốn kéo tòa chung cư kia từ trong thế giới quỷ vực trở về, hơn nữa hoàn toàn giam giữ lệ quỷ kia.

Hắn mở quỷ nhãn, quỷ vực tầng thứ năm cũng mở ra, không trung và mặt đất lập tức bị ánh sáng đỏ tươi bao phủ.

Từ quỷ vực tầng thứ tư trở xuống là quỷ hỏa thiêu đốt, đến tầng thứ năm mới là quỷ vực thuộc về quỷ nhãn.

Quỷ vực tầng thứ năm vừa mở ra, mảnh đất trước mặt lập tức hiện ra một tòa nhà chung cư cao tầng.

Sau đó.

Quỷ hỏa đáng sợ thiêu đốt, trực tiếp đốt cháy toàn bộ căn chung cư kia.

Quỷ hỏa lạnh lẽo xua tan linh dị bên trong tòa nhà. Một đống chất lỏng màu than đen liên tục từ các tầng lầu, vách tường của tòa nhà tràn ra ngoài.

Sau khi chất lỏng màu đen này xuất hiện, chúng nó bắt đầu hội tụ lại cùng một chỗ, cũng dần dần hình thành thành một bóng dáng của một người phụ nữ, sau đó bóng dáng này càng ngày càng rõ ràng, chờ đến khi tất cả chất lỏng màu đen ẩn núp bên trong tòa nhà đều bị tiêu hao hết, lệ quỷ ngọn nguồn chân chính mới dần hiện ra.

Quỷ xuất hiện ra xong còn muốn hòa vào trong mặt đất.

Kết quả mặt đất đã bị vũng nước bao phủ.

Linh dị của quỷ hỏa chặn đứng đường lui của quỷ, làm quỷ không còn thứ gì để ký túc, chỉ có thể bị ép xuất hiện ở bên trong hiện thực. Dương Gian nhìn thấy thế trầm ngâm một lúc, sau đó hắn nhìn lướt qua xung quanh, tùy ý tìm đại một món hàng trong cửa hàng gần đó, đó là một cái móc khóa hình thỏ vô cùng đáng yêu.

Hắn quăng móc khóa hình con thỏ này về phía lệ quỷ.

Móc khóa hình thỏ vừa mới tiếp xúc với lệ quỷ, lệ quỷ lập tức bắt đầu tan rã, biến thành chất lỏng màu đen dần dần dung nhập vào bên trong móc khóa hình thỏ kia.

Móc khóa hình thỏ vốn có màu trắng đột nhiên biến thành màu đen cũ kỹ, bên trên bắt đầu loang lỗ bong tróc, đồng thời đôi mắt của con thỏ cũng giống như sống lại, bắt đầu chuyển động một cách quỷ dị, trở nên vô cùng khủng bố đáng sợ. Móc khóa làm lệ quỷ ký túc đã trở thành một món vật phẩm linh dị.

Hơn nữa đây là một món vật phẩm linh dị cực kỳ dễ mất khống chế, vì bất cứ người nào tiếp xúc với móc khóa hình thỏ này đều sẽ bị lệ quỷ tấn công.

“Đã biết được quy luật và đặc tính giết người của lệ quỷ, muốn giam giữ một con quỷ cũng trở nên đơn giản hơn rất nhiều, thậm chí còn có thể lợi dụng đặc tính này để chế tạo thành vật phẩm linh dị” Dương Gian đi qua, hắn mang lên bao tay hoàng kim, nhặt móc khóa hình thỏ cũ kỹ ở dưới đất lên.

Hắn không cất nó đi, mà lại tùy ý treo nó lên trên trường thương màu đỏ.

Chỉ cần không tiếp xúc đến nó thì sẽ không có việc gì, tạm thời treo trên trường thương còn coi như tương đối an toàn, đợi sau này quay về thành phố Đại Xương có thể cất nó vào trong phòng an toàn.

“Đi đến nơi tiếp theo thôi.

Sau khi làm xong những chuyện này, Dương Gian lại tiếp tục chạy đến khu vực xảy ra sự kiện linh dị tiếp theo.

Hơn nữa sau khi trải qua chuyện này, hắn lại càng cẩn thận tìm kiếm hơn.

Vì có rất nhiều linh dị đã trốn đi, không dễ tìm kiếm.

Nhưng mà lúc này Dương Gian vẫn có chút thắc mắc.

Tên Diệp Chân kia đi đâu rồi?

Lúc trước khi đánh nhau với quốc vương, cái tên này vậy mà lại biến mất.

Không lẽ đã bị xử lý rồi.

Chắc là không đến mức đó, Dương Gian vẫn biết được linh dị của kẻ chết thay, muốn xử lý Diệp Chân là một việc vô cùng khó khăn, nhưng mà dựa theo tính cách thích phô trương của Diệp Chân thì không nên yên lặng trong thời khắc quan trọng của cuộc chiến như thế mới đúng, hắn ta nhất định phải làm ra chuyện động trời. “Thôi bỏ đi, dù sao quốc vương cũng gần như bị giết sạch toàn bộ, hơn nữa Diệp Chân cũng đã xử lý một tên quốc vương có danh hiệu Sát Thủ rồi, mình cũng không có tư cách đi chỉ trích hắn, lần này hắn cũng tổn thất rất lớn, rất nhiều thành viên trong diễn đàn linh dị đều bị săn giết"

Dương Gian nghĩ thầm trong lòng.

“Hôm nay Diệp mỗ tôi đến đây chỉ vì một việc, đó chính là báo thù, người không liên quan đều biến đi hết cho tôi"

Nước ngoài, bên trong một tòa cao ốc, vang lên tiếng gầm nhẹ đầy tức giận của Diệp Chân. Hắn cũng không ở lại thành phố Đại Hải chiến đấu với quốc vương, mà là giữa đường đột nhiên bừng tỉnh lại, quyết định bỏ chiến trường thành phố Đại Hải, trực tiếp tấn công thẳng vào hang ổ của đối phương, diệt trừ tận gốc cứ điểm của đám tổ chức Quốc Vương.

Ai bảo đối phương không chịu nói võ đức, đánh lén diễn đàn linh dị, hơn nữa còn gần như giết sạch hết tất cả mọi người trong diễn đàn linh dị.

Diệp Chân không nuốt trôi cục tức này, hắn cảm thấy giết một hai tên quốc vương cũng không đủ để làm dịu cơn lửa giận trong lòng hắn, chỉ có nhanh chóng tiêu diệt tận gốc cái tổ chức Quốc Vương này mới có thể giải được mối hận trong lòng hắn.

Hơn nữa hắn cũng đã thương lượng với con rối búp bê ở phía sau lưng, nó cũng cảm thấy đây là một ý kiến hay.

1133 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận