Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3379: Trói Buộc

"A!"

Trong nháy mắt, tiếng kêu rên quái dị của con lệ quỷ trong toa xe lập tức quanh quẩn bên tai Dương Gian, cùng lúc đó, ở bên ngoài, trên thuyền U Linh cũng vang lên tiếng kêu kỳ lạ, tiếng kêu kia sắt nhọn chói tai, nhưng rồi lại làm cho người ta sởn tóc gáy.

Giờ phút này đầu xe đang biến hình, thân tàu cũng đang vặn vẹo.

Ngay lúc này, ánh đèn bên trong toa xe của xe buýt linh dị tắt ngúm trong nháy mắt, nhưng mà hiện tại thuyền U Linh cũng đã không tiến về phía trước nữa, nó đã bị xe buýt linh dị cưỡng ép dừng lại.

“Dừng lại rồi?"

Tất cả đội trưởng đều nhìn chằm chằm vào cảnh này, trong lòng cũng căng thẳng theo.

“Đừng mừng vội, hiện tại chỉ mới thật sự bắt đầu phát sinh va chạm linh dị, ai thắng ai thua còn phải xem tình huống tiếp theo"

Lục Chí Văn khàn khàn nói, từ đầu đến cuối, hắn chưa bao giờ rời mắt khỏi xe buýt linh dị.

Lúc này, Liễu Tam đột nhiên hô to:

“Dương Gian, đừng ở trên xe nữa, mau thừa dịp này nhanh chóng chạy xuống xe đi.

“Tôi cũng muốn chạy lắm chứ.

Giờ phút này, Dương Gian ngồi trên ghế điều khiển của xe buýt linh dị, khổ không nói nên lời.

Hắn muốn mở cửa xe xuống xe rời đi, kết quả tất cả cửa xe đều đã mất khống chế, cho dù hắn có điều khiển như thế nào thì cũng đều không có tác dụng gì, hơn nữa toàn bộ phòng điều khiển đều đã vặn vẹo đến biến hình, thậm chí kính chắn gió ở phía trước xe buýt đều đã phủ đầy vết rạn nứt.

Dương Gian không dám ngồi ở vị trí điều khiển nữa, lập tức đứng lên chạy ra toa xe ở phía sau.

Hắn cũng không muốn bị thuyền U Linh đâm chết.

Nhưng lập tức, theo tiếng vải dày ở trên ghế dựa bị xé rách ra, một cánh tay khủng bố lạnh như băng đột nhiễn duối ra, túm một phát đã bắt được cánh tay của Dương Gian.

Giờ phút này, cơ thể của Dương Gian lập tức không nghe theo sự điều khiển, vậy mà lại một lần nữa đặt mông ngồi xuống, lại ngồi xuống ghế điều khiển lần nữa.

“Tại sao lại như thế?"

Hắn thay đổi sắc mặt, quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Kết quả hắn lại nhìn thấy một cái đầu người tử khí trầm trầm, cái đầu người kia đã dò ra khỏi ghế dựa, hơn nữa đã mở mắt, nhìn chằm chằm Dương Gian bằng ánh mắt mang theo cảm giác oán độc không nói nên lời. “Không muốn thả tôi rời đi sao? Hay là vì tôi là tài xế của xe buýt linh dị cho nên lúc này cần phải ở cùng một chỗ với xe buýt linh dị?"

Ánh mắt Dương Gian vô cùng bình tĩnh, ngay từ đầu hắn cũng đã nghĩ ra cách để đối phó với loại nguy hiểm như bây giờ rồi.

Hắn nhanh chóng dùng một bàn tay khác móc ra một cây kéo màu đỏ từ trên người ra.

Lần trước sau khi quỷ kéo được huyết đường rửa sạch xong, nguyển rủa còn sót lại ở bên trên đã biến mất, hiện tại dùng quỷ kéo thì khả năng bị nguyền rủa sẽ rất nhỏ.

Ngay lúc một sợi tóc của hắn quấn quanh lên quỷ kéo ở trên tay, trước mắt Dương Gian lập tức xuất hiện từng sợi dây mỏng.

Sau đó Dương Gian để ý nhìn thấy một sợi dây thô nhất nối tiếp giữa hắn và chiếc xe buýt linh dị này.

Dương Gian cầm quỷ kéo không chút do dự cắt đứt sợi dây này.

Hắn có dự cảm, một khi hắn cắt đứt sợi dây này xong, hắn sẽ không còn là tài xế của xe buýt linh dị nữa.

Nhưng mà hiện tại đến cả xe buýt linh dị cũng chưa chắc là có thể còn được nguyên vẹn, không làm tài xế của chiếc xe buýt này cũng không sao.

Quỷ kéo dễ dàng cắt đứt sợi dây nguyền rủa này.

Dây vừa bị cắt đứt, Dương Gian lập tức cảm giác bàn tay lạnh như băng đang túm lấy hắn đột nhiên buông lỏng ra.

Thừa dịp này, hắn lập tức tránh khỏi trói buộc nhanh chóng rời khỏi ghế điều khiển, sau đó liên tục lui ra, đi đến khu vực cuối cùng của toa xe.

Nhưng mà Dương Gian vừa mới rời đi không được vài giây, kính pha lê của xe buýt linh dị đã vỡ tung, đầu xe vặn vẹo biến hình, lún xuống, đồng thời vị trí mà hắn vừa mới ngồi khi nãy đã bị nóc xe đột nhiên sụp xuống đè dẹp lép.

Tình huống kia thê thảm giống hệt như hiện trưởng tai nạn giao thông.

Hơn nữa điều càng đáng sợ chính là khu vực bị vặn vẹo, đè sụp trên xe buýt linh dị còn đang liên tục kéo dài đến nơi này.

Lúc này, xe buýt linh dị và thuyền U Linh đã bắt đầu va chạm với nhau.

Ở trong tầm mắt của mọi người, thuyền U Linh có hình thể cực lớn không thể nào ngăn cản được kia lúc này lại bị xe buýt linh dị cưỡng ép dừng lại, nhưng mà dừng cái thứ này lại xong, xe buýt linh dị cũng phải trả một cái giá khá là thê thảm.

Sau khi va chạm xong, toàn bộ phần đầu xe buýt đều bị đè bẹp biến hình, gần như chỉ trong chốc lát đã bị thuyền U Linh nghiền nát, hơn nữa xe buýt tiếp tục đi đến, mức độ bị tổn thương vẫn còn đang tăng lên.

“Xe buýt linh dị bị cú va chạm này phá hủy, không còn khả năng khôi phục lại nữa.

Vương Sát Linh bình tĩnh nói.

“Nếu có thể dừng lại thuyền U Linh thì tổn thất một chiếc xe buýt linh dị cũng không phải không thể chấp nhận được, hơn nữa sau khi mất đi tài xế rồi, bản thân xe buýt linh dị cũng là một nhân tố không ổn định, lần này làm nó biến mất cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt, dù sao cũng coi như là hủy hoại đúng thứ. Lục Chí Văn dùng giọng điệu khàn khàn kia nói.

1205 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận