Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3290: Tổn Thất

Ngay lập tức, hắn sử dụng quỷ vực nhanh chóng biến mất khỏi tầng cao nhất của cao ốc Ninh An.

Định vị của tín hiệu cũng không xa, ở trong một huyện thành nhỏ vùng duyên hải cách nơi đây vài trăm kilomet. Thời gian lên đường rất ngắn ngủi.

Không bao lâu sau, Dương Gian đã đi đến con đường của huyền thành nhỏ này.

Đường phố ban đêm trống không, có hơi yên lặng quá mức, tuy rằng dân cư trong huyện thành không quá nhiều, nhưng cũng không đến mức hiu quạnh đến tình trạng này mới đúng.

Dùng quỷ nhãn điều tra, hắn nhanh chóng phát hiện ra một ít dấu vết.

Trên đường phố còn sót lại từng mảng vết máu đã khô khốc, những vết máu đó cũng không phải là máu tươi bình thường, mà nó lại để lộ khi khí tức linh dị, ngoại trừ cái này ra, phạm vi lớn ở xung quanh cũng có dấu vết bị phá hư, nhưng dấu vết này cũng không giống là do con người tại ra, càng giống do ngự quỷ nhân làm hơn.

“Có ngự quỷ nhân đánh nhau ở nơi này, nhưng mà cả huyện thành đều không có tung tích của ba người Lý Quân, Liễu Tam và A Hồng"

Quỷ vực của Dương Gian dễ dàng bao phủ cả huyện thành, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

“Xem ra những gì diễn ra ở nơi đây đều đã kết thúc, phần lớn dấu vết linh dị đều đã có người cố ý dọn dẹp, toàn bộ huyện thành trông có vẻ rất quạnh quẽ, trên thực tế cũng không có bất cứ nguy hiểm nào, mà kẻ địch sẽ không đi giải quyết hậu quả, có lẽ là Lý Quân làm?

Hắn đoán Lý Quân gặp được kẻ địch ở nơi này, sau đó xử lý đối phương, tiếp theo giải quyết xong hậu quả, xử lý sạch sẽ lại rời đi.

Nhưng nếu vậy, Lý Quân phải còn sống mới đúng, còn sống tại sao lại không liên lạc được.

Dương Gian mang theo suy nghĩ này, chỉ có thể tiếp tục điều tra xung quanh.

Cuối cùng hắn tìm được một người quen thuộc trên một con đường ven biển.

Đó là Liễu Tam.

Nhưng mà Liễu Tam lại chỉ là một người giấy, người giấy này đã cực kỳ rách nát, giống như bị thương nặng, hơn phân nửa cơ thể đã biến mất, chỉ còn lại nửa cái đầu và một phần bộ ngực.

Người giấy Liễu Tam bị gió thổi đến bên cạnh đường vẫn không nhúc nhích, đã mất đi năng lực hành động.

Dương Gian lập tức xuất hiện, nhặt người giấy Liễu Tam đã rách nát này lên.

Vừa mới nhặt lên, đôi mắt của người giấy Liễu Tam lập tức hơi chuyển động, nhìn về phía bên này.

“Vậy mà vẫn còn chưa chết, sức sống của người giấy này đúng là quá ngoan cường"

Người giấy sống lại, Dương Gian lại thấy những cảnh quỷ dị như thế này rất nhiều lần, đã không còn quá ngạc nhiên.

Liễu Tam nhìn Dương Gian, câu nói đầu tiên chính là:

“Dương Gian, cậu đến chậm rồi"

“Đã xảy ra chuyện gì.

Dương Gian cảm nhận được điềm không hay, lập tức hỏi.

Người giấy Liễu Tam rách rưới mở miệng nói:

“Tôi, Lý Quân và A Hồng gặp được một tiểu đội do quốc vương dẫn dắt, đánh nhau ở trong huyện thành, vì tôi chỉ là người giấy cho nên cũng không giúp ích được quá nhiều."

Hắn nói ngắn gọn lại những chuyện đã xảy ra trước đi.

Dương Gian càng nghe càng nghiêm túc:

“Cuối cùng Lý Quân thắng sao?"

“Thắng, nhưng mà cũng thua, A Hồng chịu không nổi, mặt của cô ấy hòa tan, biến thành người không mặt, nhưng mà trước đó cô ấy gần như đã tiêu diệt toàn bộ tiểu đội của đối phương, chỉ có một người chạy thoát, Lý Quân liều mạng đến cùng với tên ngự quỷ nhân tên Simon kia, tuy rằng cuối cùng Lý Quân vẫn còn sống, nhưng mà tình hình của hắn rất tệ, sau đó lại không thể không xử lý mấy con quỷ mất khống chế ở xung quanh. “Nếu không xử lý được mấy con quỷ kia thì cả huyện thành đều sẽ xong đời, nhưng mà dưới tình huống Lý Quân rơi vào trạng thái đó lại còn mất đi A Hồng, không có cách nào làm cái gì.

Liễu Tam nói đến đây im lặng một chút.

Lúc này Dương Gian đã có thể tưởng tượng được tình hình ngay lúc đó, Lý Quân liều mạng xử lý một tên quốc vương, nhưng mà làm xong thì lệ quỷ của đối phương khôi phục, hơn nữa A Hồng giết nhiều ngự quỷ nhân như thế, nhưng cái thi thể kia cũng là một phiền phức rất lớn, dưới loại tình huống này thì hơn phân nửa đã không còn sức để giải quyết hậu quả Nhưng mà lúc nãy hắn đã quan sát huyện thành rồi, rõ ràng đã được xử lý rất sạch sẽ.

“Không lẽ.."

Hắn đột nhiên ý thức được gì đó, nhìn về phía nơi xa.

Đó là hướng về biển rộng.

Người giấy Liễu Tam trầm giọng nói:

“Không sai, cậu đoán đúng rồi, Lý Quân thấy lệ quỷ sắp mất khống chế đã không hề do dự lại sử dụng sức mạnh linh dị, sau lần đó, nửa gương mặt còn lại của hắn cũng hoàn toàn hòa tan, nhưng mà linh dị của mục quỷ nhân đã phát huy hiệu quả, Lý Quân không còn mặt người dẫn đường một đám lệ quỷ đi hướng về phía biển sâu”

“Không biết có phải là do không khống chế tốt linh dị, hay là A Hồng vẫn còn giữ lại một chút ý thức, không muốn Lý Quân lên đường một mình, cũng trà trộn vào trong đống lệ quỷ, rời đi cùng với Lý Quân"

Nói đến đây, Liễu Tam há miệng phun ra một cái hộp trang điểm.

“A Hồng chỉ để lại thứ này, tôi đã giữ lại"

Dương Gian thấy lại im lặng.

Sau đó hắn quan sát thời gian.

Lúc này đã vượt quá giới hạn khởi động lại, hắn đã không thể làm gì nữa.

Liễu Tam nói:

“Nếu dùng hộp trang điểm này vẽ lại gương mặt của Lý Quân và A Hồng, có lẽ sẽ cứu được bọn họ quay về, dù sao lúc trước đã từng có ví dụ thành công một lần"

1100 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận