Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3602: Không Gian Khác

Có chút châm chọc, nhưng Dương Gian lại cảm nhận được bất đắc dĩ nhiều hơn.

Bởi vì thời đại này đã thiếu người, thiếu ngự quỷ nhân một cách trầm trọng. Không có ngự quỷ nhân đối kháng linh dị, tương lai sẽ không có bất cứ hi vọng nào, Tôn Thụy khởi động lại quỷ bưu cục cũng là vì muốn bồi dưỡng ra một nhóm ngự quỷ nhân mới.

“Nè, ma mới, tôi đang nói chuyện với cậu đó.

Một người đàn ông nhíu mày đi đến, cản trước mặt Dương Gian “Trương Kim Hồng, hắn đã thành công sống sót vượt qua hai sự kiện linh dị, cũng coi như là tiền bối ở nơi này, tên ma mới bị bị nhằm vào rồi, xui xẻo thật"

Có người thấy thế thầm lắc đầu.

“Cái tên Trương Kim Hồng này có thể sống sót vượt qua hai sự kiện linh dị là bởi vì bên trong đội ngũ của hắn chưa bao giờ thiếu mấy ma mới làm kẻ chết thay, không có ma mới đi mạo hiểm thăm dò quy luật giết người của lệ quỷ thì hắn đã chết từ lâu rồi, có lẽ lần này lại muốn kéo thêm mấy người mới vào đội ngũ làm kẻ chết thay Cũng có người âm thầm nghị luận.

“Chuyện này quá rõ ràng rồi, nhưng mà hắn có thể sống sót cũng không hẳn là chỉ dựa vào ma mới làm kẻ chết thay thôi đâu, chính hắn cũng có chút tài năng, có được một ít thủ đoạn đối kháng linh dị Dương Gian bị cản dường, lập tức dừng chân lại, mở một quỷ nhãn ra, chuyển động lộc cộc, sau đó nhìn chăm chú vào hắn một cách quỷ dị:

“Anh đang nói chuyện với tôi sao?"

Trương Kim Hồng vừa nhìn thấy quỷ nhãn trên trán của Dương Gian là sắc mặt lập tức cứng lại:

“Quỷ, quỷ... ngự quỷ nhân?"

Những người khác cũng đều trợn to mắt lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc.

“Đùa gì thế, cái chỗ quỷ quái này còn kéo được cả ngự quỷ nhân vào sao?"

“Còn tưởng là dê vào miệng cọp, nào ngờ là hổ vào đàn dê, nếu ngự quỷ nhân đi tham gia nhiệm vụ sinh tồn, vậy chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao.

“Trương Kim Hồng xui xẻo rồi, có khi nào ngự quỷ nhân này nổi giận tát chết hắn không nhỉ?

Lúc này mặt Trương Kim Hồng đã trắng bệch, toàn thân cứng còng, mồ hôi lạnh túa ra, làm gì còn dáng vẻ hùng hổ như lúc nãy.

Dương Gian chuyển động quỷ nhãn, không thèm để ý đến những người này, chỉ hô to:

“Tôn Thụy, ra đây.

...

Tôn Thụy?

Tôn Thụy là ai, ai tên là Tôn Thụy?

Không ít người trong đại sảnh lầu một của bưu cục quỷ nhìn xung quanh, bàn tán xôn xao, muốn biết ai tên là Tôn Thụy.

Kết quả nhìn lướt qua một vòng rồi mới phát hiện nơi đây không có ai tên là Tôn Thụy cả.

Có người bắt đầu suy đoán có khả năng Tôn Thụy đã chết trong sự kiện linh dị rồi, hiện tại Dương Gian đã đến chậm. Cũng có người cảm thấy kỳ lạ, bởi vì người trước mặt không giống như là bị sức mạnh linh dị kéo vào, hình như hắn đến đây để tìm người, chỉ là tìm lầm chỗ, ở đây không có ai tên là Tôn Thụy cả. Nhưng mà đúng lúc này.

Vách tường lầu một đột nhiên xuất hiện một cánh cửa, sau đó có một người đàn ông chống gậy, đi đứng khập khiểng bước từ phía sau cánh cửa bước ra, hơn nữa phía sau cánh cửa kia còn ẩn giấu một không gian khác, bên trong có sofa, tủ rượu, quầy bar vân vân, đủ các loại nội thất inh hoạt, ngoại trừ cái đó ra, còn có một cái mồ đất cực lớn.

Cảnh này làm cho rất nhiều người ở đại sảnh lầu một đều cảm thấy khiếp sợ.

Bởi vì bọn họ đã từng thăm dò nơi này rất nhiều lần, có thể xác định một trăm phần trăm rằng ở lầu một này ngoại trừ đại sảnh ra thì không còn có khu vực nào khác, nhưng không có ai ngờ rằng cách đằng sau một bức tường lại còn đang ẩn giấu một không gian hoàn toàn khác.

“Đội trưởng Dương, đã lâu không gặp, lúc trước tôi còn đoán không biết chừng nào đội trưởng Dương mới đến chỗ của tôi ngồi chơi đâu, không ngờ cậu lại đến nhanh như thế, nhưng mà nơi đây cũng không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, có thể vào trong đó ngồi sao?"

Tôn Thụy cười cười, mời Dương Gian đi vào căn phòng ở đằng sau kia.

“Được"

Dương Gian không từ chối, hắn bước về phía trước, hai người bọn họ nhanh chóng rời khỏi lầu một, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Hơn nữa đến khi hai người bọn họ biến mất, cách cửa kia cũng mất tăm theo, chỉ để lại một vách tường trụi lủi.

“Thì ra nơi này còn có rất nhiều bí mật mà chúng ta không biết đến, không ngờ ở bên trong đại sảnh lầu một còn ẩn giấu một nơi như thế, thật đúng là quá kinh ngạc mà"

“Tên Tôn Thụy kia là ai thế? Hình như hắn đã ở đây rất lâu rồi, có lẽ hắn hiểu biết rất nhiều về chung cư Địa Ngục này, hơn xa chúng ta, nếu có thể tìm được hắn, nói không chừng chúng ta có thể hỏi thăm được một số tin tức.

“Đừng ngây thơ như thế, cho dù là Tôn Thụy hay là cái tên được gọi là đội trưởng Dương vừa mới bước vào kia đều cực kỳ nguy hiểm, bọn họ chắc chắn không phải là ngự quỷ nhân bình thường, nếu chúng ta đắc tội bọn họ sẽ không biết bản thân vì sao mà chết nữa.

1021 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận