Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3346: Tiêu Rồi

“Không sao cả, dù sao mọi chuyện có tôi lo, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Diệp Chân vẫn vô cùng tự tin nói.

Dương Gian không còn cách nào khác, chỉ có thể cất cái bánh lái này đi, sau đó ra khỏi phòng điều khiển, quan sát tình hình xung quanh, chuẩn bị rút lui khỏi thuyền U Linh.

Trên boong tàu vẫn cứ trống rỗng không có bất cứ thứ gì như cũ, xung quanh vẫn cứ là một vùng tối om, nhìn không thấy bất cứ vật gì, hiển nhiên thuyền U Linh cũng vẫn chưa xuất hiện ở bên trong hiện thực, nhưng mà Dương Gian cũng chưa từng quên, trên boong tàu của con thuyền U Linh này có quỷ, chỉ là hiện tại quỷ đã trốn đi rồi, không thể thấy được.

Hiện tại, con rối thi thể ở phía sau lưng Diệp Chân lại bắt đầu há miệng nói chuyện, cũng giống như lúc trước, chỉ có hành động há miệng, không hề truyền ra bất cứ âm thanh nào.

Nhưng mà Diệp Chân lại có thể nghe được lời con rối thi thể này nói ra, đúng lúc này hắn lập tức nói: “Tiêu rồi"

“Tiêu cái gì?"

Dương Gian nhìn về phía hắn.

Diệp Chân nói:

“Không biết, tóm lại chính là tiêu rồi, thú cưng của tôi nói cho tôi biết nơi này có nguy hiểm cực lớn đang đến gần, bảo chúng ta mau rời xa boong tàu.

“Rời khỏi boong thuyền? Nếu chúng ta rời khỏi boong thuyền thì phải đi đâu đây? Nhảy xuống thuyền ngay bây giờ sao? Hay là quay về khoang thuyền khi nãy? Trên con thuyền U Linh này nơi nào đều nguy hiểm, không có nơi nào là nơi an toàn thật sự, chỉ có thể tìm một nơi tương đối an toàn mà thôi.

Lúc này Dương Gian nhướng mày, vẫn nhìn ngắm xung quanh, cũng không phát hiện ra thứ gì khác thường. Boong thuyền trống rỗng yên tĩnh không hề có một tiếng động, xung quanh chỉ có bóng tối bao trùm, đứng ở nơi này chờ đợi cũng không phải là một ý kiến hay, nhưng mà họ nhất định phải ở đây chờ đến lúc thuyền U Linh xuất hiện ở hiện thực lần nữa, chỉ có như thế mới có thể nắm lấy cơ hội thoát khỏi thuyền U Linh.

Nếu như trốn vào trong khoang thuyền, đến lúc đó thuyền U Linh xuất hiện ở trong hiện thực, có lẽ họ sẽ không kịp nắm lấy cơ hội rời khỏi thuyền.

“Yên tâm đi, thú cưng của tôi chỉ nhắc nhở tôi như thế mà thôi, chỉ cần chúng ta hợp tác với nhau, trên thế giới này hoàn toàn không có nguy hiểm nào có thể làm cho hai chúng ta cảm thấy sợ hãi, chúng ta cứ ở lại trên boong thuyền chờ đi, nhìn xem cái thuyền U Linh này còn có thể làm cái gì"

Diệp Chân ngược lại cười ha hả nói.

“Thú cưng của anh không có nói cho anh biết trên thuyền U Linh này có nơi nào là an toàn sao? Chúng ta không cần thiết phải chủ động đón đầu nguy hiểm, lúc nên tránh thì vẫn nên tránh đi Dương Gian nghiêm túc nói.

Diệp Chân trả lời:

“Để tôi hỏi nó thử"

Sau đó hai mắt hắn lại dại ra, há miệng bắt đầu nói chuyện với con rối thi thể ở phía sau lưng.

Dương Gian giống như lại nghe được từng tiếng “A ba, a ba” vang vọng ở bên tai, làm người ta rất khó có thể chấp nhận được cách nói chuyện như thế này.

Cũng may thời gian nói chuyện lần này cũng không quá dài, sau khi nói chuyện với nhau khoảng mười mấy giây, Diệp Chân lấy lại tinh thần, hắn lập tức nói:

“Tôi mới hỏi xong rồi, không có nơi nào an toàn cả, nó nói chúng ta đã bị nhắm đến, chỉ cần còn ở trên con thuyền này thì vẫn sẽ có nguy hiểm, nhưng mà nó lại nói, boong thuyền chính là nơi nguy hiểm nhất, nếu chúng ta có thể trốn vào trong khoang thuyền thì có lẽ vẫn còn có cơ hội sống sót.

“Trốn vào trong khoang thuyền? Nghe ý của nó thì cứ có cảm giác cái thứ quỷ này muốn dụ chúng ta tiến vào bên trong khoang thuyền, tôi cảm thấy không thể hoàn toàn tin tưởng những gì nó nói ra, không có ai biết bên trong khoang thuyền đã chứa chấp bao nhiêu con quỷ, một khi đi vào, chúng ta có khả năng sẽ chết ở trong đó, đứng ở boong thuyền đợi thì còn có cơ hội thoát khỏi thuyền U Linh Dương Gian lập tức nói, đồng thời nhìn chằm chằm vào con rối thi thể ở phía sau lưng Diệp Chân, ánh mắt càng thêm không thân thiện.

Thứ này có lẽ còn thua xa giấy da người, giấy da người ít nhiều gì cũng đều nói thật, chỉ là bên trong lời nói thật kia không biết ẩn giấu bao nhiêu cái bẫy, nhưng mà thứ này thì lại chưa chắc rồi, nó chỉ nói chuyện với một mình Diệp Chân, thứ nó nói ra cũng hoàn toàn không có mức độ tin cậy nào cả.

“Tôi cũng cảm thấy như thế, đừng nói là cậu cảm thấy Diệp mỗ tôi sẽ dễ bị dụ như thế đi, nó nói cái gì thì tôi lập tức tin sái cổ à?"

Diệp Chân nghi ngờ nhìn Dương Gian.

Dương Gian nói:

“Nếu anh vẫn luôn ý thức được điều này là tốt ra, nếu chúng ta không có ý định đi vào khoang thuyền tránh né nguy hiểm, nhưng vậy phải đối mặt trực diện với nguy hiểm không biết tên trên boong thuyền này, đến lúc đó sẽ không có ai đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra.

“Được rồi, đừng nói nhảm nhiều như thế, chuẩn bị một chút đi.

Nói xong, Dương Gian tìm một vị trí khá thích hợp trên boong thuyền để chờ đợi.

Diệp Chân gật đầu, sau đó cũng tìm một vị trí đứng đợi:

“Tôi đứng ở chỗ này tạo thành thế giáp công với cậu, chắc chắn sẽ không có bất cứ sơ sót nào.

“Còn bao lâu nữa nguy hiểm sẽ đến?"

Dương Gian hỏi.

"Bay?"

Diệp Chân giơ tay ra hiệu.

“Bảy phút?"

Diệp Chân tiếp tục nói:

“Sáu, năm, bốn."

“Được rồi được rồi, anh có thể câm miệng rồi, lần sau nếu gặp được tình huống đặc biệt như thế này thì nói sớm một chút"

Dương Gian vội vàng phất tay, ngắt lời hắn.

1053 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận