Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3653: Bốn Ngày Sau

Giờ phút này, Trương Tiện Quang thấy Dương Gian im lặng không nói tiếng nào, lại hỏi thăm.

Dương Gian tự hỏi một lúc, sau đó quăng con mắt trắng bệch kia vào bên trong con đường âm dương, cuối cùng con mắt kia lăn lông lốc biến mất vào bên trong tầng quỷ vực kia.

“Không giải quyết được, đây là âm mưu của một con lệ quỷ nhắm vào tôi, chỉ cần tôi kiên quyết muốn hoàn thành kế hoạch này thì tôi sẽ bị trúng kế, hiện tại tôi như thế này chẳng khác nào sinh mệnh đã bắt đầu tiến vào giai đoạn đếm ngược, muốn khôi phục lại gần như là chuyện không thể nào, nếu như là các linh dị khác trong cơ thể khôi phục, tôi còn có thể thông qua khởi động lại cộng thêm linh dị của đồng hồ quả lắc để tiến vào trạng thái khởi động lại vô hạn, trực tiếp quay trở về hơn một tháng trước, thay đổi tình hình của bản thân. “Chỉ riêng quỷ nhãn khôi phục lại là không được, bởi vì khi tôi khởi động lại thì cần phải dùng đến sức mạnh linh dị của quỷ nhãn, mà làm như thế chỉ biết làm cho tình huống càng chuyển biến xấu hơn mà thôi.

Trương Tiện Quang nói:

“Không còn cách nào khác sao?"

“Không cần quá để ý, chúng ta còn có một chút ít công việc cuối cùng còn chưa làm xong, tôi không muốn bỏ dở giữa chừng, cho nên chờ làm xong hết mọi thứ rồi tôi lại đi xử lý, nếu thật sự không được nữa, tôi sẽ chui vào bên trong quỷ quan.

Dương Gian nói, sau đó hắn lấy ra một hòm thuốc.

Mở nó ra, hắn lấy ra một bao thuốc Đông Y. Trương Tiện Quang thấy thế không khỏi sửng sốt.

Hắn biết cái hòm thuốc này, đây là vật phẩm linh dị của ông cụ Trương Bá Hoa chủ tiệm thuốc, không ngờ cuối cùng nó lại ở trong tay Dương Gian. Dương Gian không hề chần chừ, trực tiếp uống sạch một bao thuốc Đông Y.

Không bao lâu sau, gói thuốc Đông Y quỷ dị này lập tức phát huy tác dụng thuốc, máu mũi của hắn đã dừng lại, hình như trạng thái đã quay về.

Trương Tiện Quang im lặng không nói gì, hắn biết, gói thuốc Đông Y này chỉ có thể kéo dài tính mạng trong thời gian ngắn, chờ thời gian đến, linh dị khôi phục sẽ càng mãnh liệt hơn trước đó, đây là thứ mà chỉ vào lúc cùng đường rồi mới có thể sử dụng.

Có lẽ Dương Gian cũng biết được điều này.

“Có lẽ hắn đã biết tình hình của hắn rất tồi tệ, đã đến nông nỗi không thể nào nghịch chuyển được, cho nên mới muốn kéo dài thời gian cực hạn đến hơn, hoàn thành một vài việc mà hắn muốn làm, nhưng mà bước đầu tiên của kế hoạch tuyệt đối không phải là điểm cuối của hắn, hắn chắc chắn đã bắt đầu suy xét đến bước thứ hai trong kế hoạch, nếu không cũng sẽ không bình tĩnh như thế này.

Trương Tiện Quang âm thầm nghĩ trong lòng.

Bởi vì hắn không tin một người như Dương Gian sẽ chết đi một cách dễ dàng như thế.

Lại bốn ngày trôi qua.

Dương Gian và Trương Tiện Quang mới bước ra khỏi căn phòng thứ ba kia.

Giờ phút này, căn phòng thứ ba đã thay đổi hoàn toàn, đã không còn bị bóng tối bao phủ, cũng không còn đường âm dương quỷ dị, đây chỉ là một căn phòng bình thường, không còn nhìn thấy bất cứ chỗ nào kỳ lạ nữa.

Cố gắng suốt một tháng trời, Dương Gian thành công xây dựng hết tầng quỷ vực này đến tầng quỷ vực khác, hoàn toàn ngăn cách linh dị khỏi thế giới hiện thực. Bước đầu tiên của kế hoạch được triển khai một cách thành công.

Mặc dù Dương Gian phải trả một cái giá rất đắt, nhưng mà hắn lại cảm thấy rất xứng đáng.

“Tiếp theo cậu định làm gì?"

Trương Tiện Quang hỏi.

Dương Gian nói:

“Dựa theo kế hoạch trước đó, ngăn cách con đường âm dương chỉ là bước đầu tiên, sau đó sẽ lập tức tiến vào bước thứ hai, hiện tại tôi gặp phải một ngoài ý muốn nho nhỏ, buộc tôi phải tiến hành bước thứ hai này sớm hơn, trong quá trình này sẽ có chút nguy hiểm, nhưng mà không sao hết, có bước đầu tiên của kế hoạch lót nền, tôi đã có thể gánh chịu bất cứ cái giá đắt nào rồi.

“Nhưng mà bước thứ hai của kế hoạch này tôi phải hoàn thành một mình, nếu thành công, tôi sẽ nói cho anh, nếu tôi thất bại, vậy anh cứ tiếp tục đi tiếp trên con đường của tôi đi?

“Vậy tôi chờ tin tức của cậu.

Trương Tiện Quang gật đầu nhẹ nói.

Sau đó Dương Gian hỏi:

“Tiếp theo anh tính làm cái gì?"

“Tạm thời còn chưa nghĩ ra, nếu tương lai còn có thể hòa bình thêm sáu mươi năm, tôi nghĩ chắc tôi sẽ đi dạo khắp nơi, xử lý một ít sự kiện linh dị"

Trương Tiện Quang nói.

“Nếu thế, vậy chúng ta tạm biệt nhau vậy, hi vọng sau này sẽ vẫn có cơ hội gặp nhau.

Dương Gian nói.

"Hi vọng là thế"

Trương Tiện Quang nói.

Hai người bởi vì một sự việc mà tập hợp hợp tác lẫn nhau, hiện tại chuyện này đã kết thúc, cũng phải đường ai nấy đi rồi.

Trương Tiện Quang rời đi lúc giữa trưa, ánh nắng mặt trời trở nên chói chang nhất, mà hắn tắm mình dưới ánh nắng mặt trời, bóng dáng có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, giống như lập tức buông xuống rất nhiều chuyện, tâm trạng cũng có chút sung sướng. Dương Gian nhìn theo Trương Tiện Quang rời đi, chờ bóng dáng của hắn hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt rồi mới xoay người đi ngược trở về.

1031 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận