Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3579: Bửu Cục Qu

Lý Dương không từ chối, hắn cũng định lấy Vương Dũng làm thí nghiệm, cho nên đồng ý cho hắn nằm vào bên trong quan tài màu đỏ.

Kết quả cũng khá tốt.

Vương Dũng không chết, lệ quỷ khôi phục đã bị áp chế, nhưng cái giá phải trả chính là hắn bị nhốt bên trong quan tài màu đỏ không thể ra được.

Lâm Uẩn Huy nói với Vương Dũng, nếu nằm bên trong quỷ quan thật lâu, có lẽ một ngày nào đó linh dị sẽ rơi vào yên lặng lần nữa, sau này sẽ còn có cơ hội rời khỏi quan tài.

Vương Dũng rút lui chỉ mới là một bắt đầu.

Sau đó, Hoàng Tử Nhã bị linh dị ăn mòn quá nghiêm trọng, chỉ đành phải nghỉ ngơi, tuy rằng tạm thời cô còn chưa đến mức lệ quỷ khôi phục, nhưng nếu như thật sự không thể nào ngăn cản được linh dị ăn mòn thì không bao lâu nữa lệ quỷ cũng sẽ khôi phục.

Tuy rằng hai người Lý Dương và Đồng Thiến đã cố gắng hết sức, nhưng cũng không thể không giảm bớt tần suất xử lý sự kiện linh dị, vì nếu họ cứ tiếp tục làm việc với cường độ cao như thế nữa, họ cũng sẽ bị lệ quỷ khôi phục. Mà một khi làm như thế, hậu quả chính là các sự kiện linh dị ở những thành phố lân cận thành phố Đại Xương đều đang dần tăng trưởng.

Tin tức xấu cứ nối tiếp nhau mà đến, thậm chí đến cả đội trưởng cũng đã gặp chuyện không hay.

Trong mấy ngày gần đây, người giấy Liễu Tam đột nhiên mất liên lạc, không biết tin tức.

Đây là tin tức quan trọng từ tổng bộ truyền đến.

Có người đoán người giấy Liễu Tam cũng đã gặp phải tình huống lệ quỷ khôi phục giống Dương Gian, muốn đi giải quyết vấn đề của bản thân, có người lại đoán Liễu Tam là đang muốn trốn tránh trách nhiệm của một đội trưởng, thấy tình hình không ổn là lập tức bỏ chạy, cũng có người đoán Liễu Tam đánh nhau với người chiêu hồn Hà Ngân Nhi, đã bị Hà Ngân Nhi xử lý rồi.

Cho dù đoán kiểu gì thì người giấy Liễu Tam cũng đã mất tích.

Dưới loại cục diện này, lại còn bị giảm bớt đội trưởng, đến cả tổng bộ cũng khó có thể chống đỡ được, nếu thật sự không có chuyển biến tốt đẹp gì, chỉ sợ tổng bộ cũng chỉ còn là một tổ chức suông mà thôi. Cùng lúc đó.

Thành phố Đại Hán, bên trong bưu cục quỷ.

Giờ phút này, Tôn Thụy, người quản lý bưu cục quỷ đang ngồi trên ghế, nhìn đường phố càng ngày càng vắng vẻ ở bên ngoài, không khỏi khẽ thở dài, mấy tháng qua, hắn đều nhận thấy rất rõ sự thay đổi của thành phố Đại Hán.

Ngay từ đầu đường phố của thành phố Đại Hán vẫn còn rất nhộn nhịp, mọi chuyện đều bình thường, nhưng sau đó đường phố bắt đầu xuất hiện một vài lần rối loạn, hơn nữa mỗi có rối loạn diễn ra, mấy ngày sau đó người đi đường sẽ ít đi rất nhiều, mãi đến tận bây giờ, đến cả những con phố nổi tiếng nhất cũng đã trống rỗng, thỉnh thoảng mới có một vài người đi đường căng thẳng vội vàng đi ngang qua.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Con phố ở gần bưu cục quỷ xuất hiện sự kiện linh dị, hơn nữa đã xuất hiện được một thời gian nhưng vẫn chưa có ai đi giải quyết.

Tôn Thụy thân là người phụ trách thành phố Đại Hán, hiện tại lại bị nhốt ở trong bưu cục quỷ, muốn giúp cũng giúp không được.

Hắn không thể nào rời khỏi nơi này để giải quyết sự kiện linh dị ở bên ngoài, chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi chuyện xảy ra.

“Đến cả thành phố Đại Hán cũng đã như thế, càng miễn bàn đến những thành phố khác.

Tôn Thụy hiểu, thế giới bên ngoài đã cực kỳ bất ổn. “Tôn Thụy, Phùng Toàn và Vệ Cảnh bị chôn ở bên trong vẫn chưa có động tĩnh gì sao?"

Giờ phút này, Lão Ưng xuất hiện ở bưu cục quỷ, hắn bước ra khỏi phòng, hỏi thăm giống như mọi hôm.

Tôn Thụy không thèm quay đầu lại, chỉ chống gậy nhìn ra đường phố vắng tanh lạnh lẽo bên ngoài: “Hiện tại Phùng Toàn và Vệ Cảnh có thể bò từ trong mộ ra hay không đã không còn quan trọng nữa, họ đã bỏ lỡ trận đánh nhau với tổ chức Quốc Vương, cũng bỏ lỡ thời đại linh dị bùng nổ, cho dù hiện tại họ lập tức xuất hiện, bước ra khỏi bưu cục quỷ thì cũng đã không thể tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì nữa “Trễ rồi, mọi chuyện đã quá trễ rồi.

Hắn lắc đầu, đã không còn chút hi vọng gì vào Phùng Toàn và Vệ Cảnh nữa.

“Dạo gần đây tôi luôn nghĩ có cần khởi động lại bưu cục quỷ hay không, hiện tại tình hình đã nguy hiểm như thế này rồi, nếu cho bưu cục quỷ hoạt động trở lại, có lẽ còn có thể giúp đỡ được phần nào.

Tôn Thụy cúi đầu suy nghĩ, Lão Ưng nói:

“Vậy lại phải tuyển người truyền tin mới, lại sẽ có rất nhiều người chết đi?

“Hiện tại tình hình đã thế này rồi, bên ngoài cũng có không ít người chết đi.

Tôn Thụy nói.

“Nếu như vậy, vậy lúc trước Dương Gian đóng cửa bưu cục quỷ sẽ không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa, mọi chuyện lại quay trở về vạch xuất phát.

Lão Ưng nói.

“Đi một vòng rồi mới biết được có lẽ quay trở về điểm xuất phát mới là tốt nhất.

Tôn Thụy lại thở dài:

“Ít nhất lúc đó linh dị còn có thể khống chế, không giống như bây giờ, không chỉ không thể khống chế linh dị mà đến cả người xử lý sự kiện linh dị cũng tìm không ra.

1129 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận