Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3490: Không Gian Linh Dị

Lúc này Thuyền Trưởng vẫn không hề nhúc nhích, nó cứ dùng đôi mắt tĩnh mịch nhìn chằm chằm vào vị trí mà Diệp Chân đang bị chôn vùi, giống như đang chờ đợi Diệp Chân lại tro tàn lại cháy.

Nhưng mà nó không chờ đến lúc Diệp Chân thật sự xuất hiện, nơi bị vùi lấp kia không phát ra chút động tĩnh nào.

Dường như, Diệp Chân thật sự đã chết.

Nhưng mà theo một ít lệ quỷ chìm vào bên trong quỷ hồ, đống thể chồng chất kia bắt đầu khuếch tán lan rộng ra xung quanh, nơi Diệp Chân bị vùi lấp dần dần để lộ ra ngoài.

Điều kỳ lạ chính là, vị trí kia cũng đã không còn bóng dáng của Diệp Chân.

Đương nhiên, khu vực xung quanh cũng không tìm được thi thể của Diệp Chân.

Hắn dường như đã biến mất tăm.

Thuyền Trưởng chuyển động đôi mắt tĩnh mích, giống như đang tìm kiếm vị trí của Diệp Chân, nhưng mà nó lại thất bại.

Không ai có thể giải thích được loại tình huống này.

Vì Diệp Chân không thể nào mất tích được, tình hình ngay lúc đó, quỷ vực của Diệp Chân đã bị phong tỏa, khả năng có thể chạy thoát gần như bằng không.

Trên thực tế, Diệp Chân vẫn chưa hề bỏ trốn, hắn vẫn còn đứng yên tại chỗ.

Chỉ là hiện tại nơi Diệp Chân đang đứng cũng không phải là hiện thực, mà là một khu linh dị.

“Nơi này là chỗ nào? Không phải mình đang ở thành phố Đại Châu sao?"

Giờ phút này Diệp Chân phát hiện bản thân đang lẻ loi một mình đứng ở một con đường lớn, hai đầu trước sau của con đường vẫn luôn liên tục kéo dài, không thể nhìn thấy được điểm cuối. Hơn nữa thế giới này lại vô cùng tối tăm, âm u, chỗ nào cũng toát ra khí tức chẳng lành và quỷ dị.

“Nơi này là khu linh dị tương ứng với hiện thực, dù là lệ quỷ thuộc cấp bậc như Thuyền Trưởng cũng sẽ không thể dễ dàng vượt qua giới hạn này"

Đột nhiên, một âm thanh đột ngột vang lên.

Diệp Chân nhìn về nơi phát ra âm thanh, lại nhìn thấy có một người đang đứng trước rừng cây ở gần đường lớn, người kia không phải ai khác, chính là Dương Gian.

Ngay lúc nãy, Dương Gian còn chưa ra khỏi thuyền U Linh đã nhìn thấy cảnh Diệp Chân bị lệ quỷ chôn vùi, dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể sử dụng sức mạnh linh dị còn chưa khống chế thành thạo để phá vỡ giới hạn hiện thực, kéo Diệp Chân và bản thân hắn vào trong khu linh dị này.

Chỉ có như thế mới có thể tránh cho bị Thuyền Trưởng theo dõi.

“May mà nhờ có cậu cầm chân Thuyền Trưởng giúp tôi, tôi mới có đủ thời gian để thực hiện bước đầu tiên của kế hoạch, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ chết ở bên trong thuyền U Linh, không thể nào sống sót rời khỏi nơi đó."

Dương Gian nghiêm túc nói.

“Việc nhỏ thôi, không đáng nhắc đến Diệp Chân hừ nhẹ, có vẻ cực kỳ kiêu căng.

Nhưng mà một đống miệng vết thương liên tục nứt ra trên cơ thể lại chứng minh hiện tại hắn chỉ đang cố làm ra vẻ mà thôi.

Hắn cần phải nghỉ ngơi một thời gian, ít nhất trong một đoạn thời gian tiếp theo, hắn không thể lại đối kháng trực diện với Thuyền Trưởng nữa.

Dương Gian lại nói tiếp:

“Cậu đã giúp tôi hoàn thành bước quan trọng nhất, tiếp theo tôi sẽ lại ra tay lần nữa, hoàn toàn giam giữ tên Thuyền Trưởng kia, kết thúc sự kiện thuyền U Linh.

Nói xong, hắn hơi nhướng mày liếc nhìn ra phía sau.

Đằng sau Dương Gian là một khu rừng già vô cùng quỷ dị.

Nếu đi men theo con đường nhỏ ở giữa khu rừng gia kia, đợi đến khi đi đến cuối đường là cơ thể nhìn thấy một tòa cổ trạch phong cách thời dân quốc.

Nơi đó từng là cơn ác mộng của hắn.

Nhưng mà không bao lâu sau, nó cũng sẽ trở thành ác mộng của Thuyền Trưởng.“Dương Gian biến mất, hiện tại đến cả Diệp Chân cũng không thấy đâu...Lệ quỷ không thể nào xử ký hai người họ trong thời gian ngắn như thế được, chỉ sợ mọi chuyện còn có cơ hội lật ngược ván cờ, tuy rằng không biết tiếp theo đây họ còn có phương pháp nào để đối kháng với lệ quỷ, nhhưng mà tôi vẫn rất chờ mong"

Người giấy Liễu Tam đứng cách đó không xa, từ đầu đến cuối đều đang quan sát diễn biến của tất cả mọi chuyện.

Từ lúc Dương Gian thất bại trong việc đối kháng với Thuyền Trưởng, đến thất thủ suýt chút nữa bị giết, lại đến Diệp Chân đến...có thể nói đối kháng linh dị thật sự đầy thay đổi bất ngờ.

Quan sát đến tận bây giờ, dựa theo trực giác và kinh nghiệm nhiều năm qua của Liễu Tam đang nói cho hắn, Dương Gian đã tìm được cách đối kháng với Thuyền Trưởng.

“Hy vọng mọi chuyện tiếp theo sẽ thuận lợi, nếu có thể đối kháng với thuyền U Linh là tốt nhất, nếu không thể thì ít nhất cũng không thể chết ở chỗ này, lệ quỷ kia đã rất khủng bố, đã vượt qua phạm trù mà ngự quỷ nhân có thể ứng đối, lần đối kháng này chỉ cần Dương Gian không chết cũng đã là chiến thắng lớn nhất rồi, dù sao thời gian mà thuyền U Linh có thể dừng lại trong hiện thực là có hạn, chỉ cần cố chịu đựng đến khi thuyền U Linh rời đi là được rồi.

Hà Nguyệt Liên nghiêm túc nói.

“Nếu không giải quyết được thuyền U Linh thì tình hình ngày hôm nay sẽ còn tiếp tục tái diễn không ngừng, dựa theo tính tình của Dương Gian thì hắn sẽ không cho phép chuyện như thế diễn ra, hơn nữa ngay lúc nãy đã có một chiếc máy bay của tổng bộ đi đến không phận của thành phố Đại Châu, trên phi cơ đang chuyên chở bức tượng của Tần lão, chỉ cần bất cứ người nào trong số chúng ta ra lệnh, bức tượng kia sẽ lập tức được thả dù xuống, đây là chốt an toàn cuối cùng sau khi Đồng Thiến hành động thất bại. Người giấy Liễu Tam nhìn thoáng qua nói.

1095 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận