Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3606: Báo Cáo

“Nếu không phải như thế, tôi cũng sẽ không sốt ruột đào các anh ra khỏi mộ như thế, dù sao thì làm như thế cũng phải trả giá, lỡ như xảy ra vấn đề gì, hai người các anh đều sẽ chết.

Vệ Cảnh lập tức nói:

“Có lẽ trước khi cậu đánh nhau với tổ chức Quốc Vương cũng đã nên đào tôi ra rồi, làm như thế có lẽ sẽ có ít đội trưởng chết đi hơn.

Lúc này hắn có chút áy náy.

Nếu như hắn có thể tham dự chuyện này, có lẽ Lý Quân sẽ không chết, có lẽ sẽ còn có thêm vài người được sống lâu hơn.

“Dương Gian, bây giờ tình hình đã trở nên nguy hiểm như thế này, vậy tình huống ở thành phố Đại Xương như thế nào?"

Phùng Toàn đột nhiên hỏi.

Bởi vì người thân, bạn bè của hắn đều đang ở thành phố Đại Xương.

Dương Gian nói:

“Tình hình cũng rất tồi tệ, ba người Hoàng Tử Nhã, Vương Dũng và Lý Dương đã chịu đựng không nổi, lệ quỷ sắp khôi phục, cuối cùng chỉ đành phong ấn bản thân, hiện tại chỉ có lại một mình Đồng Thiến cố gắng đau khổ duy trì, thằng nhóc ranh kia vẫn chưa có chuyện gì, hắn ta đã trở thành dị loại, sẽ không bị lệ quỷ khôi phục quá nhanh"

“Tình hình thật sự rất tồi tệ"

Phùng Toàn lập tức hơi rùng mình.

Đến cả thành phố Đại Xương được Dương Gian chăm sóc cũng đã thành ra như thế này, cũng có thể tưởng tượng được tình hình ở những nơi khác như thế nào.

“Tôi không có thời gian rảnh mà ngồi ở đây, phải rời đi ngay.

Vệ Cảnh lập tức nói.

“Anh định đi đâu?"

Tôn Thụy hỏi.

Vệ Cảnh nói:

“Tôi phải quay về tổng bộ báo danh trước, sau đó lại bắt đầu làm việc, nếu thời đại này cần tôi, như vậy tôi không thể phụ lòng thời đại này?

Hắn không tiếp tục ở lại bưu cục quỷ nữa, vô cùng quyết đoán rời đi.

Tôn Thụy cũng không cản hắn.

“Vậy tiếp theo tôi phải làm gì đây?"

Phùng Toàn im lặng một chút hỏi.

“Quay về thành phố Đại Xương, chia sẻ một chút áp lực giúp Đồng Thiến, có lẽ anh làm thế sẽ có thể quản lý được thêm một vài thành phố, bảo vệ được thêm một ít người thường"

Dương Gian nói.

“Được"

Phùng Toàn lập tức gật đầu đồng ý ngay.

Đến khi hắn chuẩn bị rời đi lại hỏi:

“Dương Gian, còn cậu thì sao? Tiếp theo cậu định làm cái gì?"

“Chưa biết, tôi còn đang suy nghĩ Dương Gian nói.

“Vậy chuyện cậu suy nghĩ chắc chắn sẽ càng quan trọng hơn, tôi cũng không làm cậu thêm phiền nữa, bên phía thành phố Đại Xương cậu có việc yên tâm, sau khi tôi đến đó rồi, bảo đảm sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì?

Phùng Toàn nói.

“Vậy là tốt rồi.

Dương Gian trả lời.

Phùng Toàn cũng nhanh chóng rời khỏi bưu cục quỷ.

“Tuy rằng đã đánh thức hai người Vệ Cảnh và Phùng Toàn, nhưng chỉ dựa vào hai người bọn họ là không thể thay đổi được cái gì, nhiều nhất cũng chỉ làm cho tình hình ở một vài nơi trở nên tốt hơn một chút mà thôi, cho nên tôi phải rời khỏi nơi này, tiếp tục tìm kiếm phương án mới. Giờ phút này Dương Gian cũng chuẩn bị rời khỏi bưu cục quỷ.

“Tôn Thụy, hiện tại nếu anh đã bắt đầu, quyết định bồi dưỡng ra một nhóm ngự quỷ nhân lệ thuộc dưới quyền bưu cục quỷ, vậy cứ tiếp tục giữ vững quyết tâm mà tiếp tục thực hiện, hơn nữa cố gắng hết sức mà hoàn thành tốt chuyện này, dù sao không có ai có thể đoán được tương lai sẽ thay đổi trở nên như thế nào.

Tôn Thụy gật đầu nói: “Thêm một phương pháp thì sẽ càng thêm một con đường, tôi cũng hiểu đạo lý này, tôi cũng tin chắc rằng đội trưởng Dương sẽ tìm được một con đường càng tốt hơn.

“Chỉ hi vọng là thế.

Dương Gian không nói thêm gì nữa, hắn rời khỏi căn phòng này, quay trở về đại sảnh lầu một lúc nãy. Giờ phút này, bên trong đại sảnh vẫn có không ít người đang tụ tập, những người này còn đang bàn tán chuyện xảy ra lúc nãy, thậm chí có một vài người còn đang định phá tường, xem xem đằng sau bức tường này có cửa ngầm gì hay không.

Chỉ là những người thường này không thể nào giải thích được sự tồn tại của bưu cục quỷ.

Ở nơi này, không gian sẽ bị điên đảo, rất nhiều thường thức đều không có tác dụng ở nơi này.

“Đi ra rồi, cái tên ma mới được gọi là đội trưởng Dương kia, hắn ta là ngự quỷ nhân chính hiệu, nhất định đừng trêu chọc hắn.

“Ngự quỷ nhân, thật làm quá hâm mộ, không ngờ trước chúng ta cũng đã xuất hiện một ngự quỷ nhân “Khoan đã, hình như hắn định rời khỏi nơi này"

Những người đó lập tức nhìn về phía Dương Gian, nhưng mà nhìn thấy hắn lập tức bước ra khỏi bưu cục quỷ thì đều lập tức ngẩng người, phải biết rằng không ai có thể tùy ý ra vào nơi này, chỉ những khi tiến hành kiểm tra nhiệm vụ sinh tồn mới có thể ra vào, bình thường cho dù có muốn mở cửa cũng mở không ra, dù cho có mở ra được thì bên ngoài cũng không có con đường dẫn đến hiện thực, trừ phi nhiệm vụ sinh tồn kết thúc, bưu cục quỷ mới xuất hiện một con đường đặc biệt dẫn người đó quay về nơi này, để tránh cho người đó chết ở trong khu linh dị.

“Xem ra dường như hắn ta có thể tùy ý ra vào nơi này, Trương Kim Hồng, anh may mắn thật đó, tuy rằng lúc nãy anh đã đắc tội đội trưởng Dương, nhưng mà hắn ta lại không trả thù anh, mà cũng đúng thôi, người ta là ngự quỷ nhân, hoàn toàn không thèm đặt chúng ta vào trong mắt, ngó lơ chúng ta cũng là chuyện thường thôi. Một người nói nhỏ. Người đàn ông tên Trương Kim Hồng thay đổi sắc mặt liên tục:

“Ngự quỷ nhân cũng có người mạnh kẻ yếu, một người ngự quỷ nhân mạnh mẽ có thể đối kháng trực diện với lệ quỷ, thậm chí ngự quỷ nhân càng đáng sợ còn có thể dễ dàng giam giữ lệ quỷ, nhưng nếu là một ngự quỷ nhân nhỏ yếu thì một sự kiện linh dị bình thường cũng đã đủ làm cho người đó mất mạng"

1072 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận