Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3340: Có Người

Nhưng mà loại hạn chế này không phải tồn tại vĩnh viễn, bởi vì thuyền U Linh đã bị người của tổ chức Quốc Vương khống chế, sau khi thuyền U Linh cập bến rồi, bọn họ sẽ xóa bỏ loại hạn chế này.

Lúc đó, toàn bộ lệ quỷ trên con thuyền này sẽ sống lại, khủng bố khó có thể tưởng tượng được sẽ buông xuống.

Đi đến căn phòng thứ ba.

Cửa của căn phòng này lại đang được đóng chặt, nhưng mà mức độ bảo tồn vẫn còn khá tốt, không có dấu hiệu bị xâm lấn.

“Để tôi mở cửa cho Dương Gian nhìn thoáng qua Diệp Chân, không quá yên tâm nói.

“Không có gì, tôi không để ý.

Diệp Chân nói.

Dương Gian chỉ là không muốn Diệp Chân dùng bạo lực phá cửa, đến lúc đó lại bị lệ quỷ tấn công, rước phiền phức không nên dây vào.

Hắn duỗi tay nắm lấy tay đấm rỉ sét loang lỗ, sau đó sử dụng linh dị quỷ ảnh, nhẹ nhàng đẩy ra.

Ngay sau đó, cửa phòng đang đóng chặt từ từ mở ra.

Thứ đầu tiên đập vào mắt là một cái xác chết khô, xác chết khô kia đang dựa vào một cái bàn cạnh cửa sổ, trong tay còn cầm một cây bút máy, hình như lúc còn sống đang viết cái gì đó, nhưng mà cuối cùng vẫn không có cách nào tránh được, chết ở đòn tấn công linh dị nào đó. “Đây là một thi thể bình thường, không phải quỷ"

Dương Gian mở quỷ nhãn ra trong vòng vài giây ngắn ngủi, thăm dò một lượt sau cảm thấy có chút kinh ngạc.

Thật hiếm khi không có bất cứ thứ đồ không sạch sẽ gì trong căn phòng này, đây là khu vực có vẻ như tương đối an toàn ít ỏi trên thuyền U Linh này, tuy rằng xác chết khô kia nhìn rất đáng sợ, nhưng gần như cũng chỉ là nhìn thấy ghê mà thôi, trên thực tế cái xác chết khô kia cũng sẽ không làm cái gì.

“Không có bánh lái, đi đến căn phòng tiếp theo đi?

Diệp Chân ôm cánh tay dựa ở cửa nói.

“Không cần gấp"

Dương Gian ra hiệu, hắn đi đến bên cạnh xác chết khô kia, sau đó cầm lấy một thứ đặt ở trước người thứ đó, đó là một quyển notebook cũ xưa.

“Đây là bút ký hàng hải người này để lại khi còn sống, chữ viết còn rất rõ ràng, không có dấu hiệu bị hư hao"

Hắn tùy ý lật xem nhìn, từ những tin tức bên trên bút ký, hắn tìm hiểu được, con thuyền này tên là Splow, là một con du thuyền đường dài từ một trăm năm trước, nhưng mà trong quá trình di chuyển trên biển cuối cùng của con thuyền này, nó đi xuyên qua một đám sương mù, sau đó trên thường bắt đầu xuất hiện các sự kiện quỷ dị ly kỳ, các hành khách trên thuyền bắt đầu lục tục tử vong.

Cuối cùng kết quả cũng rất rõ ràng, Splow bị cuốn vào bên trong sự kiện linh dị cuối cùng trở thành một con thuyền U Linh không người điều khiển, toàn bộ hành khách trên thuyền đều đã chết sạch. Mà xác chết khô trong con thuyền này khi còn sống chính là thuyền phó, hắn khá may mắn, sau khi trốn vào trong phòng sống được gần bảy ngày, nhưng hình như vào ban đêm ngày thứ bảy đã gặp phải chuyện không may.

“Không có tin tức hữu dụng gì cả, người này lúc còn sống cũng chưa điều tra con thuyền, chỉ là nhìn thấy mọi chuyện không ổn đã lập tức trốn đi, sau đó viết lại quyển bút ký này, phần lớn tin tức đều là cầu nguyện và phát tiết một ít cảm xúc bi quan tuyệt vọng"

Dương Gian lật xem một lúc, lắc đầu, cuối cùng vẫn cất quyển notebook này đi.

"Ai?"

Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Chân đang dựa vào cửa phòng đột nhiên quát khẽ nhìn về phía lối đi nhỏ đen tối kia, hình như phát hiện ra thứ gì đó.

“Chuyện gì thế?"

Dương Gian lập tức lấy lại tinh thần.

“Có người nhìn chằm chằm tôi, hơn nữa ánh mắt nhìn tôi rất không đúng"

Hiếm khi mà gương mặt Diệp Chân trở nên nghiêm túc hơn, có vẻ như đã cảm nhận được nguy hiểm.

“Xác định là người sao?"

Dương Gian hỏi.

Diệp Chân khẽ nhíu mày, đỡ trường kiếm bên hông, đi về phía trước vài bước nói:

“Không xác định, nhưng mà ra tay là biết có phải là người hay không ngay thôi"

Giờ phút này, bên trong lối đi nhỏ tối om kia, một bóng người quỷ dị mờ nhạt đứng đờ ở đó không nhúc nhích, người kia rất cao lớn, gần như chỉ đứng đó đã cản hết toàn bộ đường đi.

Lúc này Dương Gian cũng đã đi ra khỏi phòng, xung quanh hắn biến ra từng đốm quỷ hỏa màu xanh lục nhạt, quỷ hỏa xuất hiện xua tan bóng đen ở xung quanh, nhưng mà không bao lâu sau, đống quỷ hỏa này lại bắt đầu tắt ngúm với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, hiển nhiên quỷ hỏa cũng đã bị thuyền U Linh hạn chế, không kéo dài được trong thời gian dài.

Nhưng mà sự xuất hiện của quỷ hỏa lại mang đến ánh sáng xung quanh, làm hai người miễn cưỡng nhìn rõ ràng được cái thứ đứng bên trong bóng đêm kia rốt cuộc là thứ gì.

Đó là một tử thi lạnh như băng, dáng vẻ vẫn còn giữ y nguyên như lúc còn sống, là một người nước ngoài, có lẽ không phải là người trước kia, phần lớn xác suất là lệ quỷ bị mấy người của tổ chức Quốc Vương đưa lên thuyền, nhưng mà lúc này cái xác chết này rất không thích hợp, không ngờ lại nhìn hai người lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó còn từ từ đi thẳng đến chỗ hai người bọn họ.

“Trên thuyền U Linh vẫn còn có quỷ có thể hành động tự nhiên sao?"

Mí mắt Dương Gian nhịn không được hơi giật giật.

Chẳng trách Diệp Chân lại nghiêm túc như thế.

Tuy rằng hắn khá trẻ trâu, nhưng mà hắn cũng không ngu, biết rõ cái thứ quỷ quái trước mắt này rất khủng bố.

1140 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận