Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3536: Nghèo

Dương Gian dựa theo trí nhớ bước về phía trước, không bao lâu sau đã đi đến một con phố.

“Chắc là chỗ này rồi.

Hắn nhìn về phía trước.

Nhưng trước mặt hắn chỉ có một vách tường, không có đường, càng không có bất cứ đường phố nào.

Chỉ là trong lòng Dương Gian lại biết rất rõ, phố quỷ chân chính không hề tồn tại trong hiện thực, đứng ở trong hiện thực sẽ không thấy được cổng vào của phố quỷ, chỉ khi dùng thủ đoạn linh dị mới có thể tiến vào nơi này, hoặc cũng có thể chờ con phố này tự mở ra, như thế thì dù là người sống cũng có thể đi vào. Dương Gian không có thời gian để chờ phố quỷ tự mở ra, hắn trực tiếp sử dụng linh dị của quỷ nhãn. Trong tầm nhìn của quỷ nhãn, lối vào của một con phố cũ xưa xuất hiện ngay trước mặt.

Lúc này hắn không cần thiết dùng quỷ vực xâm lấn, hiện tại Dương Gian đã có được linh dị của xe buýt, có được năng lực phá vỡ hiện thực, xuyên qua các khu linh dị, chỉ cần hắn biết được địa điểm, vậy thì bất cứ chỗ nào cũng đều có thể đi đến.

Hắn bước về phía trước vài bước.

Dương Gian vô cùng thuận lợi tiến vào phố quỷ.

Trên đường phố không bị linh dị của quỷ hồ xâm lấn, mặt đất khô ráo không có bất cứ vũng nước đọng nào, đương nhiên nơi này cũng không có người, trên cả con phố không có một bóng người, nhưng nhìn từ cách bố trí trên đường phố thì dường như nơi này lúc trước vẫn là một khu chợ vô cùng nhộn nhịp, vì có rất nhiều quầy hàng đều đang trong trạng thái kinh doanh, một ít cửa chính của các cửa hàng còn đang mở rộng.. Trong khoảng thời gian gần đây, Dương Gian coi như là người sống duy nhất bước vào nơi này. “Con phố này có chút giống với con phố của cổ trấn Thái Bình, đều là một nơi quỷ dị không thể nào lý giải được.

Dương Gian nghĩ thầm trong lòng.

Lần thứ hai đến nơi này, hắn vẫn có một ít cảm giác khác thường.

“Lần này đến nơi này có hai mục tiêu, đầu tiên là đưa nữ thi đến nơi này, sau đó đến tiệm bán quan tài mua một cái quan tài về, nhưng mình lại không có quá nhiều tiền quỷ, lúc trước còn thiếu Hồng tỷ một trăm đồng"

Dương Gian suy nghĩ, đầu tiên là mò vào túi, móc ra mớ tiền quỷ mà hắn đã chuẩn bị từ trước. Một chồng tiền xanh xanh đỏ đỏ, mệnh giá là ba đồng, bảy đồng. Nhưng cộng hết tất cả lại thì trong tay Dương Gian cũng chỉ có bốn mươi đồng tiền quỷ mà thôi.

Lấy đi trả nợ cho Hồng tỷ cũng còn chưa đủ.

Nhưng cái thứ tiền quỷ này quá khó tìm, bốn mươi đồng trong tay Dương Gian đã vét sạch tổng bộ, nếu muốn kiếm thêm thì cũng chỉ có thể thử vận may tìm kiếm trong các sự kiện linh dị thôi.

May mà lúc này Hồng tỷ không đi đòi nợ hắn, nếu không bây giờ Dương Gian sẽ không có được một cắc, chỉ còn nước đi làm ăn cướp, cướp sạch tiệm bán quan tài.

Nhưng chưa chắc là Dương Gian chưa từng có ý định này, dù sao một cái quan tài đến tấn mười tám đồng, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy xót ruột rồi.

Lúc trước hắn vẫn luôn cho rằng bản thân rất giàu, có rất nhiều tiền.

Nhưng chờ vào giới linh dị rồi, Dương Gian mới phát hiện hắn vẫn cứ nghèo mạt.

Kiểm kê tài sản của bản thân xong, ít nhiều gì Dương Gian cũng có thêm chút tự tin, cất khoảng tiền lớn này đi, Dương Gian mới bắt đầu đi sâu vào bên trong phố quỷ.

Tuy rằng có không ít cửa hàng bên trong phố quỷ mở cửa, nhưng cũng có khá nhiều nơi rơi vào trạng thái đóng cửa không tiếp tục kinh doanh nữa.

Chẳng hạn như tiệm may đã đóng cửa, tiệm thuốc cũng ngừng kinh doanh...

“Tôi đã đưa cô đến trên phố của cổ trấn Thái Bình rồi, hứa hẹn giữa tôi và cô đã hoàn thành.

Dương Gian vừa đi vừa mở miệng nói.

Giọng nói của hắn quanh quẩn trên đường phố.

Dương Gian vừa mới nói xong, không bao lâu sau, một bóng dáng quỷ dị giống như xuất hiện từ trong hư không, đột ngột xuất hiện ở sau lưng hắn.

Đó là một bộ nữ thi, thân thể quá lạnh lẽo, ánh mắt có chút dại ra từ từ nhấc chân đi về phía trước, nhưng chỉ chốc lát sau, ánh mắt kia lại khôi phục thần thái, hơn nữa hình như trạng thái lần này còn tốt hơn lúc trước một chút.

“Cảm ơn cậu"

Nữ thi mở miệng nói chuyện.

“Không cần cảm ơn tôi, đây là giao dịch, chúng ta chỉ là đôi bên đều có nhu cầu mà thôi.

Dương Gian nói.

Nữ thi không trả lời hắn, mà lại xoay cổ quan sát phố quỷ, dường như đang tìm kiếm gì đó.

“Nơi này đã quạnh quẽ hơn lúc trước rất nhiều, dường như đã bỏ hoang rồi"

Nữ thi lẩm bẩm tự nói một mình, dường như khung cảnh trước mắt khác hoàn toàn với quỷ phố trong ấn tượng của cô.

“Thời đại dân quốc đã qua, người của thế hệ trước đều đã chết, đến cả cổ trấn Thái Bình đều đã bị quỷ hồ bao phủ, mọi thứ đã là cảnh còn người mất.

Dương Gian liếc nhìn nói:

“Lúc trước đã nói rõ, tôi chỉ phụ trách dẫn cô đến nơi này, những chuyện khác tôi sẽ không quan tâm, ngoài ra cô đừng quấn lấy tôi nữa"

“Tôi còn cần cậu giúp tôi một việc”Nữ thi nhìn về phía Dương Gian “Chuyện gì?"

Dương Gian lập tức nhíu mày, cô gái này đang định ăn vạ hắn sao?

Nữ thi nói:

“Nơi này có rất nhiều chỗ tôi không biết đường, cậu có thể dẫn tôi đến cửa hàng bán người giấy không?”

“Tiệm bán hàng mã?"

Dương Gian lập tức biết nữ thi này muốn đến nơi nào. “Đúng vậy, chính là nơi đó"

1150 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận