Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3491: Bẫy

Hà Nguyệt Liên nói:

“Cho nên anh đang định nếu hành động thất bại sẽ giải trừ phong ấn của Tần lão, để Tần lão đối phó với thuyền U Linh sao?"

“Không sai?

Người giấy Liễu Tam cũng không hề giấu diếm, nói thẳng ra:

“Dù Dương Gian có hành động thành công hay không, tôi đều sẽ dựa theo phán đoán của mình để làm máy bay thả bức tượng kia xuống, hiện tại Dương Gian và Diệp Chân đều mất tích, nếu tiếp theo họ vẫn không xuất hiện thì tôi sẽ lựa chọn đánh cược một lần.

“Cô không cần ngăn cản tôi, đây là kế hoạch mà Dương Gian đã sắp xếp ngay từ đâu, hắn lo lắng bản thân hắn sẽ chết trong lúc đối kháng với lệ quỷ, cho nên trao quyền quyết sách những việc tiếp theo cho tôi, vì tôi có đủ nhiều người giấy, dù người giấy này chết đi thì cũng có người giấy khác có thể truyền mệnh lệnh” Giọng nói bình tĩnh của Hà Nguyệt Liên truyền từ bên dưới khăn voan đỏ ra:

“Tùy anh, dù sao tình hình cũng sẽ không trở nên càng tệ hơn nữa, nhiều nhất chính là sau này trong giới linh dị sẽ có thêm một con lệ quỷ có danh hiệu Tần lão mà thôi, đây cũng là chuyện đã được dự đoán từ trước. Người giấy Liễu Tam không nói chuyện nữa, hắn nhìn chằm vào quỷ hồ cách đó không xa, quan sát tình huống. Hắn đang quan sát tình hình để quyết định xem sẽ sử dụng bức tượng của Tần lão vào lúc nào.

Giờ phút này, quỷ hồ bình tĩnh đã bắt đầu xuất hiện khác thường, số lượng lệ quỷ có thể đứng yên lặng trên mặt quỷ hồ vốn cũng không phải rất nhiều, chỉ có một phần lệ quỷ cực nhỏ mới có thể không bị quỷ hồ ảnh hưởng đứng bên trên mặt nước, nhưng ngay lúc nãy, sau khi một đống thi thể lít nha lít nhít trút xuống để tấn công Diệp Chân xong, bên trên mặt nước quỷ hồ lại bắt đầu lục tục có bóng dáng quỷ dị xông ra.

Không cần nghi ngờ, tất cả những bóng dáng kia đều là lệ quỷ đang yên lặng ở bên trong quỷ hồ, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, chúng nó lại dần thoát khỏi trói buộc của quỷ hồ.

Gần như chỉ trong chốc lát, trên quỷ hồ đã có một đống “người” đứng rải rác.

Đây là quỷ hồ mất khống chế sao?

Trong đầu người giấy Liễu Tam xuất hiện suy nghĩ như thế, nhưng không bao lâu sau, hắn lại phát hiện không phải như thế.

Đây cũng không phải là quỷ hồ bị mất khống chế, mà là lúc này quỷ hồ đã bị lấp đầy, bên trong hồ nước lạnh lẽo kia đã không thể nào nhấn chìm được quá nhiều lệ quỷ, cho nên lúc này mới xuất hiện một hiện tượng, các lệ quỷ có cấp bậc khủng bố không cao tiếp tục yên lặng ở bên trong quỷ hồ, mà một số ít khác đã khôi phục lại, hơn nữa còn có lệ quỷ có cấp bậc khủng bố cực cao nương theo cơ hội này để thoát khỏi quỷ hồ đi ra ngoài. Trước đây hiện tượng như thế này cũng đã từng diễn ra một lần, đó là vào lúc xử lý sự kiện quỷ hồ, nhưng không bao lâu sau, tình hình lại có một chút thay đổi.

Diệp Chân vốn đã biến mất tăm lại xuất hiện lần nữa, bóng dáng của hắn vô cùng mờ ảo, lơ lửng bên trên quỷ hồ, nhưng không bao lâu sau, bóng dáng mờ ảo đó của hắn lại nhanh chóng trở nên càng chân thật, cuối cùng hoàn toàn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, hơn nữa Dương Gian từng biến mất ở bên trong khoang thuyền lúc trước cũng cùng xuất hiện với hắn.

“Quả nhiên, mình biết ngay là họ sẽ không có việc gì mà"

Lúc nhìn thấy Diệp Chân và Dương Gian xuất hiện, hai mắt người giấy Liễu Tam lập tức sáng rực lên.

“Cái cảm giác bị theo dõi lại xuất hiện nữa.

Giờ phút này, Dương Gian nhíu chặt mày, hắn vừa mới thoát khỏi khu linh dị quay trở về hiện thực là lập tức cảm giác được dường như bên cạnh đang có thứ gì đó theo dõi hắn.

Cảm giác này giống y như đúc cảm giác lúc hắn còn ở bên trong khoang thuyền.

Xem ra có lẽ hắn đã bị thứ do bẩn gì đó quấn lấy rồi.

Nhưng hiện tại Dương Gian vẫn còn chưa cảm nhận được nguy hiểm, cho nên hắn tạm thời không có ý định đi xử lý, chờ giải quyết Thuyền Trưởng xong rồi hắn lại từ từ đi xử lý vấn đề này sau.

“Cậu cũng đã biết được kế hoạch của tôi rồi, chỉ cần hôm nay chúng ta có thể thực hiện thành công là có thể giải quyết được lệ quỷ này ngay.

Dương Gian liếc nhìn Diệp Chân ở ngay bên cạnh.

Sau khi nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian ngắn, tuy rằng những miệng vết thương trên người Diệp Chân vẫn chưa lành hẳn, nhưng cũng đã đỡ hơn rất nhiều, ít nhất sẽ không rách ra nữa, hơn nữa theo thời gian từ từ trôi qua, miệng vết thương còn đang chuyển biến theo chiều hướng tốt đẹp.

“Mấy thứ cậu nói không hề khó khăn chút nào cả, đối với tôi mà nói, đó chỉ là một bữa sáng thôi.

Diệp Chân lộ ra nụ cười tự tin, hắn cảm thấy có phương án này của Dương Gian tuyệt đối có thể xử lý được cái thứ quỷ quái trước mặt một cách dễ dàng.

Nhưng hai người họ vừa mới xuất hiện, một khung cảnh đáng sợ cũng lập tức hiện ra.

Giờ phút này, Thuyền Trưởng đang đứng dưới thuyền U Linh, nó dùng một đôi mắt tĩnh mịch nhìn chằm chằm vào họ, ngoại trừ điều này ra, những lệ quỷ đứng bên trên mặt hồ cũng không biết đã bị cái gì ảnh hưởng, không ngờ cũng xoay cổ, đồng loạt nhìn về phía họ, hơn nữa động tác còn vô cùng đồng bộ, giống như đã được trải qua huấn luyện vậy.

1164 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận