Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3463: Khó Khăn

“Đến lúc đó họ muốn làm gì thì làm, bản thân vui vẻ là được, nhưng mà đối với thời đại mà nói đó lại là một đả kích vô cùng đáng sợ"

Hà Nguyệt Liên tiếp tục nói:

“Nếu dựa theo lời cậu nói, như vậy sẽ không có ai thật sự làm được điều này"

“Cái này rất khó, cô biết rõ, ông cụ sống từ thời dân quốc cũng biết rõ, cho nên thứ này con người không thể nào tự bồi dưỡng ra được, phải dựa vào vô số biến số"

Dương Gian nói.

Hắn trải qua quá nhiều chuyện như thế, thật ra cũng hiểu được những cố gắng của đời trước.

Mỗi một lần thử đều ngưng tụ trí tuệ cao nhất của cả một thế hệ.

Tuyển chọn người truyền tin của bưu cục quỷ không đủ xuất sắc sao?Đến cả chính Dương Gian cũng đều không thể nghĩ ra được một cách tốt như thế, vừa có thể bồi dưỡng được một đám ngự quỷ nhân đứng đầu, lại có thể sàng chọn ra người mạnh nhất làm người quản lý, chỉ cần có thể tiếp tục duy trì hoạt động, chắc chắn có thể xử lý rất nhiều sự kiện linh dị.

Mở ra nguyền rủa nhà họ Vương, thế hệ nhà họ Vương không đủ thông minh sao? Họ chắc hẳn cũng là muốn thông qua nhiều thế hệ tích lũy, nhiều thế hệ hi sinh, cuối cùng ở một thế hệ nào đó sẽ có được một người có chí lớn, người kia sẽ dẫn dắt mấy chục, thậm chí mấy trăm con quỷ nhà họ Vương hoành hành ngang ngược ở giới linh dị, cuối cùng kết thúc thời đại linh dị sống lại này.

Còn có rất nhiều, rất nhiều chuyện tương tự như thế.

Chỉ là có chút người để lại một ít sự tích của bản thân trong thời đại này bị người biết được, nhưng mà lại càng có nhiều người thất bại, cuối cùng bị mai táng ở dân quốc, đến cả tên, câu chuyện của bản thân cũng không có ai biết được.

Chẳng hạn như Trương Tiện Quang, hắn cũng tính toán cả đời, chỉ tiếc cuối cùng thất bại, nếu không phải Dương Gian không giết hắn, hơn nữa còn thả hắn ra, vậy thì trong giới linh dị tương lai làm gì còn có ai biết được từng có một người tên là Trương Tiện Quang suýt chút nữa thực hiện thành công kế hoạch chốn đào viên chứ.

Thậm chí lúc trước đến cả Phùng Toàn cũng từng muốn khống chế quan tài quỷ, lấy đi linh dị của quỷ sai, chấm dứt hết tất cả sự kiện linh dị.

Nhưng mà thời đại này rất tàn khốc, đen tối, có thể bóp tắt bất cứ ánh sáng hi vọng nào có khả năng sẽ xuất hiện.

Người giấy Liễu Tam im lặng một lúc lâu mới nói:

“Nhưng mà Dương Gian, cậu có từng nghĩ đến không, nếu sức mạnh linh dị mạnh mẽ cộng thêm tuổi thọ lâu dài và ý thức của người sống bình thường, ba cái này tập hợp trên một người cũng có khả năng sẽ tạo ra một con quái vật đáng sợ, người đều có dã tâm, hơn nữa còn rất dễ thay đổi.

“Khi một người không bị bất cứ thứ gì ước thúc, chính bản thân người đó sẽ trở thành tồn tại khủng bố nhất” Dương Gian nói:

“Tôi hiểu, cho nên thứ khó nhất chính là yếu tố thứ ba, ý thức của người sống bình thường, bởi vì muốn giữ vững lý niệm, ý tưởng nào đó trong thời gian dài là một chuyện vô cùng khó khăn, trừ phi"

“Trừ phi cái gì?"

Người giấy Liễu Tam hỏi tiếp.

Hắn rất có hứng thù với đề tài này, bởi vì dăm ba câu Dương Gian nói ngày hôm nay rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến hướng phát triển của thế giới trong tương lại.

“Trừ phi ý thức của người sống cũng được vận hành giống như quy luật giết người của lệ quỷ, không thể bị thay đổi"

Dương Gian nói.

“Chuyện này là không thể nào"

Đồng Thiến lập tức nhịn không được nói.

Dương Gian bình tĩnh nhìn về nơi xa:

“Đúng vậy, chuyện này là không thể nào.

“Nhưng mà giả sử có một người như thế tồn tại, tôi nghĩ người kia đã không còn là người.

Người giầy Liễu Tam cười cười:

“Có lẽ gọi người đó là thần cũng không quá.

“Thần? Dạo gần đây có phải anh đã tiếp xúc với Diệp Chân nhiều quá rồi không? Cách xa hắn ta ra một chút, tuy rằng hắn ta không ngu, nhưng mà chỗ này của hắn có vấn đề, bệnh ảo tưởng sức mạnh thời kỳ cuối, hết thuốc chữa rồi"

Dương Gian chỉ vào đầu mình nói.

Người giấy Liễu Tam nhịn không được bật cười, nhưng mà không bao lâu sau nụ cười của hắn đã cương cứng lại, sau đó sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

Đồng Thiến ở bên cạnh thấy rất rõ cảng hắn thay đổi sắc mặt, nghiêm túc nói:

“Xảy ra chuyện gì sao?"

“Thuyền U Linh xuất hiện trên tấm bản đồ hàng hải cũ xưa kia.

Người giấy Liễu Tam lập tức nghiêm túc mở miệng nói:

“Nhưng mà rất kỳ lạ, địa điểm lần này vẫn còn ở trên biển, hơn nữa lại càng ngày càng xa thành phố Đại Hải. “Đổi tuyến đường biển rồi sao?"

Hai mắt Đồng Thiến sáng lên.

Đổi tuyến đường biển cũng tương đương với việc tạm thời giải trừ nguy hiểm.

“Không, có lẽ là thuyền U Linh đã hơi bị mất khống chế, không thể định vị vị trí chính xác được nữa, dù sao thì nó cũng bị xe buýt linh dị tông trúng, không thể nào không có chút trục trặc nào, chắc chắn vẫn sẽ bị ảnh hưởng đôi chút.

Dương Gian lập tức nói.

Liễu Tam nói:

“Cho nên, lần sau thuyền U Linh chưa chắc sẽ cập bến ở thành phố Đại Hải, nó có lẽ sẽ cập bến ở bất cứ nơi nào”

“Tôi cũng không lo lắng việc nó sẽ cập bến ở đâu, bản đồ hàng hải đều có thể biết trước được năm phút, cho dù ở đâu thì tôi đều có thể chạy đến kịp, chuyện tôi lo lắng là có lẽ hiện tại thuyền U Linh đã không thèm để ý đến việc sẽ cập bến ở nơi nào, chỉ cần xuất hiện là nó sẽ lập tức thả lệ quỷ trên thuyền xuống"

Dương Gian nói ra nỗi lo lắng trong lòng mình.

1103 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận