Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3637: Vẫn Thích Làm Bậy Như Cũ

Cho dù hắn ta đang đứng trước mặt Dương Gian thì cũng không hề giấu diếm chút nào, không chút kiêng dè nói thẳng ra điều hắn ta đang suy nghĩ.

Dương Gian nói:

“Tôi cũng có một kế hoạch, nếu anh có hứng thú thì có thể nghe thử Trương Tiện Quang đi sát theo sau, hai người vẫn giữ một khoảng cách vi diệu, dường như vẫn còn có chút đề phòng đối phương.

“Ngự quỷ nhân đứng đầu thời dân quốc thông qua đủ loại phương pháp để ngăn cản linh dị ăn mòn để hiện thực, duy trì được vài chục, thậm chí là gần trăm năm hòa bình, đến tận bây giờ, hòa bình này mới bị phá vỡ, tôi không cho rằng thế hệ chúng ta giỏi hơn thế hệ trước?

“Nhận tri vô cùng tỉnh táo, cậu tiếp tục đi”Trương Tiện Quang hơi gật đầu.

So sánh với lần trước thì Dương Gian của hiện tại càng thêm trưởng thành, cũng càng bình tĩnh và thông minh, khống chế tình thế hiện tại và suy nghĩ cho tương lai vô cùng rõ ràng.

Hắn cảm thấy cuộc nói chuyện như thế này mới có ý nghĩa, chứ không phải cứ nhào lên kêu đánh kêu giết như mấy đứa trẻ trâu.

Dương Gian nói:

“Nếu chọn kế hoạch của anh, trốn vào trong thế giới quỷ họa, vậy chẳng khác nào hoàn toàn từ bỏ cơ hội khôi phục hòa bình, đồng thời cũng bóp tắt hi vọng chấm dứt thời đại linh dị.

Sau đó, hắn dừng chân lại, nhìn chằm chằm vào Trương Tiện Quang.

“Đã không còn mảnh đất ấm là linh dị, sẽ không có cách nào dựng dục ra được ánh sáng hi vọng, tất cả mọi người đều sẽ ở trong thế giới quỷ hỏa chậm rãi chờ chết, thay vì như thế, còn không bằng để mặc cho sự kiện linh dị tiếp tục tàn sát bừa bãi, mọi người giãy dụa cầu sinh trong thế giới tuyệt vọng này, ít nhất như thế thì tương lai còn sẽ có cơ hội.

“Cho nên ngay từ lúc bắt đầu, kế hoạch chốn đào nguyên của anh đã sai rồi.

“Chậm rãi chết đi bên trong thế giới hòa bình giả dối sẽ tốt hơn giãy dụa cầu sinh trong thế giới hiện thực, nếu cho tất cả mọi người được bỏ phiếu, tôi cảm thấy có ít nhất chín mươi phần trăm sẽ ủng hộ kế hoạch của tôi.

Trương Tiện Quang mở miệng nói.

“Anh sẽ thấy nhanh thôi"

Dương Gian tiếp tục đi về phía trước.

Không bao lâu sau.

Hai người nhanh chóng vòng ra mặt sau của khu chung cư Quan Giang, đi đến trước một căn nhà riêng biệt. Trương Tiện Quang đi sát theo phía sau.

Bên trong căn nhà đang bày chín cái quan tài, có bảy cái màu đỏ, hai cái màu đen, trong đó có ba đồng đội của Dương Gian đang nằm bên trong quan tài màu đỏ, bọn họ không thể nào rời khỏi quỷ quan, có lẽ sẽ còn nằm ở bên trong thêm một đoạn thời gian rất dài nữa.

“Đội trưởng, là cậu sao?"

Giọng của Lý Dương từ bên trong quan tài vọng ra.

“Là tôi"

Dương Gian trả lời.

“Đội trưởng, đằng sau cậu còn có một người, khí tức xa lạ quá, đó là ai thế?"

Sau đó Lý Dương lại nghiêm túc hỏi.

Dương Gian đáp:

“Trương Tiện Quang"

“Không thể nào, đội trưởng, cậu còn dẫn một người nguy hiểm như thế đến đây sao?

Giọng của Hoàng Tử Nhã cũng vọng ra, cô vô cùng hoảng sợ, tuy rằng cô chưa từng thấy Trương Tiện Quang, nhưng bình thường trong lúc nói chuyện với Lý Dương cũng đã biết được đó là một người như thế nào. Trương Tiện Quang nhìn thoáng qua những quý quan kia, cười nói:

“Cậu đi ăn cướp cửa tiệm bán quan tài kia đúng không, không ngờ còn dọn được nhiều quỷ quan đến thế, quả nhiên cậu vẫn cứ thích làm bậy như cũ.

“Để nó phát huy hết tác dụng của nó mà thôi, đặt mấy cái quan tài này trong tiệm bán quan tài sẽ rất lãng phí"

Dương Gian thuận miệng nói.

Dương Gian dẫn Trương Tiện Quang đi đến lầu hai.

Lầu hai có ba phòng, trong đó có hai căn phòng đã được sử dụng, chỉ có duy nhất căn phòng thứ ba đang ở trong trạng thái phong tỏa, chưa từng được mở ra.

Dương Gian duỗi tay đặt lên cánh cửa chính của căn phòng thứ ba.

Theo linh dị ăn mòn, ngụy trang trên cánh cửa phòng bắt đầu nhanh chóng biến mất, sau đó lộ ra gương mặt thật.

Đây là một cánh cửa được làm từ vàng.

“Cậu chắc chắn đến thế sao?"

Ánh mắt Trương Tiện Quang hơi lóe lên.

Dương Gian đáp:

“Đương nhiên"

Sau đó, hắn giơ tay đấm mạnh lên cánh cửa làm bằng vàng này.

Lực đập rất mạnh, cánh cửa này lập tức bị đấm lún xuống, dường như cả ngôi nhà cũng lắc lư theo.

Dương Gian không hề do dự, hôm nay hắn muốn mở cánh cửa thứ ba này ra.

Lại đấm một đấm xuống.

Cánh cửa bằng vàng nặng nề lại lún xuống, dần dần xuất hiện một khe hở.

“Dương Gian, cậu đang định phá nhà à?"

Lúc này, Vương San San ở phòng bên cạnh vác gương mặt tái nhợt đi ra hỏi. Cô đứng trên hành lang nhìn Dương Gian, dù sao thì động tĩnh lớn thế này, cô cũng không thể vờ như không nghe thấy được.

“Đằng sau cánh cửa này thường xuyên truyền đến một ít động tĩnh quỷ dị, hơn nữa dạo gần đây động tĩnh càng lúc càng rõ ràng, mấy ngày nay tôi vẫn luôn ở phòng bên cạnh nghe lén, nếu cậu muốn mở cửa thì nhớ cẩn thận một chút"

Giọng điệu Vương San San rất lạnh nhạt, vẫn không quên nhắc nhở.

Dương Gian trả lời:

“Tôi biết, đó là lệ quỷ muốn thông qua cánh cửa này để đi đến hiện thực, nhưng mà cánh cửa này quá chắc chắn, sức mạnh linh dị của lệ quỷ lại không thể nào ảnh hưởng đến vàng, chúng ta sẽ không thể ra khỏi đây một cách dễ dàng, chỉ có thể làm ra một ít động tĩnh không đau không ngứa.

1046 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận