Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3444: Tồi Tệ

Sáng sớm, dường như thành phố Đại Hải đã khôi phục lại trật tự, có người đi lại trên vỉa hè, giữa đường phố cũng có xe chạy, giống như chuyện ngày hôm qua thật sự đã qua đi, không có chút dấu vết nào còn để lại.

Nhưng đến tận lúc này, một vài nơi trong thành phố Đại Hải vẫn ở trong trạng thái phong tỏa, ngoại trừ cái này ra, linh dị đã thẩm thấu vào thành phố này. Bên dưới mặt ngoài trông có vẻ bình tĩnh kia, thật ra nguy hiểm đã lan tràn khắp nơi.

Bắt đầu từ giờ phút này, thành phố Đại Hải có thể xảy ra sự kiện linh dị bất cứ lúc nào, cho nên trước khi tình hình trở nên càng thêm nghiêm trọng, các đội trưởng của tổng bộ cần phải nhanh chóng xử lý hết các tai họa ngầm kia. Công việc xử lý hậu quả này cũng chẳng tốt lành gì, thậm chí còn có rất nhiều nguy hiểm. Nhưng mà việc này cũng không có chút liên quan gì đến Vương Sát Linh.

Vương Sát Linh rút lui sớm hiện tại đã quay về đến thành phố Đại Đông, vì hắn đã từ bỏ thân phận người thường trở thành ngự quỷ nhân, điều này dẫn đến hiện tại hắn không thể không gặp đến một vấn đề cực kỳ khó khăn, đó chính là lệ quỷ khôi phục.

“Mình chỉ mới trở thành ngự quỷ nhân gần đây thôi, gần như chỉ mới đánh nhau trực diện với ba tên quốc vương một lần, vậy mà bây giờ trạng thái đã trở nên xấu đi rồi, cho nên lúc trước mình vẫn luôn giữ thân phận người thường đúng là sự lựa chọn chính xác nhất, chỉ là bị tình thế ép buộc, mình không thể không bước lên con đường ngự quỷ nhân này.

Lúc này mặt Vương Sát Linh đã trắng bệch, không còn chút màu máu nào, thậm chí cơ thể còn tỏa ra mùi hôi thối, giống như một cái xác chết đang thối rữa.

Hiện tại hắn chỉ mới bước đi vài bước là da thịt trên người có khả năng sẽ rơi xuống từng mảng từng mảng. Nhưng mà miệng vết thương sẽ lại nhanh chóng khôi phục, vì hắn đang khống chế quỷ dưỡng thi. Nếu như thân thể bị thương tàn thì chỉ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian, thi thể sẽ lại khôi phục như lúc ban đầu, nhưng hiện tại Vương Sát Linh lại không cần đi nghỉ ngơi, linh dị của quỷ dưỡng thi có thể làm cho thân thể bị khuyết thiếu của hắn khôi phục lại ngay lập tức, điều này cũng có nghĩa loại sức mạnh linh dị này đã bắt đầu không chịu hắn khống chế.

Đây là điềm báo lệ quỷ khôi phục.

“Bây giờ mình vẫn chưa thể chết được, ít nhất cũng phải cố chịu đựng thêm một năm, nhưng mà mấy chuyện linh dị này không ai có thể nói trước được, mình phải chuẩn bị sẵn sàng” Trong lòng Vương Sát Linh nghĩ thế này, ánh mắt vô cùng kiên định. Hắn kéo theo cơ thể hôi thối đi đến cao ốc Nin An của thành phố Đại Đông.

Người ở nơi này đã đi hết, trống rỗng, cả tòa cao ốc đã bị phong tỏa, chỉ có đội trưởng và người của tổng bộ mới có thể ra vào nơi này.

Vương Sát Linh đi đến tầng cao ốc quen thuộc của chính hắn, ngồi lên ghế, cầm điện thoại gọi đến một dãy số.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia vang lên tiếng của một giọng nữ.

“A Trân, đến công ty, tôi có việc cần nói với cô?

Vương Sát Linh lạnh nhạt, dùng giọng điệu ra lệnh nói.

Hắn là người phụ trách thành phố Đại Đông và đội trưởng của tổng bộ, đừng có thấy bình thường hắn không có quyền lên tiếng gì ở tổng bộ, nhưng mà ở trong thành phố này hắn vẫn là người nói một không hai, không có ai dám cãi lời hắn. Không bao lâu sau.

Một người phụ nữ mặc váy gợi cảm đi vào cao ốc Ninh An, sau đó vô cùng thuần thục đi đến tầng lầu này.

Nàng tên là A Trân, lúc trước đã làm bí thư của Vương Sát Linh, hai người từng có một đoạn thời gian quan hệ tương đối thân mật, chỉ là sau đó vì các loại nguyên nhân, A Trân bị điều ra khỏi cao ốc Ninh An.

“Tổng giám đốc Vương"

A Trân dịu dàng, lộ ra chút tôn trọng nói.

Vương Sát Linh nhìn chằm chằm vào cô, sau đó lại dời mắt nhìn về phía vùng bụng của cô, tuy rằng cô đã mặc váy che rất kỹ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bụng của A Trân đã hơi phồng lên.

“Đã hơn ba tháng nhỉ, là một bé trai.

A Trân nghe được lời này, sắc mặt lập tức hoảng loạn:

“Tổng...Tổng giám đốc Vương, sao anh lại biết.

“Đừng xem thường tin tình báo của một đội trưởng, chỉ cần tôi muốn, không có chuyện gì trong thành phố Đại Đông này là tôi không biết, tôi nhớ lúc trước đã từng dặn dò cô, không được phép có thai, nếu không tôi sẽ làm cô biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, xem ra cô không quá để tâm đến lời tôi đã nói"

Vương Sát Linh lạnh lùng nói.

“Tổng giám đốc Vương, tôi, tôi. Đây là chuyện ngoài ý muốn, tôi không cố ý.

A Trân rất hoảng loạn, cũng rất sợ hãi.

Vì cô biết rõ thủ đoạn của Vương Sát Linh, cũng biết hắn muốn làm cho một người biến mất là chuyện vô cùng dễ dàng.

Vương Sát Linh đứng lên, nhìn chằm chằm cô nói:

“Đừng tưởng rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì, cô đang dùng tính mạng của mình để đánh cược với tôi, đánh cược tôi sẽ không tàn nhẫn như thế, chỉ cần cô sinh con ra, cô sẽ có được một số tiền lớn, đồng thời cũng có thể mượn cơ hội này để bò lên, đạt được thân phận và địa vị mà cô muốn. “Nhưng mà tôi cũng đã từng nói, làm người thứ cần kiêng dè nhất chính là đánh cược, vì không đánh cược thì sẽ không thua"

Hắn đi đến bên cạnh A Trân, vươn một bàn tay bóp lấy phần cổ thon dài của cô.

A Trân run lẩy bẩy, trợn to mắt đầy sợ hãi, không dám phản kháng chút nào.

1097 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận