Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 3198: Áp Chế

“Năng lực của các anh rất mạnh, quỷ bên trong cơ thể các anh sẽ kế thừa mọi thứ, cho nên mới có thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh linh dị, nếu không để ý không can thiệp đến, thật sự cho các anh một chút thời gian để trưởng thành, sau này thật sự sẽ là một phiền phúc lớn.

Bên trên quỷ thủ của Dương Gian bắt đầu bốc lên quỷ hỏa âm trầm.

Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa bé tí đột nhiên phực lên, trực tiếp nuốt sống người trước mắt.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang vọng, đối với người sử dụng linh dị mà nói, quỷ hỏa gây ra thương tổn rất lớn, không thua gì cơn đau khi người sống bị quay nướng.

Trong nháy mắt, tất cả bốn ngự quỷ nhân thời dân quốc đều đã bị đánh bại.

Dương Gian cũng không cảm thấy quá bất ngờ trước kết quả như thế này, ngược lại còn cảm thấy nó vốn phải là như thế này.

Không phải mỗi một ngự quỷ nhân thời dân quốc đều là quái vật, Hồng tỷ có khả năng làm mấy người này sống lại cũng nói lên thực lực của bọn họ cũng không mạnh, nếu quá mạnh thì sẽ không thể nào dễ dàng sống lại như thế.

"Dương Gian, cậu đừng mừng vội"

Màu đỏ quỷ vực không thuộc về Dương Gian lập tức bao phủ đến, Hồng tỷ trả đòn, vô số bóng người màu đỏ gần kề, từng bàn tay lạnh như băng giống như từng cây đinh đâm xuyên qua cơ thể Dương Gian, đám con rối kia đan xen khớp xương lại với nhau, cơ thể vặn vẹo, giống như một cái nhà tù lập tức nhốt Dương Gian vào bên trong, thậm chí đến cả bên trên quỷ ảnh cũng có rất nhiều con rối bao vây.

Hiển nhiên, Hồng tỷ biết không chỉ phải hạn chế Dương Gian mà còn phải hạn chế cả quỷ ảnh, dù sao cô cũng kế thừa ký tức của Liễu Thanh Thanh, cũng từng có kinh nghiệm đánh nhau với Dương Gian, biết thân phận thật sự của Dương Gian chính là quỷ ảnh trên mặt đất chứ không phải cơ thể nửa sống nửa chết này.

Quỷ hỏa đang cháy lập tức tắt, Dương Gian bị hạn chế rất nhiều, nhân cơ hội này, một con rối màu đỏ dẫn theo Thu Tam Ca nhanh chóng lui lại.

"Tôi còn chưa chết, Trương Ấu Hồng, đừng nương tay, giết hắn đi, cô có thể làm được, tôi vẫn tin tưởng cô"

Toàn bộ cơ thể Thu Tam Ca đều cháy đen, bên trên vẫn còn sót lại ngọn lửa, không thể nào dễ dàng tắt, lúc này đang âm trầm nói.

Dương Gian bị vô số con rối hạn chết, hắn xoay cổ nhìn về phía Hồng tỷ: “Xem ra sau khi sống lại thực lực của cô còn yếu hơn tôi tưởng tượng nhiều, đến cả tôi còn không thể nào đối phó được, nếu không cũng không đến mức đến cả bọn họ cũng không bảo vệ được"

Trước kia hắn từng đánh nhau với lão quái vật thời dân quốc ở Bạch Thủy Trấn, cho dù là bà cụ cầm giỏ xách hay là quỷ gõ cửa khi còn sống, hoặc là chủ nghĩa trang thì mỗi một người đều đáng sợ đến nghẹt thở, ngược lại những gì Hồng tỷ biểu hiện ra cũng chỉ coi như tạm được.

"Nói nhiều quá."

Hồng tỷ sa sầm sắc mặt, cô sống lại một đời, đương nhiên không phải không trả cái giá gì, phải bỏ đi kha khá thú, hơn nữa cho dù là có được ký ức trước kia thì cô cũng không có cách nào khối phục thực lực trước kia, bởi vì có rất nhiều trải nghiệm thành công không thể nào bắt chước lại được, lần thứ nhất có thể thành công, đặt được trình độ cao đó, nhưng lần thứ hai thì chưa chắc.

Lúc này tất cả con rối đều di chuyển, mỗi một cái tương gỗ đều lấy đi một bộ phần thân thể từ trên người Dương Gian xuống, giống như là xếp gỗ bị phân giải ra, thậm chí đến cả quỷ ảnh cũng không có cách nào chống lại đòn tấn công linh dị này, con rối chạm vào người lập tức bị tháo dỡ chia nhỏ ra thành từng khối bóng đen nhỏ.

Một Dương Gian hoàn chỉnh cứ như thế mà biến mất.

Trong tay mỗi một tượng gỗ đều đang cầm một bộ phận thân thể của Dương Gian, điều quỷ dị là phần cơ thể này chưa chết đi mà vẫn còn sống, thậm chí trái tim bị tháo ra ngoài vẫn còn đang đập.

"Giết chết Dương Gian rồi sao?"

Vào lúc này, Hồ Tông bị tách rời ngay từ đầu đột nhiên mở choàng mắt, ý thức khôi phục, tỉnh táo lại.

Mặc dù hắn chỉ còn lại một nửa cơ thể, nhưng hắn vẫn còn sống, đồng thời theo thời gian trôi đi, cơ thể bị chia làm hai nữa cũng đang từ từ khôi phục.

Chỉ là bây giờ hắn vẫn chưa thể cử động, không khác gì một xác chết.

"Hắn còn chưa chết, chỉ là bị tôi phá tan thành vô số miếng nhỏ, chỉ cần chia tách những thi thể này ra thì hắn vĩnh viễn không thể nào khôi phục được."

Hồng tỷ nói: “Tôi không bằng được như trước kia, có thể làm được đến bước này cũng đã không dễ dàng gì, cái này cũng là vì lúc nãy Dương Gian chỉ lo đối với các anh, nếu không phải như thế thì tôi cũng không bắt được cơ hội này"

“Hắn quá cuồng vọng, bây giờ gặp phải sơ suất cũng là chuyện thường thôi."

Lúc này, tuy rằng Thu Tam Ca bị lửa đốt vẫn còn rất đau đớn, nhưng mặt mày vẫn không có chút cảm xúc nào.

"Mau cứu Trương Di đi, cô ấy vẫn còn bị đóng đinh kia"

Hồng tỷ nói: “Tạm thời cô ấy còn chưa chết được, bị định quan tài đóng mà thôi, không có gì nguy hiểm"

Nói xong, một con rối mặc sườn xám đi đến, cố gắng rút thanh trường thương màu đỏ kia ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận