Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 83: Bị mang theo hồ ly tinh mỹ danh (length: 7712)

Trương chủ nhiệm gọi Giang Thiển, chủ yếu là để Giang Thiển tăng cường thêm công việc ngoài giờ.
Vốn là Phùng Bác Văn làm, nhưng Phùng Bác Văn xin phép về nhà giải quyết việc riêng.
Nhà hắn ở nội thành, bị gia đình gọi điện thoại, ép phải về giải quyết chuyện nhân sinh đại sự của chính mình.
Mấy ngày nay, Giang Thiển cũng biết đường tình duyên của Phùng Bác Văn lận đận, đã 25 tuổi, còn ít hơn Hàn Thế Quốc một chút.
Nhưng Hàn Thế Quốc đã coi như là định rồi, chỉ là chưa về làm đám cưới thôi, còn Phùng Bác Văn thì ngay cả bóng dáng đối tượng cũng chưa thấy.
Nghe nói tam thúc tứ thúc trong nhà đều đang sốt ruột muốn chết.
Thực ra, Phùng Bác Văn lớn lên không tệ, công việc cũng ổn định, chẳng qua có lẽ do chính hắn mắt cao mà thôi.
Trước kia có rất nhiều người muốn mai mối cho hắn, nhưng ai hắn cũng không vừa mắt, khiến mọi người thất bại quay về.
Thậm chí có người còn muốn giới thiệu Trình Miêu, đồng nghiệp trong văn phòng có quan hệ tốt với Cố Hiểu Lan cho Phùng Bác Văn, hai người là đồng nghiệp lại chung một văn phòng, cảm thấy có hy vọng.
Nên muốn tác hợp bọn họ, nhưng Phùng Bác Văn vẫn không để ý Trình Miêu.
Đương nhiên, Trình Miêu cũng không coi trọng Phùng Bác Văn, cái tên trai thẳng này, trước kia có lần nàng ăn mặc tỉ mỉ đi làm, Phùng Bác Văn vừa thấy đã nói sao mà ăn mặc như khỉ lớn.
Trình Miêu từ đó trở đi thì 'hắc' hắn cả đời!
Nhưng tính cách con người hắn cũng không tệ, nếu không thì Trương chủ nhiệm cũng đã không giới thiệu cháu gái của mình cho hắn, kết quả Phùng Bác Văn cũng không để mắt.
Thế mà vài ngày trước, nhân viên hậu cần mang bánh kẹo cưới đến chia, nghe nói hắn với cháu gái Trương chủ nhiệm đã xong rồi.
Phùng Bác Văn còn thật sự vui mừng chạy tới, cũng không biết người ta kết hôn mà hắn vui cái nỗi gì.
Nhưng hắn không có ở đây, công việc giấy tờ liền giao cho Giang Thiển làm.
Vì nàng là người mới tới, những công việc này tiếp xúc nhiều cũng không có gì xấu.
Giang Thiển cũng tiếp nhận, bởi vì vấn đề không lớn, toàn là việc nhỏ.
Vậy là hết hai ngày làm việc, đảo mắt đã đến Chủ Nhật.
Hôm đó Giang Thiển và Hàn Thế Quốc đều dậy rất sớm, muốn ra ngoài đường lớn bắt xe, nếu không lỡ chuyến thì sẽ đi không được.
Hai người còn chưa kịp ăn sáng, sáu giờ đã ra ngoài chờ, chuyến xe là bảy giờ.
Nói trước là đợi những một tiếng...
Đứng giữa trời gió lạnh chờ mới biết bảy giờ xe mới đến Giang Thiển: "..."
Chênh lệch, đây đúng là sự khác biệt!
"Ôi, Hàn doanh trưởng, ngươi cùng Giang cán sự đây là định vào trong thành à?" Hứa Phượng Liên dẫn con gái vội vàng chạy tới, vừa thấy bọn họ mắt lập tức sáng lên.
Vị tẩu tử này chính là người được Giang Thiển khen khéo vun vén việc nhà.
Con gái nàng, Tiền Hiểu Vân vừa thấy Giang Thiển thì ngượng ngùng gọi thím, đương nhiên cũng gọi Hàn Thế Quốc là Hàn thúc thúc.
Hàn Thế Quốc gật đầu, Giang Thiển cũng cười đáp lại, "Trùng hợp thế, tẩu cũng đến bắt xe à."
Từ sau lần được Giang Thiển khen, Hứa Phượng Liên có ấn tượng rất tốt với Giang Thiển.
Lúc này gặp nàng Hứa Phượng Liên rất vui, "Nhân tiện hôm nay ta định vào trong thành mua vải với bông, liền dẫn Hiểu Vân đi theo, nó cứ đòi ta dẫn đi mua sách trong thành!"
Không cần Giang Thiển hỏi, tự mình liền nói một tràng.
Giang Thiển dành lời khen ngợi, "Vậy rất tốt, tẩu cũng rất coi trọng việc học hành của con cái, lại thương con gái nữa..." Tiếp tục khen, khen nếp sống, khen tư tưởng nhận thức.
Dù sao cũng sẽ có một điểm có thể khen được.
Và không ngoại lệ, lại khen Hứa Phượng Liên đúng ý và cùng Giang Thiển hàn huyên một lúc, liền không kìm được mà khen Hàn Thế Quốc, "Hàn doanh trưởng, mắt nhìn của ngươi không chê vào đâu được, sao lại có số may mắn như thế? Vậy mà lấy được người vợ tốt như Giang cán sự!"
"Cũng cần một chút vận may, nói đến thì đây đều là duyên phận của ta và vợ." Hàn Thế Quốc khiêm tốn nói.
Hứa Phượng Liên tán thành, rồi lại nói: "Nhưng Thế Quốc cậu cũng phải giúp Giang cán sự nói mấy câu, chứ không thể bỏ mặc!"
"Cái gì?" Hàn Thế Quốc không hiểu.
"Cậu không biết sao? Bọn họ đều nói Giang cán sự là hồ ly tinh đấy!" Hứa Phượng Liên nói ra chuyện ở khu gia quyến đang đồn thổi.
"Hả?" Giang Thiển cũng ngớ người ra, nàng cũng bị mang tiếng hồ ly tinh sao? Chuyện khi nào vậy?
Vì phải đi làm nên nàng thật sự không biết chuyện này.
Hàn Thế Quốc cũng không biết, nhưng lập tức cau mày, "Tẩu, cô kể cho ta nghe xem!"
Hứa Phượng Liên thấy hai người họ không biết chuyện này cũng không có gì bất ngờ, dù sao hai người đều bận, làm gì có thời gian rảnh mà nghe mấy chuyện này, liền kể lại những gì mình biết.
Chủ yếu là Cao Thúy Thúy cùng Tống Chiêu Đệ, Cát Lệ Hà mấy người đang nói.
Nói lần trước hắn về kết hôn, thực chất là nhắm vào Giang Thiển nên mới hủy hôn ước ba năm với nhà người ta, rồi cưới Giang Thiển cái con hồ ly tinh này.
Còn nói phẩm đức, đạo đức của hắn đều không ra gì, con gái nhà người ta chờ hắn ba năm, sao có thể nói hủy là hủy được chứ?
Cái này không khác gì Trần Thế Mỹ!
Rồi lại 'quất' vào Giang Thiển nói nàng đóng vai hồ ly tinh, ăn mặc nghiêm chỉnh nhưng lại đi quyến rũ đàn ông.
Giang Thiển và Hàn Thế Quốc: "..."
"Vợ à, em yên tâm, sau khi về anh sẽ tìm Ái Quốc cùng Lão Cao bọn họ." Mặt Hàn Thế Quốc trầm xuống nói.
Giang Thiển mỉm cười, "Anh đừng nổi nóng, mấy người đó trong khu gia quyến cũng nổi tiếng rồi, em tin là thanh giả tự thanh, với cả anh xem tẩu Phượng Liên kìa, tẩu ấy không phải cũng không tin sao?"
"Tôi đương nhiên không tin rồi, Giang cán sự tốt như vậy mà; sao có thể làm ra chuyện đó, với lại nhân phẩm của Hàn doanh trưởng, tôi cũng biết rõ, bọn họ thật là nói vớ vẩn!" Hứa Phượng Liên lập tức bày tỏ quan điểm của mình.
"Cảm ơn tẩu đã tin tưởng." Giang Thiển mỉm cười, "Không giấu gì tẩu, kỳ thực người đính hôn với Thế Quốc là chị họ của Nhị thúc ta, chuyện đính hôn đó là do cô út của ta làm mối, cô út gả đến làng của Thế Quốc."
Chuyện này cũng không có gì khó nói, bản thân nàng cũng không quan tâm lắm, nhưng không muốn Hàn Thế Quốc cũng bị liên lụy.
Khi làm ăn, danh tiếng cực kỳ quan trọng.
"Ôi, vậy cái người trước kia là chị họ của Nhị thúc nhà cô sao?" Hứa Phượng Liên ngạc nhiên hỏi.
Giang Thiển gật đầu, "Nhị thúc ta mua một chỗ làm trong hợp tác xã, trong nhà cũng chỉ có chị họ ta đảm nhiệm được công việc đó, những người khác không làm được, với cả ba năm nay Thế Quốc cũng không về, chị họ ta thấy điều kiện anh ấy thì tốt thật; nhưng mà quá bận, sợ cưới nhau về không chăm sóc được nên đã kiếm người khác, vẫn là người trong đơn vị của trấn ta."
"Cái gì? Lại kiếm một đối tượng khác ở đơn vị của trấn?"
"Đúng vậy. Nên Nhị thúc ta mới hủy hôn với Thế Quốc. Nhưng bà mối thấy nhà họ Hàn tốt; thấy Thế Quốc tốt; liền muốn giới thiệu ta, ban đầu ta cũng do dự, nhưng mà Thế Quốc đính hôn với chị họ ta, ba năm không về, anh ấy với chị họ ta thậm chí còn chưa từng gặp mặt, ta cũng đồng ý xem mặt, thêm nữa cô út gả đến thôn Hàn Gia cũng luôn nói tốt cho ta; cuối cùng ta thấy hợp ý nên gả cho anh ấy, đi theo anh ấy đến đây làm vợ lính."
"Đây là toàn bộ sự thật, không có cái gì câu dẫn hay vứt bỏ Trần Thế Mỹ gì hết."
"Chuyện này là do mọi người ở đại đội Ngũ Tinh, cả ở bên Hàn Gia Truân đều biết."
"... "
Bạn cần đăng nhập để bình luận