Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 440: Nói chuyện trọng lượng (length: 8588)

Cuộc điện thoại này của Giang Thiển đến mười phần kịp thời.
Giang Thủ Hà cũng là mười phần chú ý tin tức chính sách quốc gia, nhưng hắn nghe được tin tức này xong vẫn còn chút không hiểu.
Dù sao trình độ văn hóa đặt ở đó, lý giải vẫn chưa đủ thấu triệt.
Đang định lần sau qua tìm tức phụ, hỏi một chút nàng xem sao.
Không ngờ tiểu muội lại gọi điện thoại tới.
Kết quả là nghe tiểu muội gọi điện thoại chính là để nói chuyện này, Giang Thủ Hà liền không nhịn được cười một tiếng, "Ta cũng nghe đến rồi, bất quá ta không hiểu lắm, đang muốn đợi tháng sau gặp Tam tẩu của ngươi thì hỏi nàng, ngươi đã gọi tới rồi."
Giang Thiển nghe vậy cũng cười một tiếng.
Nàng cũng không có lải nhải, dù sao tiền điện thoại đắt đỏ, Tam ca kiếm được đồng lương cũng không dễ dàng, nàng liền nói ngắn gọn đem nội dung trong báo cáo hội nghị cùng hắn giải thích đơn giản một chút.
Chủ yếu là muốn phát triển kinh tế.
Tuy rằng chỉ là tạm thời thí điểm, nhưng thật có thể mở rộng nghề phụ!
Giang Thiển muốn đề nghị đại ca và nhị ca của nàng xem có thể hay không xử lý cái trại nuôi heo không lớn lắm làm một mẻ, nàng biết Đại tẩu và Nhị tẩu nuôi heo rất giỏi!
Đội sản xuất Ngũ Tinh hiện tại có nuôi heo, không phải đội tập thể nuôi, mà là mọi người nuôi dưỡng trong nhà riêng.
Nương nàng gửi thư, nói tình hình trong nhà, có nói tới việc hai con heo mà Đại tẩu và Nhị tẩu nuôi là mập nhất toàn đội, không tìm ra ai sánh bằng!
Hiện giờ nếu có thể tự mình xin nuôi heo, liền không cần cho đội nuôi nữa, tự mình đi làm cái trại heo thử xem.
Giang Thủ Hà cũng cảm thấy rất tốt.
Bởi vì chỉ dựa vào mấy công điểm trên ruộng, muốn làm giàu là không thể nào.
Cho nên hắn nói: "Được, ngươi yên tâm, ta về sẽ nói với đại ca nhị ca, xem bọn hắn thế nào!"
"Đây là một cơ hội lớn, nếu bằng lòng, cứ yên tâm mạnh dạn mà làm, dĩ nhiên, nuôi heo cũng là việc khổ cực, phải có chuẩn bị tâm lý." Giang Thiển nói.
"Khổ nữa có thể khổ hơn so với ra ruộng làm không?" Giang Thủ Hà cười nói: "Yên tâm đi, có chính sách xuống thì bọn họ chắc chắn sẽ nghe ngươi liều một phen."
Hai anh em lại hàn huyên một hồi, lúc này mới cúp điện thoại.
Giang Thủ Hà không vội về quê ngay, tính đợi chiều thứ bảy về một chuyến, bởi vì tuy sẽ bàn chuyện là có mở, nhưng nội dung hội nghị phân phát xuống không nhanh như vậy.
Cho nên Giang Thủ Hà mãi đến chiều tối thứ bảy hôm đó, lúc này mới mang theo nửa con gà nướng đã chặt bỏ vào trong cặp lồng cơm mà về quê.
Giang Vi Hân và Giang Vi Vận hai anh em đều ở quê cùng ông bà, Giang Vi Hân đã đi học tiểu học, Giang Vi Vận còn chưa đi học.
Hai anh em nhìn thấy ba về không khỏi vui mừng.
Chờ thấy ba mang gà nướng về, đôi mắt càng long lanh sáng ngời.
Giang Thủ Hà đối với con trai con gái cũng rất sủng ái, cười xoa đầu chúng, "Để lại một nửa cho ông bà, còn lại hai đứa chia nhau ra ăn."
"Vâng ạ." Giang Vi Hân liền đi lấy bát, cậu chia một nửa ra ăn với em gái, còn một nửa thì để cho ông bà.
Nhưng Chu Quế Vân thu lại, để dành hôm sau ăn cùng chút đồ điểm tâm.
"Nương, người không cần tiết kiệm, cùng cha ăn chứ." Giang Thủ Hà nói: "Ngày mai con lại đi cắt thịt."
"Ta với cha con cũng không có tiết kiệm, chúng ta cũng chẳng thèm thịt, hôm kia bưu kiện của tiểu muội con vừa mới tới, lại gửi cho vài miếng thịt khô, tối qua cơm bọn ta mới ăn cải trắng hầm thịt khô đó! Còn một túi to thịt khô nữa, trong thư nói là thịt bò khô, ngon cực kỳ." Chu Quế Vân nói.
"Thịt khô ngon, thịt bò khô cũng thơm nức!" Giang Vi Hân và Giang Vi Vận đang ăn gà nướng đều gật đầu, thịt do cô gửi về rất ngon.
Giang Thủ Hà cười cười, lại nói chuyện chính sách với cha.
Giang phụ tuy hiện giờ đã lui về, đại đội trưởng là Đại ca Giang Thủ Hải đang đảm nhiệm, nhưng Giang phụ ở trong thôn cũng rất có trọng lượng.
Người ta phân gia các thứ đều phải mời hắn cùng một hai trưởng bối khác qua làm chứng viên chủ trì một chút.
Hơn nữa trong nhà còn có một cái radio, món đồ lớn năm đó Giang Thiển để lại trong nhà, Giang phụ mỗi ngày đều nghe chuyện quốc gia đại sự.
Hắn nói: "Là có chuyện này, nhưng chỗ mình vẫn chưa nói gì, sao đột nhiên lại bàn tới chuyện này?"
"Tiểu muội gọi điện thoại cho con, nói là quốc gia muốn phát triển kinh tế, kêu con về nói với Đại ca xem có muốn buông tay làm một mẻ không." Giang Thủ Hà liền nói.
Giang phụ nghe vậy ngồi ngay ngắn, nói: "Tiểu muội con gọi điện thoại nói với con?"
"Đúng!" Giang Thủ Hà gật đầu, hắn biết tiểu muội có trọng lượng ở chỗ cha, so với mấy anh em bọn hắn cộng lại đều hữu dụng hơn.
Nhưng hắn cũng không hề ghen tị, tiểu muội vốn không phải người bình thường.
"Con đi gọi đại ca, nhị ca con qua đây." Giang phụ nói.
"Dạ."
Giang Thủ Hà liền đi gọi Giang Thủ Hải, Giang Thủ Đào qua.
Về phần Đại tẩu Nhị tẩu không gọi đến, bởi vì nói với hai người này, về nhà tự nhiên cũng có thể nói với hai vị tẩu, có ý kiến gì khác nhau cũng có đường lui không cần tỏ thái độ trước mặt.
Giang phụ kêu họ vào phòng nói chuyện, Giang Thủ Hà cũng đưa báo mà mình mang về cho bọn họ xem.
Giang Thủ Hải và Giang Thủ Đào thật ra đối với mấy cái này đều là mơ hồ, hai người bọn họ lớn thật ra chỉ là trình độ tốt nghiệp tiểu học.
Lão tam Giang Thủ Hà thì đọc đến hết trung học cơ sở.
Chỉ có Giang Thiển và Giang Thủ Xuyên là học lên cấp 3.
Hơn nữa lúc trước Giang Thủ Xuyên có thể đi học trung học, thật ra cũng xem như là có cùng Giang Thiển thái nữ đọc sách.
Nếu không phỏng chừng cũng là tốt nghiệp trung học cơ sở liền nghỉ, vì gia đình năm đó có hạn điều kiện.
Mà sở dĩ cho con gái học nhiều hơn, chủ yếu là vì năm đó con gái thân thể vẫn gầy yếu, chẳng đặng đừng nên muốn nàng đi lấy cán bút ăn cơm.
Dĩ nhiên, chuyện cũ cũng không muốn nhắc nhiều.
Trước mắt Giang phụ sẽ mở cửa nói thẳng vào vấn đề, nói chuyện của tiểu khuê nữ cho hai anh em.
Giang Thủ Hải mắt sáng lên, "Thật vậy hả? Có thể tư nhân nuôi heo?"
"Tuy rằng bên mình vẫn chưa nói cụ thể ra sao, nhưng tiểu muội con nói không sai đâu." Giang phụ hiểu rõ tính tình của tiểu khuê nữ, những lời từ miệng nàng nói ra đều rất chuẩn xác, giống tính cách của hắn, rất chắc chắn!
"Đại ca, nếu anh tự làm một mình thì rủi ro có chút lớn, hay là em cùng anh chia sẻ chút? Tiền nuôi heo em cũng góp một phần, lợi nhuận không cần nhiều, cho em một thành là được." Giang Thủ Hà cười nói.
Giang Thủ Hải trong lòng đang rất nóng, hắn gật đầu, nhìn Giang Thủ Đào, "Lão nhị, em thế nào? Có ý định gì không?"
Giang Thủ Đào cũng rất động tâm, "Vợ em bây giờ đang làm ở hợp tác xã, đều không rảnh hỗ trợ."
"Nhị tẩu đi làm bận không được thì thôi, đợi hết giờ làm không phải có thể hỗ trợ?" Giang Thủ Hà nói.
Giang Thủ Đào gật đầu, nói với Giang Thủ Hải: "Tối nay về chúng ta bàn bạc thử xem? Anh hỏi Đại tẩu nữa, xem Đại tẩu có làm không."
"Ừm, chuyện này không nhỏ, phải bàn bạc một chút." Giang Thủ Hải gật đầu.
Muốn làm trại nuôi heo thì làm thế nào cũng phải nuôi trên chục con, việc này thật sự không phải là chuyện nhỏ!
Thấy bọn họ nói cũng kha khá rồi, Giang phụ mới nói: "Thiển Thiển nhớ tới mấy đứa làm anh nên hễ có cơ hội là gọi điện thoại về ngay, nhưng cha nói xấu trước, mấy đứa kiếm được tiền thì không cần chia cho Thiển Thiển, nhưng nếu mấy đứa không nuôi tốt bị lỗ vốn thì đừng có trách Thiển Thiển!"
"Cha nói vậy là sao? Bọn con đâu có phải loại người đó!" Giang Thủ Hải vội nói.
"Đúng vậy cha, người còn lo chuyện này sao, chúng con không biết tiểu muội là nhớ tới bọn con sao?" Giang Thủ Đào cũng nói.
"Lời này cũng mang về nói với vợ mấy đứa. Đúng rồi, ra ngoài đừng nói là Thiển Thiển đưa tin, tự biết là được rồi, cứ nói là do Lão Tam nói." Giang phụ lại dặn.
Khuê nữ đã đủ nổi bật rồi, không cần những chuyện mang tính rủi ro này thêm vào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận