Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 06: Đắc tội thấu (length: 7901)

Trên đường trở về, cha của Giang còn có Chu Quế Vân gặp được cháu Giang Thủ Lưu.
Là trưởng tử của Nhị phòng, hôm nay Giang Thủ Lưu mang theo vợ con về nhà mẹ đẻ, lúc này vừa về đến đã thấy Đại bá đại nương cũng nhanh chóng chào hỏi.
Ngày trước Chu Quế Vân cùng cha Giang sẽ đáp lại nhưng lúc này đều không có tâm trạng, thản nhiên ừ một tiếng rồi đi.
Giang Thủ Lưu còn chưa biết chuyện gì, sửng sốt một chút.
Vợ của Thủ Lưu mắt lóe lên, lập tức nhỏ giọng nói với nàng về việc nghe lén được tối hôm qua, "Hôm qua ta đã nói với ngươi rồi, ngươi còn nói ta nghe nhầm, ngươi xem hiện tại sắc mặt của Đại bá đại nương này, ta có nói sai không?"
Tối hôm qua đi tiểu đêm, liền nghe thấy cô em chồng ở trước nhà cha mẹ chồng khóc lóc gì đó, nàng nhất thời tò mò liền lại gần nghe.
Liền nghe được cô em chồng vậy mà cùng người mà Giang Thiển thân cận ở bên trên, hơn nữa còn mang thai!
Cái tin tức này làm mắt nàng sáng lên, lo lắng liền chạy về nói với Giang Thủ Lưu, nhưng Giang Thủ Lưu không tin.
Nhưng lúc này Giang Thủ Lưu nhịn không được nhíu mày, nhanh chóng dẫn nàng về nhà.
Liền thấy cả nhà ảm đạm, trên mặt mẹ hắn và em gái đều có một dấu tay!
"Ai da, đây là sao vậy? Nương, trên mặt ngươi cùng em gái sao lại có dấu tay thế? Lúc nãy chúng ta nhìn thấy Đại bá đại nương đi từ bên này, gọi bọn họ, họ cũng không đáp." Vợ của Thủ Lưu nháy mắt, không khỏi biết mà vẫn hỏi.
"Cha, đây là có chuyện gì?" Giang Thủ Lưu cũng không khỏi hỏi.
"Lần này ta thực sự đắc tội Đại bá ngươi rồi!" Nhị thúc Giang cười khổ nói.
Tôn Thị chướng mắt bộ dạng hèn yếu của chồng mình, nhưng lại chọc vào đầu con gái, "Đây đều là do chuyện tốt của con làm!"
Tuy rằng bị ăn một bạt tai nàng cũng tức giận, nhưng Đại phòng bao năm qua chiếu cố Nhị phòng rất nhiều, có chuyện gì Đại phòng cũng không khoanh tay đứng nhìn!
Lần này, đúng là đã đắc tội nặng với Đại phòng!
"Cha, nương, các người muốn đánh đúng không, con chịu hết!" Giang Nguyệt chính là không muốn chờ Hàn Thế Quốc nữa nên không chịu nổi, lúc này mới qua lại với Vương Hạc Tùng!
Việc mình xuyên sách một lời cũng không nhắc đến, dù sao nàng cũng không ngốc, sao có thể nói chuyện này được.
Nhưng nhị thúc Giang và Tôn Thị cũng không nói thêm gì, chuyện đã đến nước này rồi, đánh mắng nàng có ích gì đâu?
Trong bụng còn mang con của nhà họ Vương đấy, nhà họ Vương cũng là người trên trấn, Vương Hạc Tùng cũng là cán sự trong đơn vị, nói ra cũng không tệ.
Không thể so với nhà họ Hàn bên kia kém được!
Nói đi thì nói lại, Vương Hạc Tùng coi trọng khuê nữ của mình, cự tuyệt Giang Thiển, chẳng phải lúc đó bởi vì khuê nữ của mình được yêu hơn sao?
Con gái nhà Đại phòng vô dụng không giữ được đàn ông, còn trách người khác!
Đây là Tôn Thị nghĩ trong lòng, không dám nói ra.
Phía Đại phòng bên này.
Trừ Tứ ca Giang Thủ Xuyên đang công tác ở thị trấn không về, Đại ca Giang Thủ Hải, Nhị ca Giang Thủ Đào đã gánh một xe củi lửa về nhà.
Hôm nay hai anh em bọn họ vào núi ôm củi lửa.
Còn Tam ca Giang Thủ Hà, hôm nay hắn cùng chị dâu ba Tô Chỉ Nhu cùng nhau vào thị trấn, cũng vừa mới về đến nhà.
Đều trước sau về đến, vừa về nhà, liền nghe nói Giang Nguyệt cô em họ này đào góc tường em gái út của bọn họ, nhà họ Vương ruồng bỏ tín nghĩa!
Mấy anh em ai nấy đều nắm chặt tay!
"Đại ca, Nhị ca, Tam ca, các anh đừng xúc động, em không cần các anh đi trả thù gì đâu, Vương Hạc Tùng đã bị em đánh hai bạt tai rồi, các anh lại ra tay, vậy thì coi cái họ Vương đó quan trọng quá rồi!" Giang Thiển hiểu ý của các anh vội nói.
Giang Thủ Hải: "Biết rồi, yên tâm đi, chúng ta sẽ không đi tìm hắn gây sự, nếu không lại tưởng em thực sự không có hắn không được, không phải sẽ làm hắn vui vẻ à?"
Giang Thủ Đào cũng gật gật đầu, "Hắn không xứng để em làm vợ!"
Giang Thủ Hà cũng chỉ cười nhẹ một tiếng, Giang Thiển nhìn có chút bất đắc dĩ, Đại ca, Nhị ca còn đỡ, nhưng Tam ca khẩu phật tâm xà này là tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Vương Hạc Tùng.
Nhưng bị đánh cũng đáng.
Tam tẩu Tô Chỉ Nhu cũng hiểu rõ chồng mình, ôn nhu cười một tiếng, "Họ Vương có mắt không tròng, chỉ có thể nói là hắn không có cái phúc đó, Thiển Thiển cũng không sao, em đừng nghĩ nhiều nữa."
Nàng là nữ thanh niên trí thức xuống nông thôn năm nay, giữa mùa vụ hè thu bận rộn xong, nàng liền trực tiếp gả cho Giang Thủ Hà.
Giang Thủ Hà cũng đặc biệt thích nàng, hắn không nói nhiều về chuyện của em gái, ngược lại báo bình an cho cả nhà, "Nương, hôm nay con với A Nhu đi bệnh viện khám, bác sĩ nói con trong bụng rất khỏe, hồi trước chỉ là mệt quá thôi, sau này tĩnh dưỡng tốt không có vấn đề gì lớn đâu ạ!"
Chu Quế Vân cũng vui mừng, nhìn về phía Tô Chỉ Nhu, "Nhân lúc bây giờ rảnh rỗi phải nghỉ ngơi thật tốt, mang thai không phải chuyện dễ, đặc biệt đây là lần đầu của con!"
Tô Chỉ Nhu cười gật gật đầu, "Nương yên tâm, con đều nghe các chị dâu nói kinh nghiệm rồi."
Giang Thiển cũng nhìn Tam tẩu của mình, bụng còn chưa to, nghe nói là hơn hai tháng rồi, nhưng cũng còn nhỏ, ít nhất cũng phải bốn năm tháng bụng mới to, hiện giờ đúng là nhìn không ra.
Thời gian không còn sớm, cơm tối đã làm xong dọn ra.
Đơn giản thôi, chỉ là bánh ngô ăn cùng rau bắp cải luộc, không có gì khác.
Nhưng như vậy đã là khá lắm rồi, ở trong thôn còn rất nhiều người ăn cháo qua bữa thôi.
Cả nhà đều ăn rất ngon lành.
Giang Thiển đối với cái này cũng rất bình tĩnh.
Trong không gian có rất nhiều đồ, nhưng trừ việc thỉnh thoảng cho mấy con gà mái trong nhà đẻ thêm vài quả trứng gà, thì những cái khác cũng không dùng được.
Trong nhà ăn gì nàng ăn nấy, chỉ là ngầm ở trong phòng nhỏ của mình sẽ bồi dưỡng thêm.
Dù sao nàng cũng thông minh, đã mua không ít đồ ăn chín ngon, còn bảo người ta chặt và đóng gói mang đi.
Mỗi khi thèm thịt, nàng sẽ đóng cửa phòng lại, rồi chọn món muốn ăn từ trong không gian như tôm hùm lớn, cá hấp xì dầu, vịt quay, hay gà nướng, hoặc là chân giò hầm… Thời gian trong không gian không thay đổi, đồ vật bỏ vào là vị gì, lấy ra cũng vẫn là vị đó, đến nhiệt độ cũng không kém một chút nào, lấy ra là có thể bắt đầu ăn ngay.
Trừ phi trong nhà không có gì ăn nữa thì trong không gian những thứ này nàng sẽ không bao giờ lấy ra.
Hơn nữa điều kiện gia đình cũng xem như còn tốt.
Nàng thật sự không cần thiết bại lộ không gian của mình ra.
Ăn cơm tối xong, Giang Thiển bắt đầu phụ đạo bài vở cho cháu trai lớn.
Giang Thủ Hải và Triệu Ái Anh có ba người con, hai con trai một con gái, cháu trai lớn Giang Vi Quốc đã tám tuổi, học lớp 2 tiểu học, sang năm có thể lên lớp 3.
Đứa thứ hai Giang Vi Hồng sáu tuổi, đứa thứ ba Giang Vi Đảng ba tuổi.
Giang Thủ Đào và Triệu Ái Phượng có hai người con, một trai một gái, lớn là Giang Vi Quân cũng sáu tuổi, sang năm có thể cùng cháu gái Giang Vi Hồng lớn thêm một tuổi, nhỏ là Giang Vi Dân cũng là ba tuổi, ngày thường cùng Giang Vi Đảng thích nhất đi theo các anh chị bắt châu chấu, đào giun về nhà cho gà con ăn!
Hai đứa Giang Vi Dân và Giang Vi Đảng thì tùy ý chơi đùa, nhưng Giang Vi Hồng và Giang Vi Quân đã sáu tuổi rồi, sang năm liền muốn vào lớp một, cho nên Giang Thiển sẽ kèm cặp một chút cho hai đứa nhỏ, dạy chúng đếm, viết tên mình…
Bạn cần đăng nhập để bình luận