Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 165: Xe chuyên dùng đưa đón đãi ngộ (length: 7715)

"Thật không phải là một món đồ!" Bọn họ vừa đi, Hứa Na liền không nhịn được khẽ gắt một cái.
Nàng nhìn cái này Hàn doanh trưởng ngược lại là nhân khuông cẩu dạng, như thế nào hạ thủ được? Sáu năm trước, Giang Thiển mới bao lớn?
Thảo nào nàng nói Giang Thiển như thế nào không đi lên đại học, còn tưởng rằng Giang Thiển là đuổi kịp cái thời điểm ồn ào kia, không có nghĩ rằng là vì mang thai sinh con mới chậm trễ!
"Na tỷ ngươi nói ai mà không ra gì vậy?" Một cô nương vừa vặn từ phòng phát thanh đi ra liền nghe được.
"Đương nhiên là cái kia Hàn doanh trưởng!" Hứa Na cũng không phải người địa phương, đương nhiên không e dè, không sợ đắc tội người.
"Hàn doanh trưởng làm sao vậy?"
"Ngươi nói làm sao vậy?" Hứa Na tức giận, "Giang cán sự mới bao lớn liền đã có ba đứa con, vậy nàng là mấy tuổi gả cho Hàn doanh trưởng?"
Mặc dù biết quê nhà dường như chính là sớm như vậy liền gả chồng, nhưng nàng vẫn là đặc biệt thay Giang Thiển cảm thấy đáng tiếc!
Rõ ràng thiên phú như vậy tốt!
Cô nương phòng phát thanh ngơ ngác "Giang cán sự là năm ngoái gả cho Hàn doanh trưởng, theo Hàn doanh trưởng tới đây tùy quân nha."
"Năm ngoái gả? Ba đứa kia con từ đâu tới?" Hứa Na cũng là sửng sốt một chút.
Cô nương này sẽ hiểu, lập tức cười nói: "Na tỷ ngươi còn không biết, Giang cán sự nàng sinh là tam thai a?"
"Cái gì? Tam thai?!"
"..."
Bên này Hàn Thế Quốc đang chở vợ về nhà, vợ hắn không mấy để ý, nhưng hắn vừa mới cũng là nhìn thấy Hứa Na nhìn hắn bằng ánh mắt khác.
Hỏi: "Tức phụ, người kia là người làm việc với nhau cùng ngươi?"
"Đúng, nàng gọi Hứa Na, là sinh viên hẳn hoi, đơn vị cơ quan tỉnh thành chúng ta, căn cứ đặc biệt mời tới đây phiên dịch những tư liệu các ngươi mang về kia." Giang Thiển gật đầu.
Nàng hôm nay cùng Hứa Na coi như là lần đầu tiên gặp mặt, bất quá đối với Hứa Na ấn tượng rất tốt.
Bởi vì đối phương không phải loại cậy tài khinh người mà ngược lại dù không hiểu cũng sẽ hỏi nàng, còn nàng cũng sẽ có khi gặp cái gì không chắc chắn lại tìm Hứa Na thương lượng.
Hứa Na cũng không có cảm thấy nàng không được, ngược lại sẽ nghiêm túc trả lời nàng.
Là một người kiêu ngạo nhưng rất có tài hoa.
Nếu như có thể trở thành bạn bè, Giang Thiển cũng là thật cao hứng.
Hàn Thế Quốc đã hiểu, tức phụ đối với đối phương ấn tượng không tệ.
Bất quá hắn cũng không có để ý cái ánh mắt xem thường của Hứa Na vừa rồi, bởi vì hắn trực tiếp đem ý nghĩ của đối phương quy tội, hắn cái dạng đại lão thô kệch như thế này sao xứng đôi dạng tức phụ kia?
Nghĩ như vậy, Hàn Thế Quốc liền một chút cũng không tức giận.
Bởi vì cái đại lão thô kệch như hắn chính là cưới được một người vợ ưu tú như vậy, Hứa Na xem không vừa mắt cảm thấy hắn không xứng với vợ thì có sao, lẽ nào còn có thể chia rẽ hắn với vợ được chắc?
Lại nói ánh mắt của người khác hắn chưa từng để ý.
Bởi vì hắn chỉ cần biết, vợ là yêu thích hắn là được rồi.
Mà Hàn Thế Quốc vô cùng rõ ràng vợ đối với hắn là vừa lòng điểm này, dù sao trong đêm, phản ứng của nàng sẽ không gạt người!
Oán trách hắn là người xấu một cách nũng nịu, cũng là điều Hàn Thế Quốc đặc biệt thích.
Khi về nhà, các con đều đã tỉnh.
Buổi sáng trước khi đi làm bọn nó vẫn còn chưa tỉnh ngủ đâu, nhưng Giang Thiển cũng lưu lại đồ ăn, mỗi ngày đều làm như vậy, bọn chúng tỉnh thì sẽ có cái để ăn.
Hàn mẫu đã sớm chuẩn bị cháo gạo xong xuôi, tính đợi tháng sau bắt đầu, liền cho chúng nó tăng thêm một chút cháo ăn.
Hai vợ chồng vừa trở về, các con liền đặc biệt cao hứng.
Bây giờ đã biết nhe răng cười với ba mẹ, chúng nó giống như biết đây là ba mẹ!
Hàn mẫu cùng Trương Tiểu Trân trêu chọc bọn chúng cũng không hiệu quả bằng.
Giang Thiển thích thú xong liền hỏi bà bà, "Nương, chúng nó mấy giờ ăn?"
"Mười giờ rưỡi mới tỉnh lại cho ăn, bây giờ vẫn chưa đói."
Đều đặc biệt có thể ngủ, buổi sáng hơn năm giờ dậy ăn một lát sau, các con quay đầu cứ tiếp tục ngủ, ngủ đến mười giờ rưỡi mới tỉnh.
Dù sao bây giờ trời lạnh, ngủ cũng thoải mái.
Bất quá không thể không nói, cũng là vì ăn ngon ngủ ngon, ba anh em này cứ vậy mà không có chút vấn đề gì.
"Cậu nhỏ, cậu nhỏ mợ, ăn cơm." Trương Tiểu Trân bưng bánh bao cùng thức ăn đi ra.
"Được." Hàn Thế Quốc đáp lời.
Giang Thiển cười cười, cùng các con nói: "Vậy mẹ đi ăn cơm trước nhé? Mẹ bận bịu một buổi sáng bụng cũng đói bụng rồi đây."
"A ô." Các con đều hướng nàng phát ra âm thanh.
Giang Thiển nhìn thấy thực sự là thích, tiến đến đều hôn một cái, lúc này mới để chúng nó tự chơi một chút.
Hàn mẫu cho con dâu múc một chén canh, "Buổi chiều còn muốn qua bên kia bận bịu không?"
"Nương ta tự mình làm được." Giang Thiển nói cám ơn, mới nói: "Muốn. Mấy ngày tới chắc ta cũng phải đi bên đó bận bịu, còn có rất nhiều tài liệu cần phiên dịch."
Hôm nay đi mới biết, Hứa Na mấy ngày trước tới mấy ngày nay đều là một mình đang bận, nhưng hiệu suất quá thấp, dù sao không ai cùng trao đổi, có đôi khi một từ đơn cũng phải tìm hơn nửa ngày tài liệu tham khảo.
Còn có một lượng lớn công việc cần hoàn thành đây.
Hàn mẫu không nhịn được khen: "Ngươi sao lại giỏi như vậy chứ? Sáng nay nhìn thấy tổ chức lái xe tới đón ngươi đi, mấy người họ đều nói chỉ có cán bộ chính đoàn trở lên mới có đãi ngộ đó!"
Hôm nay sớm, con dâu đang định đi làm, kết quả tổ chức liền phái xe tới đón, nói là cùng bên phòng tuyên truyền chào hỏi, còn phải mượn con dâu qua giúp cơ quan của tổ chức kia.
Hàn mẫu vẫn là lần đầu nhìn thấy con dâu được tổ chức ưu ái như vậy, gọi là một cái rạng rỡ mặt mày.
Nàng thừa lúc mấy đứa cháu đang ngủ, còn cố tình đi ra ngoài một chuyến.
Mọi người tất cả đều khen, gọi Hàn mẫu thật là được thơm lây!
Hàn Thế Quốc cười nói: "Đúng, đãi ngộ của vợ ta có khi còn hơn cả chính đoàn."
Giang Thiển cười lườm hắn một cái, "Ngươi cũng trêu chọc ta có đúng không?" Nói với Hàn mẫu: "Cái này của con đều là tạm thời, tổ chức cần con thì con mới đi."
"Đó cũng là con giỏi!" Hàn mẫu rất kiêu ngạo về con dâu: "Cả nhà thuộc viện, ngay cả Vân Lan cũng không, cũng chỉ có mình con có đãi ngộ này, ai ai cũng hâm mộ muốn chết."
Giang Thiển cười, nàng biết lão thái thái đây là đang vui quá đà.
Hàn mẫu nói: "Làm phiên dịch này nhất định là tốn trí nhớ, cá canh bổ, Thiển Thiển con uống nhiều một chút, thịt này cũng ngon..."
Hàn Thế Quốc liền cười nhìn mẹ hắn nịnh vợ hắn.
Mẹ hắn cùng vợ hắn có thể chung sống được tốt, hắn làm con trai đương nhiên là cao hứng.
Ăn cơm xong, Giang Thiển liền kín đáo nói với Hàn Thế Quốc: "Ngày mai là chủ nhật, có phải là các anh được nghỉ một ngày không?"
"Đúng."
"Anh đi giúp em lấy tiền nhuận bút dịch thuật của tháng này, mặt khác còn tiền lương của Tiểu Trân nửa năm này, 40 đồng, trước đưa về cho Đại tỷ, bắt đầu mùa đông rồi bàn bạc cái gì thì tỷ trong tay cũng có tiền. Mặt khác anh mua một cái radio về đi, bây giờ trời lạnh, nương cũng không dám mang các con ra ngoài, thường xuyên ở nhà không có gì giải trí, anh mua một cái radio về cho nương giải khuây."
Giang Thiển là đã hỏi qua Trương Tiểu Trân vấn đề phát tiền lương, đưa phiếu cho Hàn Thế Quốc đã sớm chuẩn bị xong, còn tiền thì, lấy giấy gửi tiền đi rút là được.
Kết quả nàng vừa nói xong, liền không thấy Hàn Thế Quốc động, ngẩng đầu nhìn hắn mới biết hắn đang nhìn mình.
"Sao nhìn em như vậy?" Giang Thiển không rõ ràng cho lắm nói.
Hàn Thế Quốc liền ôm vợ vào trong ngực "Không, chỉ là cảm thấy, đời trước ta nhất định là tích cóp được công đức gì!"
Đời này mới có thể cưới được người vợ như nàng!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận