Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 182: Một nhà hai cái biến thành một nhà năm người (length: 7887)

Năm nay náo nhiệt hơn năm ngoái.
Bởi vì năm ngoái trong nhà cũng chỉ có Hàn Thế Quốc cùng Giang Thiển, đôi vợ chồng trẻ mới cưới chưa bao lâu, nhưng chỉ vẻn vẹn một năm, gia đình nhỏ của bọn họ từ hai người đã thành năm người.
Thêm hẳn ba đứa trẻ, sao có thể không náo nhiệt cho được?
Đều đã sáu tháng tuổi, ba anh em ngồi ngay ngắn cho bọn chúng mặc áo bông nhỏ màu đỏ sẫm, đúng là ba cái chú bé hồng hào đáng yêu, thật sự quá đỗi làm người ta yêu thích.
Lục Trưởng Chinh cùng Cố Vân Lan hai vợ chồng ăn xong cơm tất niên, liền mang theo long phượng thai đến nhà.
Lục Minh còn có Lục Song cũng mặc quần áo vui vẻ ngày tết, hai anh em đối ba em trai thích vô cùng.
Lục Minh thì còn được, Lục Song vừa đến đã lần lượt hôn ba em trai trắng trẻo mập mạp mỗi đứa một cái!
Sau đó nhịn không được cảm thán: "Thật sự quá đáng yêu a, ta thật muốn ôm bọn em về nhà nuôi!"
Hàn mẫu cười nói: "Bảo ba mẹ các con sinh thêm cho các con một đứa đi."
"Bọn họ không chịu mà, bọn con đã giục nhiều lần rồi mà họ vẫn không sinh, đáng ghét cực kỳ." Lục Song rất bất đắc dĩ.
Nghe thấy lời nàng nói, các bậc phụ huynh đều buồn cười.
"Đây cũng là em trai các con, đều như vậy mà." Cố Vân Lan liền cười nói.
Vốn Cố Vân Lan cũng muốn nhận các con làm con nuôi, chỉ là nhận kết nghĩa thì phải xem xét bát tự.
Tuy rằng lúc này không tin những chuyện này, cũng đang bài trừ cái kiểu phong kiến cũ này, nhưng trên có chính sách dưới có đối sách, có một số việc không ngăn cản được.
Hơn nữa cũng chỉ có bát tự của đôi bên đều tốt, lúc này mới có thể kết nghĩa, bằng không thì không được.
Kết quả bát tự không quá phù hợp, có chút đối nghịch.
Vậy là không thích hợp.
Cố Vân Lan thật là thấy đáng tiếc.
Tuy rằng không nhận làm kết nghĩa, nhưng hai nhà vẫn qua lại rất thân thiết.
Quan hệ của Hàn Thế Quốc và Lục Trưởng Chinh khỏi phải nói, Giang Thiển cùng Cố Vân Lan lại thân nhau như keo sơn, quan hệ hai nhà đương nhiên là vô cùng tốt.
Giang Thiển cười đưa cho hai anh em hai gói quà lớn, trên đó còn dán chữ phúc, "Này, chuẩn bị túi Phúc cho các con, muốn ăn đồ ăn vặt gì thì tự mình lấy."
Hai anh em nhìn cái túi phúc tinh xảo, rất thích, bất quá thích nhất vẫn là đường họa!
Giống như năm ngoái, vẫn cắm trên rơm khô, để hai anh em bọn họ mỗi người ưu tiên chọn một.
Hai anh em vui vẻ, thật sự rất thích đường họa như này!
Sau khi lấy đầy một túi đồ ăn vặt yêu thích, lại chọn đường họa mình thích xong, bọn họ liền thấy mấy em trai nhìn đường họa mà chảy nước miếng.
Lục Minh hỏi: "Dì ơi, các em có ăn được không ạ?"
"Các em vẫn chưa ăn được." Giang Thiển cười lau nước miếng cho ba chú sâu ăn quà vặt, cả ba đều thèm nhỏ dãi vô cùng.
"A a!" Lão tam liền phát ra âm thanh, tựa như đang nói ca ca tỷ tỷ đang ăn cái gì thế? Đưa cho chúng em nếm thử đi!
"Ngoan nha, các em vẫn chưa ăn được, đợi lớn lên, đến lúc đó là ăn được nha." Lục Song sờ sờ mặt nhỏ của em trai, dỗ dành nói.
"A a!" Lão nhị cũng kêu lên.
Chỉ có Lão đại là không kêu, mắt hắn nhìn những cái đường họa đó xong liền chuyển sang các đồ ăn vặt khác.
Chỉ là vẫn là câu nói đó, còn nhỏ quá mà, đồ ăn vặt gì cũng chưa ăn được.
Nhưng cả ba anh em đều thèm!
Vẻ mặt của các bé làm cho mọi người đều yêu thích không thôi.
Vừa nói chuyện phiếm như thế được một lúc, Mã Chung Quốc, Niên Ngọc Chi bọn họ dẫn con tới.
Hàn mẫu rất cao hứng, cười mời họ ngồi!
Sau khi trao đổi lì xì theo thông lệ, Giang Thiển liền bảo Trương Tiểu Trân cho mấy đứa nhỏ phát đồ ăn vặt, bảo người cầm đường vẽ ra để chúng chọn đường họa yêu thích.
Khiến cho mấy đứa bé mặt đỏ rần vì vui sướng.
Niên Ngọc Chi cười nói: "Vừa ăn cơm xong, liền vội kéo chúng tôi qua đây, nói Giang thẩm dặn bọn nó ăn xong cơm tất niên thì nhanh chân tới, chậm là không có đường vẽ."
Giang Thiển cười với mấy anh chị em bọn họ nói: "Các con làm như vậy là đúng rồi, tới chậm đương nhiên là không được phần đường vẽ."
Bọn trẻ đều ngại ngùng cười cười, cũng đều lại đây xem ba đứa bé sinh ba, con gái lớn của Niên Ngọc Chi nói: "Giang thẩm thẩm ơi, ai là ai vậy, con đều không nhận ra!"
Không cần Giang Thiển trả lời, Lục Song mỗi ngày đều muốn tới xem các em liền giới thiệu cho bọn chúng, "Đây là Lão đại Gia Đằng, đây là Lão nhị Gia Hồng, đây là Lão tam Gia Ý."
Tuy có Lục Song giới thiệu, nhưng bọn chúng vẫn không phân biệt được ai là ai.
Bởi vì mấy em lớn đúng là như đúc, đều giống như ba Hàn Thế Quốc này.
Nhưng bọn họ thường xuyên đến nên đương nhiên sẽ không nhầm lẫn, liếc mắt một cái là nhận ra ngay.
Chỉ là Mã Chung Quốc và Niên Ngọc Chi cũng lấy làm lạ, Mã Chung Quốc liền ôm Lão đại và Lão nhị lên, Lão tam do Niên Ngọc Chi ôm.
"Các cậu thật là có bản lĩnh!" Mã Chung Quốc không nhịn được nói.
Năm ngoái, nửa năm trước, Hàn Thế Quốc vẫn còn lẻ bóng đâu, kết quả cuối năm ngoái trở về cưới vợ, năm nay con đã ba đứa rồi.
Thật sự, tốc độ này không phục cũng không được!
Niên Ngọc Chi cũng khen: "Cũng đúng đó, các cậu nhìn cánh tay và cẳng chân nhỏ này, có rắn chắc không? Sau này lớn lên chắc chắn sẽ giống ba chúng, đều là hảo binh!"
Giang Thiển cười nói: "Chỉ mong lớn lên không bướng bỉnh như vậy là được."
Đang nói chuyện, Vương Ái Quốc cũng tới.
Hắn cũng mang theo con đến, bởi vì mấy đứa trẻ nhà Niên Ngọc Chi đã khoe khoang với chúng rồi, nên con hắn cũng biết nhà Giang Thiển có đồ ăn vặt, còn có đường vẽ.
Năm ngoái lỡ mất, năm nay liền không muốn bỏ lỡ, nên đều theo ba chúng đến.
Giang Thiển tuy rằng không có mời họ đến, nhưng nếu đã đến thì cô cũng không keo kiệt mấy cái lì xì và đồ ăn vặt này.
Nhưng Vương Ái Quốc cũng chuẩn bị lì xì cho ba đứa sinh ba.
Chỉ là đang yên lành thì lại bắt đầu giật đồ, rõ ràng bản thân cũng có rồi mà còn muốn cướp của người khác, thế là cãi nhau với mấy đứa con nhà Niên Ngọc Chi.
Cuối cùng bọn chúng bị Vương Ái Quốc đuổi về.
Niên Ngọc Chi tuy không để ý, nhưng vẫn luôn không thích con nhà hắn, Cố Vân Lan cũng không thích con nhà hắn.
Năm nay mấy đứa con nhà nào đó, còn chạy tới trước mặt long phượng thai cố ý nói ba chúng đã hy sinh!
Bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ xen giữa.
Đằng sau lại có những người khác đến, ví dụ như Hứa Phượng Liên, Lý Quế Phân các nàng.
Ở nhà Lão Hàn đợi một lúc, mọi người liền giải tán hết, Giang Thiển và Hàn Thế Quốc cũng không ở nhà nữa, sau khi giao nhà cho Hàn mẫu, bọn họ cũng đến nhà Lục Trưởng Chinh, Cố Vân Lan chơi, còn đến nhà Mã Chung Quốc, Cố Vân Lan đợi một lát uống chén trà.
Còn có nhà Hứa Phượng Liên và Lý Quế Phân hai người, đều đến chơi một chút.
Đến năm mới cứ thế qua lại chơi nhà nhau, cũng rất náo nhiệt.
Vì trời đông giá rét nên chỗ khác không tiện mang ba đứa sinh ba ra ngoài nhiều, nhưng ở nhà thủ trưởng Cố thì Hàn Thế Quốc đã mang đến.
Ngày mùng một Tết, Hàn Thế Quốc liền mang theo Giang Thiển cùng với ba đứa sinh ba, cả nhà năm người bọn họ cùng với nhà Lục Trưởng Chinh, Cố Vân Lan bốn người cùng nhau qua.
Vốn không định ở lại ăn cơm, nhưng Cố phu nhân nói thế nào cũng không cho bọn họ đi.
Bởi vì năm nay nhà đại ca, nhị ca của Cố Vân Lan đều không về ăn Tết, trong nhà vắng vẻ quá, khó khăn lắm mới tới, thế nào cũng phải ở lại ăn một bữa cơm.
Vì thế Hàn Thế Quốc liền dẫn vợ con ở lại, cùng với nhà Lão Cố náo nhiệt ăn cơm trưa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận