Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 274: Theo bản năng thiên vị (length: 7977)

Giang Thiển cũng tuyệt đối không ngờ, Cố Hiểu Lan cùng Cố gia vẫn còn có liên lụy!
Trong lúc nhất thời thật sự đều ngây người cả ra, phản ứng kịp sau mới hỏi: "Ngươi làm sao biết chuyện này?"
Cố Vân Lan hôm nay kỳ thật là ngoài ý muốn biết được.
Bởi vì Cố phu nhân muốn chiếu cố nàng, không rảnh đi gửi tiền, liền tìm người đưa thư đi hỗ trợ đem tiền gửi đi.
Gửi tiền đều có biên lai, biên lai liền bị người đưa thư mang đến cho Cố phu nhân.
Nhưng Cố phu nhân không ở nhà, Cố Vân Lan cầm lấy.
Nàng vốn cũng không để ý, chỉ là tùy tiện nhìn lướt qua, chỉ một cái liếc mắt kia, nàng cả người đều ngây dại.
Gọi người đưa thư lại hỏi rõ ràng việc gửi tiền xác định đó chính là địa chỉ nhà dưỡng mẫu của nàng, nàng thật sự tức nổ tung, đợi mẹ nàng trở về, nàng liền không một chút do dự mà trực tiếp chất vấn.
Mới đầu mẹ nàng còn muốn phủ nhận, mãi cho đến khi Cố Vân Lan lấy biên lai gửi tiền ra, nàng còn lục lọi trong ngăn kéo của mẹ mình ra thêm mấy cái biên lai gửi tiền nữa!
Biết không thể dối gạt được, Cố phu nhân mới chỉ có thể cùng con gái giải thích chuyện này.
Kỳ thật cũng là đang giúp nàng giải quyết tốt hậu quả, bởi vì cái nhà kia chính là tin lời nàng, tưởng nhầm cái hầm dưới đất có bảo bối, liền đi đào, kết quả hầm sập.
Cha nàng, anh trai của Cố Hiểu Lan đều thiếu chút nữa bị đè chết, tuy rằng may mắn được kéo ra nhưng mệnh cũng mất nửa cái, chân cũng què không làm được gì!
Vốn Cố phu nhân đối với Cố Hiểu Lan là con gái nuôi này đã thật thất vọng, nuôi lớn một đứa con gái tốt như vậy mà lại trở nên nàng không hề quen biết, cho nên cũng không định để ý đến Cố Hiểu Lan nữa.
Cố Hiểu Lan trong lòng cũng hiểu rõ, biết Cố gia chán ghét nàng đến tận xương tủy, nhưng vì chuyện này, nên Cố Hiểu Lan cũng không khỏi viết thư tìm nàng xin giúp đỡ.
Khiến Cố phu nhân thân là mẹ nuôi dù không nể tình cũng nể mặt con, coi như bỏ mặc cha mẹ nàng thì con của nàng cũng là Cố Hiên, Cố Hiên đã...Nhưng đây là con của Cố Hiên mà.
Chuyện này Cố phu nhân không dám giấu diếm, liền nói với Cố thủ trưởng.
Cho nên cũng là trải qua sự cho phép của Cố thủ trưởng, mỗi tháng đều gửi tiền về, định nuôi đứa trẻ kia đến mười tám tuổi, có thể tự kiếm sống gánh vác cuộc sống của ba mẹ con bọn họ mới thôi!
Nhưng Cố Vân Lan cũng không muốn để ý chuyện này, vốn nàng chính là lợi dụng lòng tham của bọn họ, cố ý nói cái hầm dưới đất kia có bảo bối để bọn họ đi đào, muốn báo thù những kẻ ác đã đổi đời nàng, khiến bọn họ phải trả cái giá xứng đáng!
Kết quả, kết quả là, lại còn kêu ba mẹ cô nảy sinh lòng thương xót đối với những người đó.
Gửi tiền về cứu tế!
Vậy công sức cô hành hạ một vòng như thế là vì cái gì?
Vậy trong lòng ba mẹ cô, vẫn là nhớ Cố Hiểu Lan mới là người bọn họ nuôi lớn ư?
Cố Vân Lan thật sự là vừa phẫn nộ vừa tủi thân, trước giờ phần lớn cô đều sẽ cười nhạt đáp lại, nhưng hiện giờ đang mang thai, cảm xúc khá nhạy cảm, trong nhất thời không nhịn được mà nước mắt chảy xuống!
"Đừng nghĩ nhiều vậy, hiện tại còn đang mang thai mà, nếu tâm trạng của ngươi thất thường quá lớn, sẽ có ảnh hưởng không tốt đến đứa bé trong bụng, sống cho tốt mới là quan trọng nhất." Giang Thiển cũng không thể đổ thêm dầu vào lửa, những điều nàng nghe đều thấy khó thở, cũng không thể nói cha mẹ của nàng không phải, chỉ có thể an ủi.
"Ừ, ta biết." Cố Vân Lan tự nhiên là rất kiên cường.
Nếu nàng không kiên cường, không cứng cỏi, thì làm sao có thể từ cái hang quỷ kia mà kiên cường bò ra ngoài?
Cho nên dù biết chuyện này, khóc cũng đã khóc rồi, giận cũng đã giận qua rồi, cuộc sống vẫn là phải tiếp diễn!
Chỉ là mối quan hệ tốt đẹp với gia đình vốn đã khôi phục, lại một lần nữa hạ xuống điểm băng vì chuyện này.
Cố phu nhân năm lần bảy lượt đến tìm Cố Vân Lan để làm hòa, nhưng Cố Vân Lan đều tỏ ý duy trì khoảng cách, không cần qua lại nhiều.
Cố phu nhân cũng chỉ có thể lại tìm đến Giang Thiển, "Ta cũng biết Vân Lan sẽ giận, nên mới luôn giấu nó, lần này cũng là ngoài ý muốn mà khiến nó biết. Nhưng ta và ba nó có thể làm sao đây? Cha của Hiểu Lan và anh cả của nó một người thành người què, một người trực tiếp liệt giường, đều không làm được việc gì, nó lại còn mang theo một đứa trẻ ở nhà mẹ đẻ, nếu chúng ta không gửi tiền về thì mẹ con nó sẽ không có đường sống."
Giang Thiển tự nhận mình cũng không phải người lãnh huyết tàn độc, thế nhưng nàng đối với Cố Hiểu Lan không sinh nổi một chút đồng tình nào.
Bởi vì tất cả chuyện này đều là do chính Cố Hiểu Lan làm ra.
Nếu nàng an phận một chút, thì cả đời này cũng sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc, vì có cây đại thụ Cố gia để nương tựa, người ngoài như nàng cũng nhìn ra được, Cố gia không hề vì nàng không phải con ruột mà không thích nàng.
Thậm chí mỗi lần nàng cùng với Cố Vân Lan con gái ruột có mâu thuẫn, chính Cố phu nhân cũng không hề phát hiện, mà sẽ theo bản năng thiên vị Cố Hiểu Lan.
Bà ta tự cho rằng mình công bằng nhưng thật ra rất không công bằng.
Nhưng cho dù trong tay nắm giữ một quân bài tốt như vậy, Cố Hiểu Lan vẫn cứ cố chấp đánh thành ra như thế này.
Thì trách ai được chứ?
Nhưng những lời này Giang Thiển đương nhiên sẽ không nói, chỉ nói: "Thím nói đúng, nhưng khúc mắc trong lòng Vân Lan thím cũng biết đấy, nó khi còn nhỏ thật sự đã chịu quá nhiều khổ, đặc biệt là những cái khổ kia vốn dĩ không phải nó phải chịu, nó mới đúng là người ở trước mắt các người lớn lên, kết quả lại thật sự bị người ta tráo đổi cuộc đời, nỗi tủi thân trong lòng của nó cũng không thể nói cho ai biết được. Nó chỉ muốn triệt để cắt đứt liên lạc với nhà đó, coi như hoàn toàn đoạn tuyệt với tất cả mọi thứ trước đây. Lần này bị nó phát hiện chuyện chuyển khoản, nhất thời nó không tiếp thu được thì thím cũng đừng trách nó."
"Ta không trách nó, vốn dĩ ta cũng không có ý định gửi tiền, nhưng ngày tháng của Hiểu Lan thật sự quá khó khăn." Cố phu nhân thở dài nói.
Cứ một mực nói ngày tháng không vượt qua được nữa, chung quy vẫn là người một tay mình nuôi lớn, vẫn là có chút không đành lòng.
Chuyện này người ngoài thật sự không thể hiểu hết, nhưng có một điểm rất khẳng định, cho dù đến bây giờ, trong lòng Cố phu nhân vẫn là thiên vị cho người mà bà ấy nuôi lớn.
Bằng không bà ta đã không chút do dự mà hứa với Cố Vân Lan, đoạn tuyệt hết việc cứu tế cho Cố Hiểu Lan sau này, đó mới thật sự là muốn thể hiện rõ thái độ.
Chứ không phải giống như bây giờ, vẻ mặt bất lực làm việc khiến con gái ruột phật ý.
Còn muốn con gái ruột bao dung hơn.
Dựa vào cái gì chứ?
Giang Thiển đều cảm thấy lạnh lòng thay cho Cố Vân Lan!
Nhưng những lời này Giang Thiển không nói ra, chỉ có thể nói vòng vo cho Vân Lan từ từ, hiện tại Vân Lan mang thai khá nhạy cảm, cũng dễ suy nghĩ nhiều, tạm thời khuyên không được, sau này sẽ giúp khuyên nhủ.
Chờ Cố phu nhân trở về, Hàn mẫu lại không nhịn được, "Con ruột lại thua người ngoài, đây là cái lý lẽ gì vậy?"
Cái đứa con gái nuôi kia nếu là người tốt, thì cũng không có gì to tát khi cuộc sống của nó gian nan thì giúp nó một chút, nhưng cũng gây ra chuyện bại hoại gia môn như thế, cái thứ đó có tốt đẹp gì đâu?
Như vậy liền phải triệt để đoạn tuyệt quan hệ, cứ dây dưa không dứt như thế làm cái gì?
Giang Thiển nói ra: "Vân Lan vốn rất hận nhà đó, hiện tại ba mẹ nàng lại còn muốn đi nuôi bọn họ, trong lòng Vân Lan lúc này cũng giống như ăn phải ruồi, rất là ghê tởm."
"Cũng đúng thôi." Hàn mẫu biết Cố Vân Lan là bị cố ý tráo đổi, mà không phải là ôm nhầm, đặc biệt còn suýt chút bị bán vào núi sâu, thật là gian nan lắm mới thoát chết.
Cho nên đương nhiên cũng hiểu được tâm trạng của Cố Vân Lan khi biết chuyện này.
Bà cảm thấy sư phụ sư mẫu của con trai mình đôi khi hồ đồ cũng thật là quá hồ đồ rồi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận