Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến

Cá Ướp Muối Tức Phụ Vận May Đến - Chương 437: Nhân sinh lớp đầu tiên (length: 7566)

Bởi vì có Giang Thiển đề nghị, hơn nữa xuất phát từ kinh nghiệm dĩ vãng, Cố Vân Lan lần này cũng nghe theo.
Không có viết thư tố cáo đi cử báo đồng học này.
Chẳng qua xem đối phương như vậy, trong mắt không chứa nổi một hạt cát Cố Vân Lan thật là thấy thế nào cũng không vừa mắt.
Bởi vì mặt sau có một lần khảo thí, nàng còn lôi kéo cùng nàng kết minh bạn cùng phòng cùng nhau tiêu chảy!
Nhưng chỉ có thể giả vờ như không phát hiện, toàn tâm đầu nhập trạng thái học tập bên trong.
Thời gian luôn luôn trôi qua rất nhanh, ở Giang Thiển đem bài phiên dịch tháng này gửi ra ngoài, Cố Vân Lan cũng xác định quyển sách đầu tiên năm nay xuất bản, thời gian đã đến cuối tháng 6.
Nhưng Hàn Thế Quốc bọn họ vẫn chưa trở về.
Cuối tháng 5 làm nhiệm vụ nhưng mãi cho đến trung tuần tháng bảy vẫn chưa có trở lại, lúc này, bọn nhỏ đều được nghỉ hè.
Không chỉ bọn nhỏ được nghỉ hè, đại học cũng như vậy.
Bất quá đối với sinh viên mà nói, căn bản cũng không cần nghỉ hè.
Bởi vì mọi người đều muốn học tập nhiều hơn tri thức, có chín thành sinh viên là không muốn nghỉ ngơi, tất cả đều ở trường học tiếp tục học tập.
Mà đây chính là nhiệt tình của mọi người đối với học tập, giống như là ngọn lửa cháy hừng hực, căn bản không thể dập tắt.
Một thành còn lại cũng là bởi vì quá nhớ nhà mà thôi.
Tỷ như bạn cùng phòng của Giang Thiển, gọi Chu Bông, nàng liền thu thập đồ đạc, chuẩn bị đi về một chuyến.
Không có cách, chồng của nàng là quản lý một khách sạn trong trấn, rất bận rộn, tuy rằng không ít đeo hài tử gọi điện thoại đến cùng nàng liên hệ, nhưng thực sự là không thể sắp xếp được thời gian sang đây xem nàng, bởi vì đi đi về về, rồi ở lại một hai ngày liền mất sáu bảy ngày, nếu không phải Hàn Thế Giai cùng Giang Thủ Xuyên bọn họ có quan hệ bảo hộ như vậy, nào có thời gian dài như vậy có thể xin nghỉ?
Đó là không có khả năng.
Cùng lúc đó, còn có một chuyện khác, đó chính là năm nay thi đại học muốn bắt đầu.
Năm nay thi đại học được định vào ba ngày, từ 20 tháng 7 đến 22 tháng 7.
Bất quá nhà Lão Giang không có ai tham gia thi đại học, bởi vì đại chất nữ Giang Vi Hồng nhà đại ca Giang Thủ Hải, còn có cháu Giang Vi Quân nhà nhị ca Giang Thủ Đào bọn họ trước đó đã học lại.
Cho nên năm nay cũng mới vừa mới lên lớp mười.
Hàn gia bên này thì có Hàn Gia Vĩ, nhưng Hàn Gia Vĩ cũng không khác mấy, hắn cũng là lớp mười, cũng phải năm sau mới có thể tham gia thi đại học.
Tính đi tính lại, cũng chỉ có Hoàng Cảnh một người tham gia thi đại học.
Lần này thi đại học xong, Hoàng Cảnh có chút cảm giác rửa sạch được nhục nhã, hắn rất có tự tin!
Chỉ là vì biết rõ nhạc mẫu còn có Hàn Gia Nguyệt là loại người nào, cho nên một câu đều không nói, vẫn luôn kìm nén.
Có thể thi đậu hay không, liền chờ thư thông báo trúng tuyển!
Chẳng qua trừ Hàn Thế Dân Lý Hà, còn có Hàn Gia Nguyệt, người khác thật sự không quan tâm kỹ càng Hoàng Cảnh cho lắm.
Giang Thiển càng quên còn có một người thân thích như thế.
Mùa hè này, nàng lại chuyên tâm cùng bọn nhỏ.
Đúng như Hàn Gia Đằng nói, ở gần đây vừa mới mở một trung tâm bơi lội, mà biểu ca Triệu Hữu Sanh đến cùng vẫn không phải người tài giỏi, hắn đã cố hết sức, kết quả cuối cùng cũng chỉ thi được 65 điểm, điểm trung bình.
Cho nên Hàn Thế Giai không đồng ý hắn qua đây, nhưng cổ vũ hắn tiếp tục cố gắng, nếu về sau đạt được, còn có thể qua đây nghỉ hè, cùng với nghỉ đông!
Không nói đến Triệu Hữu Sanh bên kia kêu rên, bên này đám Hàn Gia Đằng vì có trung tâm bơi lội, cho nên mùa hè này học được một kỹ năng mới.
Cho dù ném tiểu Lão Tứ cùng Lục Lâm hai nhóc con xuống nước, cũng không sợ chúng nó chìm, tất cả đều biết quẫy nước rồi.
Những đứa lớn khác lại càng không cần nói.
Lục Minh Lục Song hai anh em, còn có Tần Võ cùng Tần Lãng cùng với Tần Thời, cùng ba anh em sinh ba nhà họ Hàn, tất cả đều biết bơi lặn, còn có thể đủ các kiểu.
Giang Thiển, Cố Vân Lan, còn có thỉnh thoảng rảnh rỗi Từ Uyển Oánh, đều sẽ mang bọn nhỏ đến.
Bao gồm cả Hàn mẫu, Cố phu nhân, cùng Tần phu nhân.
Bất quá mang bọn nhỏ đến nhiều nhất vẫn là Hàn phụ.
Kỹ thuật bơi lội của bọn nhỏ, đều do Hàn phụ tự tay dạy, Hàn phụ rất am hiểu bơi lội.
Cho nên bọn nhỏ chơi rất là vui vẻ.
Hôm đó Hàn phụ lại mang bọn nhỏ đi bơi lội, Giang Thiển liền ở nhà chơi với tiểu Lão Tứ.
Hàn mẫu ở trong sân hái một giỏ thức ăn, bên dưới thức ăn còn có hơn mười quả cà chua.
Giang Thiển nhìn thấy nhiều cà chua như vậy liền cười nói: "Nương, người hình như trồng bao nhiêu cà chua ấy nhỉ? Sao nhiều quả thế, ngày nào cũng hái được nhiều như vậy?"
"Chỉ trồng hơn mười cây đó thôi, nhưng mà nó chia nhánh, lớn nhanh lắm." Hàn mẫu rất cao hứng.
Rau xanh, đậu, cà chua có thể ăn từ trong vườn, trong nhà không cần mua nữa, hoàn toàn đủ ăn.
Cà lần này cũng ăn như trái cây, Giang Thiển rất thích, không chỉ nàng thích, tiểu Lão Tứ cũng thích, rửa qua là ăn.
"Chỉ có mấy con gà vẫn chưa chịu đẻ trứng." Hàn mẫu ngồi xuống nói.
"Tháng tư mới bắt về nuôi, có được bao lâu đâu." Giang Thiển nói: "Giống gà con bắt về đều đã lớn hết cả rồi?"
"Đúng, cả bảy con đều nuôi lớn cả rồi." Hàn mẫu cười nói: "Cho chúng nó ăn đồ ngon, ta đoán tháng sau chắc cũng sắp đẻ rồi."
Giang Thiển liền cùng tiểu Lão Tứ cười nói: "Bà nội nuôi gà đẻ trứng cho Lão Tứ ăn nhé."
Tiểu Lão Tứ liền toe miệng cười, ăn cà chua dính đầy mặt.
Cố Vân Lan ôm Tiểu Lục Lâm từ nhà bên cạnh đến, Giang Thiển cũng gọi nàng lấy cà chua rửa ăn.
Cố Vân Lan ăn cà chua khen: "Thím, cà chua nhà thím ngọt thật đấy, rau cũng vậy, vừa tươi vừa ngọt."
Gặp đúng mùa thức ăn tốt tươi, Hàn mẫu thường hay đưa một ít rau sang nhà bên cạnh, cả cà chua cũng vậy, không cần đi mua nữa.
Hàn mẫu cười nói: "Còn phải nói, ta trồng một đời đất rồi, mai đậu Hà Lan với đậu đũa bên đó cũng chín, bảo mẹ ngươi khỏi cần mua rau, ngày mai ta hái ít sang đây cho đủ ăn."
Cố Vân Lan cười nói: "Vậy thì ngại quá, cứ ăn rau của thím mãi."
"Nhiều cũng ăn hết đâu, ta còn cho cả Vương đại nương nhà bên với Uyển Oánh bên kia nữa."
Cố Vân Lan cười cảm ơn, nàng đến hẹn Giang Thiển ngày mai đi dạo phố: "Sắp đến ngày đi học rồi, chúng ta còn chưa đi dạo qua, mai đi dạo đi?"
"Nương, ngày mai con với Vân Lan đi dạo nhé." Giang Thiển cũng rất háo hức, nói.
"Đi đi." Hàn mẫu đương nhiên không có ý kiến.
"Cho con đi với!" Tiểu Lục Lâm tinh ranh lập tức liền nói.
"Con nữa!" Tiểu Lão Tứ cũng nhanh chóng ôm lấy mụ mụ.
Cố Vân Lan cùng Giang Thiển: "..." Quên là còn hai cái đuôi nhỏ này, đáng lẽ nên tránh chúng ra nói mới phải!
Nhưng hai người cũng không phải là những bà mẹ mới, hơn nữa mùa hè này ngày nào cũng ở cùng chứ không phải một tuần về nhà một lần, không hề có chút xấu hổ, càng không thể có chuyện hữu cầu tất ứng.
Cho nên ngoài mặt đáp ứng, ngày hôm sau liền trực tiếp bỏ lại hai cái đuôi nhỏ, hai người tự xem phim đi dạo phố mua sắm!
Đến nỗi lúc hai người vui vẻ trở về, hai đứa con trai lập tức quay mông lại với mụ mụ!
Thể hiện là chúng đang giận!
Đáng ghét!
Vậy mà nói chuyện không giữ lời!
Ân, đây chính là bài học đầu đời mà mụ mụ dạy chúng, mụ mụ đều sẽ không giữ lời đấy nhé~ Hai nhóc con: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận